Chống tay vào lan can, điếu thuốc cuối cùng trong bao được châm. Từng làn khói thở dài bay lên không trung, rồi tan ra trong màn đêm tĩnh lặng…
-Anh hút nhiều thuốc quá rồi đó – Chị vừa đang cột lại cái khăn tắm lên tóc, nhìn nó gắt nhẹ
-Ừ anh hút nốt điếu…
Chị tiến đến, ôm nhẹ nó rồi nhun cái mũi
-Cho em xin một hơi được không?
-Thôi em bỏ được rồi thì bỏ đi, có tốt đẹp gì đâu?
-Không tốt đẹp mà anh cứ hút, mà còn hút nhiều nữa
-Ừ… anh đang bỏ
Nó lại tiếp tục thở khói, điếu thuốc tàn, nó dụi dụi rồi quay ra ôm lấy chị
-Mùi dầu gội gì thơm vậy?
-Love Beauty..
-Anh chả biết.. nhưng anh thích mùi này
-Vâng, thế suy nghĩ sao rồi, đã nói ra được chưa?
Nó thở dài, thơm nhẹ lên trán chị rồi kéo chị áp người vào ngực nó..
-Linh học cùng anh, còn là lớp trưởng lớp anh nữa
…
-Linh thích anh từ đợt còn đi học..
-Sao anh không kể em nghe?
-Có gì đâu mà kể chứ
-Nếu không có buổi gặp hôm nay, anh sẽ định dấu em đến bao giờ? – Chị ngẩng mặt lên nhìn nó, giọng nói chị nhỏ nhẹ nhưng nó biết chị đang rất bực tức với nó..
-Anh xin lỗi, anh sợ mọi chuyện đó ảnh hưởng đến em..
-Nhưng để đến mức bây giờ, mới là ảnh hưởng đến em này.. Anh biết tính em mà
-Haizz – Nó lại tiếp tục thở dài, lúc này đầu nó đang rất rối, nó chẳng biết phải trả lời chị sao nữa.
…
-Nói cho em biết, lòng anh bây giờ nghĩ gì?
-Em có chắc chắn muốn nghe không? – Nó quay người lại, để chị dựa vào cái lan can, nó vẫn vòng tay ra đỡ chị.. Chị nhìn vậy thì cười tươi, bất giác ôm lấy nó
-Em không, nhưng mà bây giờ mọi chuyện như vậy rồi, thì cho anh chọn, anh sẽ chọn ở bên ai?
-Tất nhiên là bên em rồi – Nó trả lời luôn không chút do dự
Chị cười khúc khích, lấy 2 tay áp vào má nó
-Vậy thì không cần nói gì hết.. Chuyện của Linh, bao giờ anh thấy thoải mái thì kể chi tiết cho em. Vậy là tên vô tình bội bạc năm đó phũ bé Linh lại là người em yêu hả?
Nó từ từ nhắm mắt, chị thấy ngạc nhiên nên hỏi nó
-Anh nhắm mắt làm gì đấy?
-Thì anh đang chuẩn bị chịu những cái tát của em đây.. Lúc tối em chẳng bảo nếu để em gặp em cho vài phát tát mà – Nó vừa nói vừa giả bộ mặt chịu trận, chị thì cười to hơn ôm chặt lấy nó
-Đúng là cái tên đó phải đánh thật nhiều ấy chứ.. Nhưng mà đánh hắn thì em lại sợ em đau thôi..
-Anh là một thằng đào hoa vô tình khốn kiếp phải không em?
