Logo
Trang chủ

Chương 9

Đọc to

"Chứ gì nữa. Suốt ngày kêu tôi cho chơi chung. Mà hồi xưa Linh cũng quậy đâu kém gì con trai."

"Cái đó người ta kêu là hiếu động, cái đồ óc bã đậu ơi."

"Ờ, mà sao bà cứ kêu tôi là óc bã đậu? Tôi học mấy môn chính cũng có kém thằng nào, con nào trong lớp đâu, chỉ tại tôi không ham đua top chứ bộ."

"Tui thích kêu thế đó, làm gì nhau?"

"Ờ, vậy Trung thích quăng cái cặp cho vui đó, làm gì nhau luôn ha."

"Thử quăng đi rồi đừng hòng sau này nhìn mặt tui."

"Ngồi kế nhau, nhà kế nhau thì cái vụ đó chắc không bao giờ được luôn."

"Mà sao hôm nay bày ra trò này?"

"À, Linh này. Tui hỏi thiệt cái này nha: Có phải bà thích tui không?"

"Hóa ra nãy giờ bày trò là để hỏi câu này đó hả?"

"Thì là vậy."

"Mà sao hỏi tui câu này?"

"Tại Phương nói."

"Lúc nào cũng Phương, Phương. Bộ nó nói gì cũng nghe hả?"

"Không, tại nó thân với Linh mà, nên tôi mới thắc mắc thôi."

"Có thì sao, mà không có thì sao?"

"Tình Linh cũng biết tôi với Phương đầu còn gì nữa. Cứ trả lời đi, có hoặc không thôi."

"Đó giờ mọi người vẫn xem chúng ta là một đôi mà. Có hay không thì cũng như thế cả."

"Mọi người ra sao thì Trung không quan tâm luôn, chỉ quan tâm là Linh nghĩ gì thôi."

"Vậy mục đích Trung biết là để làm gì? Trả cặp lại đây."

"Tui muốn biết câu trả lời từ miệng Linh thôi, để xác nhận lại cái mà Phương nói. Trả lời xong thì tui trả lại cho."

"Được rồi, Linh sẽ trả lời. Câu trả lời là có. Hài lòng chưa? Trả cặp đây cho tui về."

---

 

Đề xuất Voz: Em đã là thiên thần
Quay lại truyện Hai chữ: bạn thân
BÌNH LUẬN