Chị kéo tay mình đến quầy nước và đồ ăn. Chị mua một hộp bắp cỡ vừa và một chai nước. Mình cầm hộp bắp cho chị, rồi cả hai cùng bước vào phòng chiếu.WTF? Trong phòng chỉ có 5 người, tính cả mình và chị là 7 người. Vừa ngồi xuống, chị dựa vào mình. Mình cũng không nói gì, chỉ nắm chặt tay chị. Cứ như thế khoảng 5 phút thì phim bắt đầu chiếu. Chị bắt đầu ăn bắp, thỉnh thoảng lại đút cho mình ăn.
Chị: Phim này nói về gì vậy anh?
Mình: À, anh cũng không biết nữa. Mình chọn đại thôi.
Chị: Nãy giờ anh ăn no chưa?
Mình: Cũng hơi no rồi. Em thích ăn đồ Hàn à?
Chị: Lâu lâu thôi, tại sợ anh vừa ngồi xe xong ăn không tiêu nên em ăn món canh đậu phụ.
Mình: Ừm. Anh thích được em đút bắp lắm. (Đây là một trong những ấn tượng đầu tiên chị để lại cho mình)
Chị đút mình ăn: Giống như vậy hả?
Mình: Ừm ừm.
Chị: Lần trước, tự nhiên đang đút, có người tự nhiên cầm tay em là sao ta?
Mình: Trời ơi, em còn nhớ sao?
Chị: Nhớ sao không nhớ? Rồi còn nói "em làm bạn gái anh" nữa.
Mình: Ừm, anh biết rồi.
Chị: Vẫn chưa hết, nói xong rồi, hết phim anh đi về mất tiêu. Anh biết em hụt hẫng lắm không?
Mình: Anh xin lỗi.
Đề xuất Tiên Hiệp: Nhất Thế Độc Tôn