Còn 4 ngày nữa là đến Valentine, mình cứ suy nghĩ mãi không biết nên tặng chị món quà gì thật ý nghĩa. Đang loay hoay không nghĩ ra, mình bỗng mở tủ của anh hai ra và nhìn thấy chai Starbucks cùng mấy món đồ lưu niệm của anh. Chợt, một ý tưởng lóe lên trong đầu mình.
Sáng hôm sau đi học, mình chỉ mong đến hết tiết cuối. Vừa tan học, mình liền chạy đến tiệm Starbucks gần nhà mua một chai Vanilla Frappuccino. Thử uống một chút, mình đổ hết ra ngoài vì không quen uống cà phê. Mình giữ lại cái chai rỗng, đem rửa thật sạch rồi để khô. Tranh thủ lúc chị đi làm chưa về, mình cuộn nhỏ những tờ giấy trang trí, dùng khuyên inox xỏ vào và cứ thế làm đầy chai.
Thật ra, ý nghĩa của món quà này là tình yêu rất khó đoán. Muốn biết cảm giác của tình yêu là như thế nào, phải tự mình dấn thân trải nghiệm. Giống như những cuộn giấy trong lọ, mỗi cuộn đều chứa đựng những thông điệp riêng mình dành cho chị. Sau đó, mình viết một lá thư nhỏ và sáng hôm sau, mình chạy ra bưu điện chọn dịch vụ gửi nhanh để kịp ngày Valentine. Mình giữ bí mật này với chị. Chị cũng có hỏi mình thích màu gì nhất, mình đã nói là màu xanh. Mình đoán là chị cũng đang chuẩn bị gì đó để tặng mình.
Và rồi, ngày Valentine cũng đến. Dì hai hẹn 11 giờ rưỡi sẽ qua đón gia đình mình ra bãi xe ở China Town. Sáng hôm đó, mình có bài kiểm tra môn Toán. Mình cố gắng làm bài thật nhanh để về nhà chuẩn bị. Các câu hỏi tương đối đơn giản nên mình nộp bài sớm nhất lớp. Lúc đưa bài cho giáo viên, mấy bạn khác nhìn mình như người ngoài hành tinh. Xong bài, mình nhắn tin cho chị báo là mình đã làm xong bài kiểm tra. Đang trên đường chạy xe về, chị gọi điện cho mình.
Đề xuất Voz: Tán Gái Ở Nhà