-Chỉ em mới biết anh đã trải qua những gì, dù ra sao thì em vẫn yêu anh…
Bầu trời nổi chớp, gió cũng nổi lên… Trời sắp mưa, nhìn đồng hồ cũng đã gần 11h đêm, nó với tay cất gọn cái gạt tàn mà chị mua cho nó, chỉ để phục vụ nó hút thuốc ngoài này.. Nó dơ tay ra ngoài bầu trời chớp nhoáng ấy, cái bảng bên trên cái vòng tay em tặng theo quán tính rung lên, nó thấy tên em và tên nó hiện lên trên đó cùng cái trái tim to đùng. Nó mỉm cười nhẹ, sau cùng tất cả mọi chuyện đều là kỉ niệm, mở lòng và đón nhận sẽ là điều tốt nhất đối với nó bây giờ. Nhìn người con gái đang ôm nó lúc này, người con gái hơn nó tới 4 tuổi nhưng lại là người yêu nó, bên nó suốt quãng thời gian nó cảm thấy tồi tệ nhất.. Hoài Thu, cảm ơn em vì đã xuất hiện trong cuộc đời anh..
-Đêm muộn rồi, sắp mưa nữa, vào phòng anh sấy tóc cho nhé
-Vâng – Chị nói khẽ rồi buông nó ra định đi vào
-…Á làm gì vậy ngã em giờ..
Nó bế thốc chị lên, nhìn chị cười
-Cả năm qua cứ đi Hà Nội – Thái Nguyên mãi chắc mỏi chân lắm, để anh bế em một lúc cũng được…
Chị nép vào ngực nó, tay bấu lấy cổ nó, cười e thẹn
-Thế tối nay, cho em vay nợ tiếp nhé…
-Còn phải xem mùi tóc này sau khi sấy xong có còn thơm nữa không đã
… Nó vào phòng, chốt cửa ban công và kéo rèm..
2 giờ sáng, trời đổ mưa to, căn phòng của chị lung linh ánh đèn ngủ, dù cách âm nhưng tiếng mưa vẫn rào rào bên ngoài. Trời đổ mưa to quá, có thể sau cơn mưa này sẽ khiến tiết trời trở nên dịu nhẹ hơn và mang đúng tính chất mùa thu của nó. Nó kéo chăn lại cho chị, tăng nhiệt độ điều hòa lên… Chị vẫn ôm chặt nó, chỉ khẽ rên ưm ưm khi nó nhoài người qua với lấy cái điều khiển. Hàng mi cong vẫn nhắm nghiền, chị đẹp quá, đẹp nhất là trong giấc ngủ..
Ngủ cả ngày khiến nó chẳng chợp mắt được, cứ không ngủ được là đầu óc nó bắt đầu suy nghĩ.. Nó nghĩ về những chuyện đã qua, về em, về nhỏ Linh và nhỏ Thư.. Mỗi người con gái ấy đều mang đến cho nó những cảm xúc khó tả. Nhưng sau cùng vẫn là những dòng suy nghĩ về em là nhiều, nó vẫn đang không hiểu tại sao em lại thay đổi? Nếu em đã quyết định phản bội nó vậy thì tại sao lại khóc và sững sờ, sợ hãi khi gặp nó ở quán café như vậy.. Với những gì em làm cho nó, thời gian nó và em ở cùng nhau, tính cách của em nó hiểu, em không phải là người dễ đổi thay… Bỗng nó tự hỏi, nếu như một ngày nào đó, nó gặp lại em, thì lúc đó sẽ như thế nào nhỉ?..
Điện thoại của nó có tin nhắn, là một tin nhắn rất dài từ nhỏ Linh. Nhỏ vẫn dùng số cũ, tin nhắn ấy đến giờ nó không còn nhớ quá rõ về chi tiết. Nhưng đại loại là đang trách móc nó.. Nó thở dài ấn xóa tin nhắn rồi đặt lại bên giường, nhưng lại lỡ trượt tay rơi xuống nền nhà.. Chị giật mình tỉnh giấc
-Hức, anh không ngủ đi còn làm gì đó
-Anh xin lỗi, ngủ đi, anh bị rơi điện thoại ấy mà
-Bé Linh nhắn tin cho anh chứ gì? – Chị ngồi dậy ngáp một cái thật dài rồi với tay lấy cái áo mặc lại, nó thì cứ nhìn theo chị
-Anh nhìn gì, nãy nhìn chưa chán à? – Chị đỏ mặt gắt nhẹ với nó, chẳng hiểu nó và chị ngủ cùng nhau rồi, nhìn thấy hết rồi nhưng chị vẫn còn ngại với nó mỗi khi như này..
