Chị với mình cùng nhau đến rạp chiếu phim trong trung tâm thương mại trên đường Westminster, con đường mà mình đã quên tên mất rồi. Lúc đó đã hơn 11 giờ đêm, vừa bước xuống xe, cơn gió lạnh thổi mạnh. Mình và chị nắm chặt tay nhau bước vào. Một lúc sau, mình cảm nhận được chị run lên. Mình nhẹ nhàng ôm chị từ phía sau.
Mình: Em, em bị lạnh à?
Chị: Ừm, cũng hơi lạnh.
Mình: Giờ đỡ lạnh hơn chưa?
Chị: Tất nhiên rồi, có anh ôm từ phía sau thế này. Em rất thích được anh ôm từ phía sau.
Hai đứa mình đi thêm một đoạn nữa, chị vừa đi vừa khoác tay mình. Khoảnh khắc ấy, mình cảm thấy thực sự hạnh phúc khi được trải qua một đêm Valentine trọn vẹn bên người mình yêu nhất. Đến nơi, mình và chị xếp hàng mua vé. Lúc này rạp khá vắng, chỉ có ba cặp đôi khác cũng đang chờ đợi. Mình và chị tranh thủ xem có bộ phim nào hay. Chọn được phim rồi thì lại không đúng giờ chiếu, cuối cùng chỉ còn lại phim "A good day to die hard". Mình hỏi chị có muốn xem phim này không, nếu không thì mình sẽ xem vào dịp khác. Chị lắc đầu.
Chị: Em muốn được xem phim với anh giống như lần đầu mình đi chơi ở Việt Nam. Em muốn tự tay đút bắp cho anh, muốn có một ngày Valentine thật ý nghĩa, một buổi hẹn hò trọn vẹn.
Mình: Anh hiểu rồi. Nhưng phim chiếu khá muộn, ngày mai em còn đi làm thì sao?
Chị: Mai em xin nghỉ. Em muốn được ở bên anh đến hết ngày mai.
Mình không nói gì thêm, chỉ muốn cúi xuống hôn nhẹ lên trán chị thật lâu. Bỗng nhiên, giọng nói của nhân viên bán vé vang lên: "Next, please". Làm mình mất hết cả hứng. Chị đưa tay che miệng, nhìn mình rồi cười.
Đề xuất Tiên Hiệp: Ai Bảo Hắn Tu Tiên! [Dịch]