Khẽ vươn vai một cái cho đỡ mỏi, tôi ngồi trên yên xe, dựa lưng vào đầu xe, còn "tên kia" thì ngồi trên băng ghế đá ngay cạnh. Rồi cứ thế, mỗi đứa thả hồn theo một hướng khác nhau. Đang mải mê dõi theo những chuyến phà, thì "hắn" mở lời, phá tan sự im lặng.
Quá khứ
T: Này, mày đi giờ này với tao không sợ tao bắt cóc chở đi bán à?
t: Tao biết mày là người xấu, nhưng cũng chưa tới mức đó.
T: Thế ngồi đây lỡ bồ mày thấy thì tao có sao không?
t: Mày đúng là cái thằng bạn xấu, mày chỉ lo cho thân mày. Thế mày không nghĩ tao sẽ bị gì à?
T: Ờ, quên nhỉ. Lỡ bồ mày thấy thì nó có làm thịt tao với mày không?
t: Hừm, để tao nghĩ đã. Chắc là nó không ghen đâu.
T: Ủa, thằng bồ mày không biết ghen à? Hay nó tin tưởng mày tuyệt đối nên không thèm ghen?
t: Sai bét! Tao còn chưa biết mặt bồ tao ra sao, lấy gì mà nó ghen được. Ha ha ha!
Đề xuất Tiên Hiệp: Thánh Khư [Dịch]