-Ừ Linh nhắn tin, nhưng mà dài quá anh lười đọc nên anh xóa mất rồi.. À mà anh hỏi
-Anh định hỏi là chuyện này có ảnh hưởng đến công việc của em với Linh không chứ gì?
Nó gật đầu, thực ra thì chị rất tinh ý và đoán biết được hết tất cả các chiều hướng của câu chuyện rồi. Chị nắm bắt tâm lý của nó cực tốt, đôi khi nó còn cảm giác như chị có thần giao cách cảm vậy, đọc được mọi suy nghĩ của nó…
-Anh không phải lo, chuyện gì ra chuyện đó chứ, nhưng mà em nghĩ anh vẫn cần gặp bé Linh để nói chuyện đó..
-Thôi anh gặp làm gì?
-Anh hèn thế, anh trốn tránh thế thì có ích gì? Càng làm người ta nhớ anh và yêu anh hơn thôi – Chị quay lại lườm rồi gắt nó.
-Ừ thì…
-Nghe em này, em sẽ không bao giờ chấp nhận cho người khác xen vào chuyện của chúng ta.. Em đã mất bao nhiêu thời gian, công sức để đổi lại những gì như bây giờ. Chẳng lẽ mới chỉ yêu nhau được vài ngày mà đùng một cái xuất hiện 2 người đến định mang anh đi… Em không cam tâm đâu
-Anh sẽ phải tự giải quyết tất cả mọi việc này, nó đều bắt nguồn từ anh mà.. Em nói rồi đó, em không còn là con bé sinh viên ngu ngơ ngày nào đâu. Kể cả bé Mai có về đây thì cũng đừng hòng..
Chị nói rồi nằm phịch xuống dưới giường, quay lưng về phía nó. Chị khóc, 2 bờ vai của chị run lên.. Nó nằm xuống bên cạnh, ôm lấy chị. Chị không gạt tay nó ra nhưng cũng chẳng để tâm..
-Mai anh sẽ gặp Linh, em yên tâm nhé..
-Lấy gì để em yên tâm.. hức.. hức
-Anh yêu em.. – Nó lật chị lại về phía nó, hôn chị.. Chị đáp lại nó cuồng nhiệt, nước mắt chị chảy nhiều hơn.. Ngoài kia cơn mưa vẫn rơi nặng hạt.. Haizz, trời cứ mưa là y như rằng cuộc sống của nó lại xảy ra chuyện. 1 thằng nhóc 20 tuổi như nó đang tuổi ăn, tuổi chơi mà tự dưng đâu vướng vào một mớ bòng bong này..
…
Nó lịch kịch xách túi quần áo của nó về KTX sau 4 ngày nghỉ dưỡng tại chỗ chị.. Không còn cái thời tiết oi nóng nữa khiến nó cảm thấy thoải mái. Cuộc gặp của nó và Linh diễn ra cũng chẳng mấy tốt đẹp, nhỏ vẫn cứng đầu như vậy. Nhưng cái nó yên tâm hơn là chị và nhỏ vẫn thoải mái và vui vẻ trong công việc.. Nó cũng chỉ mong thế, còn chuyện tình cảm, nó đã xác định mở lòng đón nhận và yêu chị thì nó sẽ chẳng để ai làm ảnh hưởng.. Nó mong rằng thời gian sẽ làm nhỏ Linh có thể thay đổi suy nghĩ và quên nó đi.. Nhỏ Thư thì sau hôm đó cũng chẳng gọi hay nhắn tin cho nó nữa, cơ mà nó mất một cái áo, cái áo đá bóng giải trường năm đó.. Có lẽ nhỏ Thư đã cầm đi mất rồi..
