- Hả , hả , nói lại nghe coi !
- ĐẾN ---- ĐÂY ---- Ở----VỚI----CHỊ?
Tôi đến buồn cười , giọng cứ ngân dài ra , yêu vô cùng . Đáp :
- Chị không sợ em làm gì chị sao ?
- Cưng nhớ vết bong gần ở tay không ?
- Ấy thôi , em sợ rồi ! Nhưng mà liệu có được không đó ?
- Sao lại không ? Mình là chị em mà !
Bỗng tôi cảm thấy hơi nhói , ừ thì chị em mà :
- Nhưng ...
- IM ! Cấm cãi , dọn đồ qua đây .
- Dạ , tiểu thư nói thì tôi đây không dám cãi
- Tốt , cho lui .
Vác con xe đạp cà tàng về phòng trọ , đi từng phòng , chào hỏi từng người , xin phép bà chủ trọ . Tôi vào phòng dọn đồ ( nói là đồ chứ có vài bộ quần áo , đệm thì để lại cho người đến sau vậy ) :
- Có mỗi cái balo thôi hả , lên tầng 2 cuối dãy nhé , có đầy đủ hết rồi đó ! Dọn xong xuống đây tôi bảo nhé ! Xưng tôi luôn , có việc gì quan trọng thế nhỉ ?
Căn phòng này rộng gấp đôi cái ổ chuột cũ của tôi , chiếc giường trải đệm trắng , một cái bàn trang điểm ( chẳng lẽ phòng con gái ) , cửa mở ra ban công . Nói chung là " Đẹp " , treo đồ vào cái tủ gỗ rồi đi xuống :
- Rồi , bà cô muốn chỉ bảo gì thằng em này ạ ?
- Thứ nhất , không được vào phòng chị !
Thứ hai , phải sạch sẽ ( nhìn lại mình đi cô nương )
Thứ ba , ra ngoài phải thông báo , đi quá mười giờ đêm sẽ bị phạt !
Nghe cứ như một bà mẹ ý nhỉ , tôi là một thằng con , cũng gật gù qua loa rồi xách ass đi làm . Cuộc sống tôi cứ lẳng lặng như vậy đấy , sáng đi học , chiều đi làm , tối về nấu cơm rồi ngủ .Bọn bạn rủ đi chơi net nhưng tôi don't care , lý do vẫn luôn là " tao bận " Thỉnh thoảng được chị dẫn đi chơi nên cũng bớt sầu đời . Một buổi tháng tư , tôi thấy chị đang nói chuyện với thằng "chó" , tôi cũng không muốn xen vào , một lúc sau chị bảo tôi không phải nấu cơm trưa , lại có chuyện gì đây....
alex phạm
Trả lời3 năm trước
Hi