Logo
Trang chủ
Chương 4

Chương 4

Đọc to

Chuyện là em đang ngồi nhậu với đám bạn, thì ba gọi về do cũng khuya rồi.

Người thì phê phê nên đứng lên tạm biệt lũ bạn rồi về luôn. Phóng xe mà thấy trong lòng khoan khoái, cảm giác được về lại nơi mình được yêu thương thật hạnh phúc.

Chuyện chẳng có gì để nói khi đang đi trên đường thì phía trước em thấy có chiếc Liberty, trên xe có 2 con nhỏ, con ngồi trước thì em không thấy nhưng con sau mướt lắm các bác ạ.

Thế là em cứ kè kè chậm chậm phía sau đằng xa xa ngắm ngắm...
Nghĩ lại em cứ thấy mắc cười.

Chả là khoảng 20m nữa là đến nhà em, tự nhiên 2 con bé đang đi ấy đột nhiên thế đếu nào nó ngã cái oành xuống.

Em thì giật thót cả mình, thấy tụi nó nằm đơ như cây cơ.
Đường thì tối, vắng tanh chẳng có ai mà 2 bên đường đang làm cống rãnh nên cát, đá nhiều lắm, chắc nó trượt té. Tội nghiệp thân con gái... mà tụi con gái đi xe thì rõ ngu, bực mình thôi nhưng chả trách được.

Nhìn thì chẳng có ai chạy ra giúp cả chắc vì trời tối, té xe lại không mạnh lắm nên chẳng ai biết.

Tự nhiên thế đếu nào, em lại zọt xe lên chỗ tụi nó, lúc này con bé phía sau nó ngồi dậy rồi, còn con bé lái xe bị cái xe nó đè mà cái mặt nó nhăn như khỉ ăn phải ớt ấy. (Cảnh ấy mắc cười lắm các thím chẳng biết diễn tả sao nữa).

Em gạt chống xe xuống, vứt điều thuốc hút dở xuống (like a boss) phà ra 1 tràn khói cực kỳ điệu nghệ, cuối xuống dựng con xe của 2 bé ấy lên, liếc nhìn cái km trên xe thì mới có 203km, thấy thế em xót xe dùm tụi nó luôn.

Nhưng mà nhìn xuống thì em xót gấp trăm lần cái xe, thế ếu nào mà cặp chân "Ngọc Trinh" kia lại bị trầy thế này, xót quá xót...

Em dựng lên xong cố tình tỏ ra lạnh lùng, chẳng nói, chẳng rằng chạy lại ngay chỗ tụi nó, em cầm bắp tay con bé ngồi sau đỡ nó ngồi lên cục đá hộc to to, rồi em đỡ con bé lái xe ngồi dậy cho nó ngồi bệt xuống đất luôn, em nghĩ đầu gối bị trầy nên co duỗi rát nên cứ để nó thế.

Hai đứa nó có vẻ tụi nó là con nhà giàu.

Con bé ngồi sau mặc quần dài nên chẳng sao, chỉ bị trầy sơ sơ cùi chỏ với xây xát da 1 tí. Con bé lái xe thì nó mặc quần ngắn nên bị trầy tùm lum, rơm rớm máu nhưng không nặng, chỉ có ngón chân út là chảy máu.
Thế này thì hư chân hư cẳng hết cmnr... dù chẳng phải của mình nhưng vẫn tiếc, tiếc lắm các bác ah.

Mà thật 2 con bé xynh đáo để các bác, nó ăn cái giống gì mà đẹp zữ chẳng biết, còn make up nhẹ nhẹ nữa mới ác chứ, muốn tát cho tụi nó mỗi con một phát thôi.

Mới té cái oạch cũng sơ sơ chẳng sao mà mặt mày tụi nó tái mét, tái xanh, người thì run lên luôn, chắc hoảng ghê gớm lắm, đúng là con gái nhỉ.

Như em thì có té cái oạch lo dựng xe lên zọt cho đỡ quê dù chẳng có ai.

Rồi em bảo: "Đi sao mà té vậy? Ngồi đợi đây xíu nha mình lấy nước rửa cho."

Con bé lái xe ngước lên nhìn mình 2 mắt rơm rớm vì sợ chứ chẳng phải khóc... (yêu luôn các bác ah, dù con bé phía sau xynh chẳng kém).
Em đứng lên nhìn ra con bé phía sau thì thấy nó đang nhìn bạn nó, tay vừa cầm điện thoại, thấy nó có vẻ nhẹ hơn con bé cầm lái nên em cũng chẳng hỏi thăm gì.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: MÙA HOA NỞ NĂM ẤY
BÌNH LUẬN