-Báo cáo, mình đã lên đến nơi rồi nhé cậu?
-Cậu có mệt không?
-Xe nó đi vòng vèo đón khách, mãi tận 3 tiếng rưỡi mới lên đến nơi
-Cho chết, cái tội cứng đầu bảo không nghe.. Đã nói để em đưa lên rồi – Chị gắt nhẹ nó qua điện thoại
-Thôi, em còn bao nhiêu việc mà, thôi nhé, anh đi chơi điện tử đây hehe…
-Chơi liệu mà biết đường về ăn cơm, nếu tuần sau ổn em sẽ lên với anh..
Ném túi đồ lên giường, nó mở tủ thì thấy tủ nó khá ngăn nắp, bức ảnh của nó và em vẫn để nguyên chỗ cũ, cái nó bất ngờ là bên cạnh còn có một bức ảnh nữa cũng được đóng khung.. Là bức ảnh nó và nhỏ Thư chụp tối hôm đó.. 2 bàn tay nắm vào nhau, trên tay nó có đôi môi của nhỏ.. Nó cười buồn, lấy bộ quần áo cộc để thay.. Nó khóa cửa phòng, chạy sang quán net
-Đm đây rồi, nhân tố thứ 10 đây rồi, chia kèo đánh luôn khỏi đợi thằng lol Đạt nữa – Anh Tú hồ hởi khi thấy nó
-Đm đồ của em đâu, nước hoa đâu? – Thằng Cường thấy nó thì hỏi dồn dập
-Bên phòng, tí về tao đưa cho.. Thế kèo gì đấy? đánh thôi không gần 3h chiều rồi
-Đánh mẹ kèo lẩu đi, thời tiết này ăn lẩu sướng nhất, 30/70 chúng mày thấy thế nào
-Ok..ok..ok..em sao cũng được.. đồng ý.. – Chúng nó nhao nhao lên
-Thế giờ đánh khóa hay đánh phòng đây? – Anh Tú lại hỏi
-Đánh khóa đi, em với Hiếu, Dũng, Phát, Tình 1 team nhé – Nó nói
-Mạnh thế thì đánh cái đéo gì? – Anh Tú nhăn mặt
-Chứ đánh khóa còn gì nữa
-Thôi chia ra đánh đi
Ngồi xem xong 2 tập phim mà vẫn chưa chia xong kèo, cứ người này cân người này rồi người kia yếu hơn người kia.. Mãi đến gần 4h mới xong.. Xếp máy và đánh.. Nói chung là đã tốn thời gian chia kèo có khác, kèo khá là cân, lại 1 kèo BO5.. Đến khoảng 7h, chị gọi nó liên tục nhưng nó đang đánh game cuối nên tắt máy của chị.. Cuối cùng team nó thua, mà thua ức thật.. Bao nhiêu lợi thế đầu game tưởng dứt điểm nhanh ai ngờ để team họ kéo late, cuối cùng thua vì 1 phát combat cuối..
Nó đứng dậy ra ngoài, ở trong thì đang ầm ĩ chém gió về những gì vừa chơi. Nó bấm gọi lại chị
-Anh đây
-Lần sau đừng có kiểu tắt máy của em, em ghét nhất là em gọi cứ tắt máy đó – Chị gắt nó
-Anh xin lỗi, vì anh đánh kèo ý
-Thế anh không nghe máy rồi để đó để em biết là anh đang làm gì cho em đỡ lo được hả?
-Hihi anh quên, thôi đừng giận nữa, em ăn cơm chưa?
-Ăn rồi!!!
-Thế em tắm chưa?
-Tắm rồi!!!
