Tự dưng EN nhắc em mới nhớ tới cái kế hoạch gặp nhỏ Linh để nói chuyện phải quấy một lần cho ra lẽ. Dù sao em cũng đang là kẻ đứng giữa cái thế bí, giữa hai người con gái, hai người yêu em và một người em yêu. Tự dưng lại nghĩ tới vài lần mình suýt rung động với nó. Có lẽ với Linh chỉ là chút thương hại nhỏ mọn của em, không hề có sự tham lam trong tình cảm, có lẽ vậy.
"Này, nhớ nó à?". Cả đôi đũa gõ cốp vào đầu em.
"Đau, điên à? Nhớ nhung gì? Nhớ cái mông."
"Á, nhớ mông nó á, khốn nạn, dâm dê, đê tiện." Lại bonus thêm vài phát cấu véo, giày xéo đến tím mặt.
"Đau, em rất hay nghĩ linh tinh rồi giở trò cấu véo kinh bome nhé, đúng là..."
"Là what?"
Từ từ buông đũa khi đã cảm thấy căng cơ bụng, em lau mồm rồi từ từ đứng dậy.
"Người ta dùng lưỡi để yêu nhau, còn em dùng lưỡi để càu nhàu." Rồi em phi ngay lên gác trước khi hậu quả khôn lường.
EN cũng nhanh chân không kém lao ngay vào em khi em vừa tọa xuống giường. Trên giường hỗn độn tiếng gào thét và rên rỉ... của em. Cấu véo xong EN nằm xuống kéo áo em xem thành tích của mình và cười khoái trá. Lâu rồi hai đứa mới bên nhau mà mãn nguyện đến như vậy. Thanh niên nào có người yêu chắc chắn không ít lần ngồi ôm ny và mong mãi như này. Lần nào ôm EN em cũng nghĩ vậy, hạnh phúc còn chưa xong thì bao đổ vỡ cho thành.
"Này anh..." EN đang nằm trên ngực em ngẩng cổ lên hỏi.
"Nói đi đừng sợ."
"Anh có sợ làm con gái buồn không?"
"Ai anh cũng sợ đâu chỉ con gái, đặc biệt là mấy anh giai cơ bắp, ôm lấy cái bắp tay cuồn cuộn mà làm người ta buồn anh không... á, đau, đừng có véo."
"Không véo thì lại lảm nhảm, ba láp ba xàm."
"Xin lỗi được không? Mà tự dưng hỏi câu ngớ ngẩn thế?"
"Em không biết nữa, em nghĩ anh sợ làm Linh buồn nên chưa bao giờ anh dám thẳng thắn với nó đúng không?"
Như có luồng điện xẹt xẹt chạy qua, kiểu tự dưng bị phát hiện, bị nói bóng gió về điều gì đó mình giữ trong lòng, bao lâu không dám nói ra, sợ rằng EN không hiểu lại nghĩ rằng mình có tình cảm với nó. Vừa mừng lại vừa vui...
"Mỗi lần chuẩn bị nói nó lại vật anh ra rồi ôm hôn thắm thiết, thằng em anh căng thẳng nên gật bừa, thôi đừng véo, đùa."
Em vừa kịp đưa tay lên chặn cái tay của EN đang chuẩn bị lộng hành.
"Mong là lần này anh sẽ giải quyết thẳng thắn, dù sao sức chịu đựng của nó cũng dai kinh."
"Chẳng hiểu sao nó thích nổi anh."
"Chẳng hiểu sao vẫn có đứa chịu nằm đây ôm anh trong tiết trời đẹp thế này."
"Đi ăn kem đi anh."
"Đéo."
"Thì ăn véo."
"Chờ thay đồ."
"Cho 5p."
"Em không thay à?"
"Không."
"Không cái mông."
"Mông em đẹp."
"Cũng kinh đấy."
Đề xuất Tiên Hiệp: Tiên Đạo Phần Cuối