Rồi mình ngồi xem Gintama tiếp, phải công nhận bộ phim này gây nghiện thật. Khoảng một tiếng sau, bạn gái gọi điện.
Bạn gái: Em tắm xong rồi nè.
Mình: Ừ, ăn gì chưa?
Bạn gái: Chưa, chẳng biết ăn gì cả. Có người bấm chuông, anh đợi em một chút nhé.
Mình: Ừm.
Sau 15 phút, bạn gái trả lời.
Bạn gái: Xin lỗi anh, có một anh mang đồ ăn đến cho em.
Mình: Sướng nhỉ, có người yêu mang đồ ăn đến tận nơi.
Bạn gái: Ừ, anh này là bạn em. Cũng thân lắm, lúc em mới sang đây, anh này giúp đỡ em rất nhiều.
Mình: Ồ, vậy cũng tốt.
Bạn gái: Không biết ăn gì cho đỡ đói đây?
Mình: Tính ra em cũng có nhiều người theo đuổi và quan tâm đấy chứ.
Bạn gái: Cũng có, nhưng em chỉ nhận tình cảm của anh thôi.
Mình: Ồ, thật sao?
Bạn gái: Ghét!
Mình: Em nói lại cái chủ đề mà mai phải lên thuyết trình đi. Anh đang làm cho nhanh đây. Em làm mấy bài tập kia đi.
Bạn gái: Có phiền anh quá không?
Mình: Anh đang rảnh mà.
Bạn gái: Chủ đề nói về công việc của em trong khoảng 1-2 phút.
Mình: Ồ, vậy thì nhanh. Anh làm cho lẹ.