-Thế em còn cái gì chưa làm không? – Nó nhe nhởn với chị
-Anh cút đi, em giận anh rồi, bực mình
Nói rồi chị tắt bụp máy, nó thì cười cười, cái kiểu dỗi này của chị nó thấy suốt ngày rồi nên là chả lo lắm. Lát nữa thể nào chẳng gọi lại.. Nhưng mà thôi, giờ nó và chị khác rồi, nên là nó không để chị chủ động mãi được.. Bấm số chị, nó gọi lại
-Hihi dỗi anh à? Đáng yêu thế
-Không thèm..
-Thôi, xin phép cho anh đi ăn uống cùng mấy anh em tí nhé
-Mấy giờ về?
-Chắc là muộn đó, giờ mới chuẩn bị đi, khoảng 11h anh về
-Muộn thế, mà uống rượu thì mấy anh em đi taxi đi đi, đừng đi xe máy
-Oki tuân lệnh hihi
Chị cười khúc khích đầu dây bên kia, rồi thơm nó qua điện thoại nghe cái chụt.. Nó cúp máy, định vào đi tắm qua cái rồi đi thì mấy anh em lôi nó đi luôn…
Bữa đó khá vui và say, hầu hết toàn mời nhau rồi chém gió về vụ kèo vừa rồi.. Rồi đến việc gái gú ở trường, con này ngon, con kia xinh,…
-Nói chung là đéo thể nào xinh được như chị Thu hết – Thằng Cường cạch chén với nó
-Thu là ai, người yêu thằng Nam á? – Thằng Hiếu hỏi
-Ai ai, cái bà mà hôm trước xuất hiện ở phòng mày đấy á Cường? – Thằng Tình thấy vậy cũng quay sang hóng luôn
-Đúng rồi, cái con bé người lai hôm trước đấy á? – Thằng Dũng chêm vào
-Đấy chỉ là cực phẩm thôi, còn cực của cực phẩm thì các anh chưa thấy đâu… - Thằng Cường nói với giọng tự hào
Nó thì chẳng để ý gì vì đang nhắn tin với chị, cũng tại hơn 11h rồi nên là phải nói không chị lo.. Đang nhắn thì mấy thằng vỗ vai rồi mời nó.. Nó đưa chén lên cạch rồi uống hết, mặt lại chúi vào điện thoại
-Nhìn ông Nam như cái đầu khấc thế mà toàn gái xinh theo thôi, con Thủy lớp em, rồi bà Quyên lớp ông ý ấy.. – Thằng Cường lè nhè sau chén rượu vừa rồi
-Mày bảo ai đầu khấc đấy, đmm – Nó lườm thằng Cường, cu cậu gãi đầu cười trừ.. Nó thì cũng chẳng hay để ý mấy câu trêu này, anh em phòng nó trêu nhau suốt..
-Chả thế à, em lên lớp suốt ngày con Thủy nó hỏi anh, đm nó không thích anh thì là gì?
-Cứ hỏi là thích à? Mày có logic không đấy, mày bảo nó đến đây cho tao *** cái thể hiện tình cảm đi.. – Rượu vào khiến nó mất kiểm soát lời nói và bỗ bã hơn
-Rồi anh nhớ mồm nhé, đây em gọi luôn
Nó xua tay, định giật cái điện thoại của thằng Cường nhưng không được… nhỏ Thủy đó nó biết, xinh gần như nhất cái khoa luật ấy, mà nhà ở Thái Nguyên, lại đang là đối tượng tán tỉnh của mấy anh cầm đồ trên đây.. Toàn anh xăm trổ hổ báo cáo chồn thôi, tốt nhất là không dây vào vẫn hơn..
-Thủy à, tớ Cường đây.. – Thằng Cường bật loa ngoài, mấy thằng kia chúm lại nghe, nó hơi khó chịu nhưng cũng tò mò nên để vậy
-Có chuyện gì thế Cường?
-Ừ anh Nam anh ý say quá mà toàn nói nhớ cậu, cậu đến đưa anh ý về được không?
