Chương này sẽ giới thiệu một nhân vật mới, đó là Wendi. Anh chàng này là người Việt kiều đã sinh sống ở đây được 13 năm. Thực ra, Wendi là bạn của anh trai tôi, nhưng chúng tôi vẫn chơi chung với nhau. Thường thì vào Chủ Nhật, gia đình Wendi sẽ mời tôi sang ăn cơm trưa cùng vì biết tôi sống một mình. Gia đình anh ấy cũng rất quý mến tôi, hay rủ tôi đi cùng nếu có dịp đi ăn ngoài hay ăn điểm tâm.
Hôm nay là Chủ Nhật, tôi vẫn giữ thói quen cũ, dậy sớm lúc 6 giờ dù đêm qua nói chuyện với em người yêu đến 2 giờ khuya. Tôi cũng dọn dẹp nhà cửa các thứ rồi chuẩn bị bữa sáng. Vừa ăn vừa xem phim Gintama. Đến khoảng 8 giờ mấy thì mẹ Wendi gọi điện.
Mẹ W: Chào con, con dậy chưa?
Tôi: Dạ, con dậy lâu rồi ạ.
Mẹ W: Lát nữa con qua ăn trưa nhé, hôm nay dì làm thịt quay.
Tôi: Vâng ạ, vậy mấy giờ con qua ạ?
Mẹ W: 11 giờ con qua nhé.
Tôi: Vâng, lát nữa 11 giờ con qua.
Mẹ W: Vậy thôi, dì chào con.
Tôi: Vâng, con chào dì.
Một lúc sau, đến 9 giờ. Tôi gọi em người yêu dậy.
Tôi: Dậy đi em yêu.
Em: Vâng. Anh dậy rồi ạ.
Tôi: Hôm qua ngủ ngon không?
Em: Vâng, ngon chứ, được nói chuyện với anh đến giữa đêm mà. Hihi.
Tôi: Ủa? Sao hôm nay em tỉnh vậy? Bình thường phải gọi mấy lần mới dậy mà.
Em: Em cũng không biết nữa, tự nhiên hôm nay tỉnh vậy.
Tôi: Em đi rửa mặt rồi làm đồ ăn sáng đi.
Em: Vâng, giờ em đi đánh răng nè. Nãy giờ anh làm gì đó?