Đi chơi về hai đứa vẫn thức khuya nói chuyện với nhau, thật ra vì bọn mình chơi cái game này như chăm con mọn ấy cả nhà à. Hôm nào mà không làm đủ nhiệm vụ thì mất rất nhiều thứ, tiền, danh vọng, đá đập đồ... Mình không phải là quá ham mê game nhưng nếu không có nó giết thời gian thì mình cũng chẳng biết làm gì nữa với những tháng ngày ở Hà Nội. Vậy nên dù khá mệt vẫn cố cho xong.
Anh: "Nãy sợ anh à?"
Mình: "Cũng không hẳn là sợ nhưng that’s all."
Anh: "Yên tâm anh không làm cái gì mà em không thích đâu, hehe."
Mình: "Được vậy thì tốt, em ghi nhận."
Anh: "Nhưng mà hỏi cái."
Anh: "Am I a good kisser?"
Ha ha, thích hỏi nhảm à, troll tí.
Mình: "Sorry, you’re not. I know someone better."
Anh: "Hic, sao em vẫn không chân thật tí nào vậy?"
Anh: ":crying:"
Mình: "Ừm mắt bị khô không có lợi cho thị lực nên thi thoảng phải có nước mắt."
Mình: "Anh cứ khóc đi, save được ối tiền mua nước mắt nhân tạo đấy."
Anh: "Vậy em nói thật à, bồ cũ của em hay hơn à?"
Anh: "Hay em cho anh số điện thoại ổng đi, anh xin hẹn test thử."
Mình: "@@ gay detected."
Anh: "Ừ biết gay lắm mà em làm hết muốn gay rồi, em giỏi."
Anh: "Mai thế nào nhỉ? Mốt em lại đi rồi hả?"
Mình: "Mai em có lịch đi với bạn buổi sáng và một nhóm khác cả chiều tối rồi."
Mình: "Nhưng có thời gian uống vài ly trà đầu giờ trưa với anh, if you don’t mind."
Anh: "Dĩ nhiên, thích giờ nào thì báo anh."
Phew, thế là sẽ có cuộc hẹn cuối trước khi mình lại khăn gói quả mướp ra Hà Nội cày bừa tiếp. Tự nhiên mình chợt nghĩ ra một chuyện, hí hoáy nửa đêm gọi cho con bạn thân nối váy.
"Hôm nay mới ở quê về, tao mệt quá chắc sáng không đi với mày đâu. Hay tối qua nhà tao ngủ?"
"Con chó. Còn thức giờ này mà mệt gì."
"Chửi à, từ mặt mày luôn chứ tưởng."
"Ừ được rồi tối tao qua, liệu hồn mày đó."
#
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tâm Linh: Những câu chuyện kì bí của "Người Lính"