Mấy thằng bạn nó bụm miệng cười.. Thằng Cường vẫn nhìn nó nhe nhởn
-Ở đâu vậy cậu, sao cậu để anh ý uống nhiều vậy.. Cho tớ địa chỉ tớ qua luôn.. – Nhỏ nói với giọng dồn dập
-Ờ.. ở quán lẩu cạnh đường tàu Nông Lâm đó, cậu ra..
-Thôi đmm đùa dai thế - Nó giằng lấy cái máy của thằng Cường tắt bụp đi, mặt nó hằm hằm, cả lũ bạn nó vẫn cười hô hố hô hố với nhau.. Bực mình
-Tao mời thằng Cường 1 cốc, cho mày ngậm mồm mày lại luôn – Nó với lấy chai rượu rồi đổ đầy ra 2 cốc uống trà đá, nó đặt 1 cốc trước khuôn mặt nhăn nhó của thằng Cường
-Sao? Không dám uống à? – Nó hất hàm
-Uống thì uống, em sợ clg anh đâu..
Nói rồi thằng Cường cạch với nó, 2 thằng uống hết cả cốc rượu, mùi rượu ngai ngái khiến nó tí thì trớ.. May mà hãm bằng trà đá được.. Một lúc sau thì thằng Cường gục, nó thì đầu óc quay cuồng, nhìn thằng Hiếu trước mặt mà cứ thấy thằng Hiếu di chuyển… Bỗng có tiếng đỗ xe, nó ngước lên
-Em chào các anh ạ - Nó thấy nhỏ Thủy đứng ở cửa… Nó trố cái mắt đỏ ngầu vì rượu của nó ra nhìn
Cái đéo gì vậy? Con nhỏ này nó làm thật à?...
Trời đất quay cuồng, nó ngả lịm vào người thằng Tình.
Nguyen Hai Anh
Trả lời5 tháng trước
vậy là Nam lấy Linh phải không ạ, vì lấy Ngân chỉ là diễn ra trong mơ
Msi Mainboard
5 tháng trước
Lấy Ngân bác ơi :)
Bruh
4 tháng trước
tự nhiên kết có Linh là như nào hả bác?
Gangv
4 tháng trước
@bruh tác giả chấp niệm lớn quá thôi. chứ theo dữ kiện thì lấy Ngân rồi :d âu cũng là cái số
satnat123 [Chủ nhà]
Trả lời6 tháng trước
Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần.. Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về: STK:1018018849 Ngân hàng Vietcombank Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..
Nang2007
Trả lời6 tháng trước
Cuối cùng là tác giả lấy ngân vì có sản phẩm hả 😂
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
THẰNG NAM ĐÂU UPDATE TIẾP ĐI ĐANG ĐỌC CUỐN
Nang2007
6 tháng trước
Donate cho tác giả mà bảo ông ý gửi cho
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
Đọc hay quá ai có info mấy nv chính k nhỉ cho mình xin với
Nang2007
6 tháng trước
Chỉ có trang của ông tác giả thôi còn các nhân vật thì chỉ 1 số người biết thôi
Trung Sen
6 tháng trước
CHO MÌNH XIN TRANG TÁC GIẢ VỚI ĐANG ĐỌC HAY THÌ HẾT CHAP
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
đọc cháp 25 26 chỉ muốn chửi đm thằng Nam thôi kkkk tôi đang đọc đến chap 26 chưa đọc hết câu chuyện nhé
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
hay quá mình rất thích đọc mấy cái truyện voz này đọc cả ngày k chán rồi vừa đọc vừa nghĩ về thơi đi học bao nhiêu kỉ niệm ùa về, nhớ thật sự
Msi Mainboard
Trả lời9 tháng trước
bao h ra chap tiếp theo v ad hóng quá 🥲
mai thành
Trả lời9 tháng trước
Chap mới đi thím ơi
Hoàng Hồ Bảo
Trả lời9 tháng trước
Ủa p ngoại truyện nhật ký mại anh 5 6 phần mà k thấy nhỉ