Sao mà em ghét cái kiểu lỳ lợm của nó dữ không biết, hay nó muốn mình kéo nó về, hoặc ẵm nó về. Biết như thế này thì em đã không chở nó lên đây để những khung cảnh như thế này làm cho những điều chất chứa trong lòng T dâng lên và muốn nói hết ra.
Có vẻ phải dịu dàng với nó thôi chứ có khi nó không về thiêt, em đi lại chỗ nó rồi nói:
Em-Anh hút điếu thuốc nhé.:sogood:
Rồi bật lên châm lửa, lúc này em nghiêm túc thật, nhẹ nhành hỏi T:
Em-Mình về đi T bữa sau em nói cũng được mà, được không.?
T cuối xuống có vẻ càng khóc nữa. Em cũng hết cách rồi, nên nói:
Em-Thôi ra chỗ mát kia T nói anh nghe.
T không nói nhưng có vẻ đồng ý rồi, em nói tiếp:
Em-Mình đi.
Nhìn bàn tay của T lạc lõng quá, em muốn cầm thật chặt mà dẫn T đi, được như thế thì hay biết mấy. Tự nhiên cảm thấy nặng nề ghê gớm, đến nơi em ngồi xuống rồi bảo T ngồi bên cạnh luôn. Không gian yên ắng quá, ngồi mãi T không lên tiếng, :pudency: nên em nói:
Em- T nói đi.
Rồi nhìn T lúc này mascara kẽ mắt của T cũng nhòe rồi nha, khi nãy dễ thương sao giờ nhìn như bà kẹ zãy trời...=)), có vẻ ngượng quá nên T chẳng biết nên mở lời như thế nào, thấy thế em chêm thêm:
Em-Em muốn gì với anh mà.
Sao nó cứ để tui đọc thoại một mình hoài zãy nè.
Em- T thích anh phải không.?:sogood:
Anh em nhớ nhé như em nói mấy chap trước rồi mình phải sến và phải mạnh miệng. Cơ mà với tùy trường hợp vợ bạn ra nhé.
Em quay qua nhìn T, nó ngước lên nhìn em rồi lại cuối xuống vẻ thẹn thùng dữ lắm, em phì cười rồi nói:
Em-Sao em không nói ? zãy mình về dc rồi phải hong.:look_down:
Nói xong em đẩy nhẹ người mình đụng vào T, coi bộ tình hình khá hơn rồi đó nha. T bắt đầu đưa tay lên lâu nước mắt, rồi khịt khịt như con nít khóc xong hay bị nghẹt mũi ấy. Chắc gì ba mẹ nàng làm nàng khóc được như thế này trừ phi bắt nó đi lấy chồng mà thằng đó nó chẳng yêu...haizzz tội lỗi quá Q ơi.
Rồi T mở miệng nói:
T-Em..em..anh nhớ lúc tụi em bị té xe không.?
Em phì cười nói:
Em-Có chứ sao lại không, lúc đó mặt của N nhìn vui lắm.
Ơ hớ nặng nha,nụ cười trên mặt em tắt liên như muốn chữa cháy cho câu nói hớ vừa nãy, đã biết là đi với bé này không nói về bé khác rồi cơ mà, trách cái miệng tày lanh của mình thật đấy chứ.:ooh:
T hơi chững lại nhìn với ánh mắt buồn rười rượi,rồi nói tiếp:
T-Lúc anh tới giúp em ấy, anh đỡ tụi em dậy, rồi anh chạy về lấy hộp thuốc cho tui em, rồi anh lấy thuốc bôi cho N, em tự bôi cho mình nhưng đau quá em ngồi nhìn anh bôi thuốc cho N, lúc đó em thấy..hình ảnh đó đẹp lắm.
Em im lặng không nói, T tiếp:
T-Em không biết nói như thế nào nữa, anh cứ thổi thổi vào chân N rồi cười cười tự nhiên lắm, em không biết nữa...
T bắt đầu khóc, giọng nói nghẹn nghẹn lại rồi, mệt ghê đó nha, dường như ông trời biết tui rất là không thích con gái khóc nên bất tui phải chịu chứ gì đung không..??
T-Em cứ ngắm mãi, ...anh với N đau có để ý đến em, em nhìn N rồi em ước gì mình là N...
Không gian im lặng vang vọng mỗi tiếc khóc nấc lên của T mà thôi, em thấy lòng nặng trĩu, choàng tay qua vai T vỗ nhẹ rồi, T ngã đầu vào vai em cứ thế khóc...T tiếp:
T-Anh không có vẻ gì để ý em hết, em nhớ anh chỉ nhìn em đúng 1 lần rồi nói "bôi thuốc nè"..
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kiếm Hiệp: Đại Đường Song Long (Dịch)