Logo
Trang chủ

Chương 91

Đọc to

EN đứng đó, xinh đẹp trong bộ quần áo ngủ, đầy đủ tư trang để đợi em sang. EN đứng sang một bên ra ý em dắt xe vào. Vừa khép cánh cửa lại nhưng EN cứ đứng đó nhìn em, khuôn mặt lập lòe trong ánh đèn còn đang sáng mờ ảo, rồi một hành động khiến em cảm thấy nhẹ nhàng hơn bao giờ hết, EN ôm lấy em, nhẹ nhàng, ấm áp, rồi òa lên khóc nức nở, khóc dễ dàng và ngọt lắm…

Em xoa nhẹ lên lưng EN cho đỡ đi tiếng nấc nghẹn, em cũng đau lắm, đau khi thấy em như vậy lắm, là lỗi ở em mà.

“Thôi nào, em của anh mà lại như vậy à?”

“Mấy khi được làm nũng người yêu.” – EN lau nước mắt rồi nhìn em, cười.

Nụ cười đó cũng đủ làm em nhẹ gánh đi, cũng đủ vơi đi những lo nghĩ của em. EN kéo tay em lên phòng, căn phòng vẫn ấm áp như trong đầu em có thể nhớ.

Ôm nhẹ lấy EN từ sau lưng, ấm áp, ngọt ngào.

“Anh xin lỗi.” – Em thì thầm.

“…”

“Tất cả là tại anh, là do anh đã làm em buồn.”

“Biết thế là tốt.”

Trong khung cảnh lãng mạn đó chợt bụng em kêu ọt một cái, làm EN cười ầm lên, đói, giờ em mới nhận ra là em đói.

“Chưa ăn gì hả?”

“Chưa, từ sáng tới giờ, hề hề.”

“Em mới ăn xong đấy, xuống em hâm lại đồ ăn cho.”

EN đi xuống hâm lại thức ăn cho em, một cô gái tuyệt vời của em, như Sương sớm đọng trên cành trong vắt, EN vẫn vậy, ngọt ngào, dịu dàng, và cứng đòn, ít nhất là với em.

“Có thực mới vực được đạo”, ăn xong đầu em minh mẫn hẳn, phi ngay lên giường nằm ôm gối.

“Kinh nhở, để cả cuộn giất thế này thì khóc bao giờ hết.” – Em trêu.

“Yêu anh ngày nào tôi thấy đáng khóc ngày đó.”

“Gớm nửa, lên đây anh bảo.”

EN bước chân lên giường đã bị em kéo ngay ra, giằng co một lúc thì 2 đứa cũng yên vị trên giường. EN ôm lấy em.

“Mọi chuyện cũng xong rồi em ạ.”

“Ừm, không xong cũng phải xong thôi.”

“Có vài chuyện anh muốn hỏi em, về những người đỡ đầu cho thằng H.”

“Thôi, anh đừng làm gì.”

“Biết thôi mà, chứ anh đâu dám sờ gáy mấy tay to.”

“Tôi biết ông quá mà.”

“Thề, hehe, anh còn yêu đời mà.”

“Ờ, à, anh ơi.”

“Hả?”

“Biết mai ngày gì không?”

“Ngày gì?”

“Biết ngay quên mà, yêu nhau nửa năm rồi đấy.”

Nhanh thật, nửa năm qua nhiều chuyện xảy ra với em quá, nhưng cũng là nửa năm hạnh phúc nhất, khẽ hôn nhẹ lên môi EN rồi em để cho màn đêm làm chuyện nó phải làm…

Đề xuất Voz: Họ nhà em bị vong ám
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN