Tôi xin phép bỏ qua những kỷ niệm đau buồn về khoảng thời gian hậu chia tay.
Tôi vẫn nhớ như in rằng chúng tôi chia tay đúng vào ngày kỷ niệm ba tháng yêu nhau, cũng là lúc tôi vừa mới gặp tai nạn giao thông được một tuần. Khi ấy, tôi gần như rơi vào trạng thái hoảng loạn và có dấu hiệu của bệnh tự kỷ. Tôi đã quá quen với việc có chị để chia sẻ mọi điều, sự biến mất đột ngột của chị khiến tôi như mất đi chỗ dựa tinh thần. Sau tai nạn, tôi gần như mất phương hướng, không có ai bên cạnh, lại còn mất cả chị. Dần dần, tôi nhận thấy mình có dấu hiệu của bệnh tự kỷ. Để tránh điều đó, tôi dần đâm đầu vào rượu. Từng chai rượu trong nhà cứ thế vơi đi, những chai Blue Label, rồi Cordon Bleu cũng lần lượt hết sạch. Lúc ấy, tôi bắt đầu quen với chú D, chú P và anh Kh. Cứ thế, tôi trở thành một kẻ nghiện rượu bia, đến mức một ngày không có rượu hay bia, tôi không thể tập trung được. Ngay cả khi làm bài tập ở nhà vào buổi trưa, tôi cũng phải có vài chai ken bên cạnh mới làm xong. Gần như cứ hai ngày là hết một thùng bia.
Vào ngày sinh nhật của chị, tôi đã nhắn tin chúc mừng kèm theo lời bày tỏ rằng tôi rất nhớ chị. Qua ngày hôm sau, tôi nhận được tin nhắn trả lời rằng chị đã có bạn trai từ lâu mà giấu tôi. Lúc đó, tôi đang lái xe cùng anh Kh đến biên giới Nevada và California để mua vé số. Đang đi nửa chừng thì tin nhắn đến, tôi nhờ anh Kh đọc giúp. Nhưng khi đọc được một nửa, anh Kh dừng lại và hỏi tôi có muốn nghe tiếp không, tôi đồng ý. Sau khi nghe hết, lòng tôi như thắt lại, không nói nên lời. Anh Kh thấy vậy liền hỏi tôi có lái tiếp được không. Tôi như người mất hồn, cứ thế tiếp tục lái xe cho đến nơi. Bởi lẽ, nếu tôi dừng lại lúc đó, chắc chắn tôi sẽ suy sụp hoàn toàn. Vì vậy, tôi im lặng lái xe tiếp, dù đầu óc trống rỗng. Và tối hôm đó, tôi đã uống rất nhiều, đến nỗi bây giờ tôi cũng không nhớ mình đã uống hết bao nhiêu chai. Tôi đã khóc như chưa bao giờ được khóc, khóc như một kẻ tuyệt vọng.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Oan hồn trong xóm trọ