Duy không lấy thì đừng nghĩ đến chuyện ra khỏi đây, nhá. – Nhỏ giơ nắm tay nhỏ nhắn ra đe dọa tôi. :matrix:
- Thôi được rồi, hết biết.
Tôi cầm lấy chiếc hộp từ tay Di rồi bước thong thả ra ngoài, Di vẫn ngồi đó, đưa mắt nhìn mông lung vào khoảng không. Bỏ lại những con phố đầy gió ở phía sau, tôi thong thả bước vào phòng thu.
- Mày đi đâu mà giờ này mới đến thế hả em? – Lão Giang vừa hý hoáy gì đấy trên điện thoại vừa hỏi tôi.
- Đi đâu thế thằng chó, mà sáng sớm chào cờ hay sao mà dựng lều sớm thế con trai? – Thằng Khánh nói thêm vào.
Giờ tôi mới để ý đến quần của mình, chiếc hộp được tôi nhét một cách vội vàng khiến chỗ túi trái phòng lên thành một quả đồi nhỏ. Ra đó là lý do ai cũng nhìn tôi lúc nãy, ngại quá. Lục túi lấy chiếc hộp ra rồi tôi nói với thằng Khánh:
- Do cái này này.
- Cái gì đấy?
- Tao cũng chả biết, xem thử đi.
Đề xuất Tiên Hiệp: Trọng Sinh Thường Ngày Tu Tiên