Logo
Trang chủ
Phần 3: Mưa Mùa Thu và Em

Phần 3 - Chương 93

Đọc to

Vậy là tình yêu của nó và Linh đã được nối lại sau suốt 4 năm dài đằng đẵng.. Thấy nó nắm tay em bước vào nhà sau khi đi xem pháo hoa và vào chùa thắp hương đầu năm về, cả nhà cũng tròn mắt ra ngạc nhiên.. Thằng Hưng hiểu ý đầu tiên, đưa tay lên chắp kiểu chúc mừng chúc mừng.. Mẹ nó và Ngọc Anh cũng cười tươi còn em thì lại bẽn lẽn y như lần đầu ra mắt nhà người yêu.. Đêm giao thừa năm ấy uống bia chứ không uống rượu nữa bởi dư âm của bữa tất niên vẫn còn.. Lên trên phòng, em không để nó ngủ mà lôi nó dậy bằng được để nói chuyện, em muốn rõ ràng hơn trong tình yêu này..

-Nè, anh đừng có ngủ, dậy em bảo cái này đây..

-Mai thì bảo, nay mùng 1 bảo cái gì..

-Mùng 1 bảo mới có lộc đầu năm.. Nghe em này..

Thế là nó lại lồm cồm ngồi dậy rồi đặt cái gối ra sau lưng, tựa vào thành giường gật đầu nghe em nói..

-Mình yêu lại rồi, em vui và hạnh phúc lắm, nhưng mà vẫn phải có 1 số quy tắc dành cho nhau.. Nói em nghe, anh thích điều gì và ghét điều gì..

-Em yêu anh ngần ấy năm, em hiểu mà cần gì anh phải nói

Nó vẫn ngáp ngắn ngáp dài bởi cơn buồn ngủ đã kéo đến, 2 mắt cứ nặng chĩu cả lên mắt nhắm mắt mở..

-Giờ em với anh cũng gần 30 rồi, cũng đến lúc lập gia đình rồi.. Nói em nghe, anh đã sẵn sàng để về chung 1 nhà với em chưa?

-Anh sẵn sàng từ mấy năm trước rồi, tính anh thoải mái, làm trước rồi mới tính chứ có phải tính trước xong mới làm đâu mà hỏi anh..

-Vậy thì phải năm sau mình mới cưới được.. Năm nay em vẫn dính kim lâu mà, thôi vậy cũng được.. Trong 1 năm nay anh phải cố gắng lên nhé, em muốn anh ổn định công việc, tu chí làm ăn không chơi bời nữa.. Anh nghỉ công việc dưới kia làm em lo lắm.. Được không?

-Ừ anh biết rồi, chuyện cưới xin năm nay không được thì để cuối năm thì tính, tính gì sớm..

-Thứ 2 là chúng ta phải tin tưởng nhau, anh ra đó ở với cháu của chị, không được đi theo nó rồi tụ tập đàn đúm các thứ nhé.. Cái Ngân đó có tiếng từ ngày trước rồi, em nghĩ anh cũng biết.. Mình không chơi được với nó đâu.. Rồi có chuyện gì thì chị lại trách mình đấy anh nghe không?

-Ừ

-Em không thể ở Hà Nội với anh được bởi vì gia đình em ở trong Đà Nẵng, còn cửa hàng của em trong ấy nữa em phải vào quản lý.. Anh Nhật mới mở công ty ở trong Sài Gòn giờ còn thiếu nhân lực nên em cũng phải vào trong đó 1,2 tháng để giúp anh ấy.. Dù sao em cũng có bằng quản trị kinh doanh mà.. Anh ở Hà Nội, không được hư nghe không?

Linh cứ thao thao bất tuyệt còn nó thì đã thiu thiu ngủ từ lâu, nghe câu được câu không.. Cứ ừ thôi.. Em có vẻ nhận ra điều ấy, liền ôm nó lại rồi tìm môi nó mà hôn.. Mùi thơm từ em khiến nó tỉnh táo hơn một chút, lại mở mắt ra để nghe tiếp câu chuyện..

-Cách đây 5 năm, em ăn tết với anh xong cũng đi biệt tích như thế này.. Xong rồi bao nhiêu chuyện xảy ra, lần này không biết kịch bản có như trước không? Anh sợ đấy..

-5 năm trước chúng ta còn quá trẻ chưa suy nghĩ được nhiều.. Còn bây giờ mình đã là người trưởng thành rồi.. Em chỉ sợ anh thôi, kẻ đào hoa khốn kiếp này sểnh ra là mất ngay.. Em cũng lo chứ nhưng công việc như vậy em không thể không vào được..

-Ừ anh biết rồi, yên tâm đi, thi thoảng được nghỉ thì bay ra với anh là được mà.. Cách nhau hàng chục ngàn km mình còn tìm về được với nhau thì 1000km đã là gì.. Muỗi..

Nó cười tươi rồi trêu em, em cũng bật cười mà ôm lấy nó.. Rồi khẽ thủ thỉ..

-Nhân duyên của chúng mình như vậy, anh đã bao giờ ghét em, hận em chưa?

-Chưa từng..

-Năm đó vì em làm trò mà anh suýt nữa mất mạng, anh cũng không hận em sao?

-Không, tự anh làm mà, nói trêu em vậy thôi chứ đó là số mệnh rồi, cái hạn đó tránh sao được chứ.. Em cũng chỉ là nguyên nhân gián tiếp thôi, mà thực ra thì cũng không ảnh hưởng đến anh nhiều.. Là do anh lái xe nhanh, vượt ẩu nên tự gây ra tai nạn cho mình thôi mà..

-Vậy năm đó chính em đã đưa anh đến nhà hàng đó, bắt anh chứng kiến cảnh người yêu mình bội bạc, anh không hận em sao?

-Có, lúc biết chuyện anh có tức giận, nhưng chỉ là ở thời điểm mà anh mặc áo rồi phóng xe đi thôi.. Đêm đó anh ngủ ở quán, anh có nghĩ về chuyện ấy.. Rồi anh tự nhủ rằng chị với em làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho anh thôi.. Anh chỉ tiếc thôi..

-Anh tiếc điều gì ạ..

-Anh tiếc rằng thời điểm đó cả 3 chúng ta còn quá trẻ, nên mới làm ra hành động nông nổi, ấu trĩ đó.. Chắc có lẽ cũng là duyên phận của anh với chị, hết duyên rồi thì đi thôi..

-Là em đã bảo chị làm như vậy đó, chính em đã nói rằng anh là con một, nếu chị không thể có con thì sẽ rất khó cho anh.. Chị là một con cáo ở ngoài xã hội nhưng trong tình yêu thì chị rất ngây thơ.. Chị yêu anh vô điều kiện nên khi nghe em nói vậy, chị đã khóc và bày ra cái trò đó để chia tay với anh..

Nó bất ngờ vì lời mà Linh nói, quay sang tròn mắt nhìn em không chớp.. Vậy là mọi chuyện năm đó cũng đều 1 tay em can thiệp, sắp xếp một cách gián tiếp.. Nhưng chuyện đã xảy ra cả chục năm rồi, bây giờ mới biết sự thật thì cũng chẳng để làm gì.. Nó thở dài rồi gật đầu..

-Em mưu mô xảo quyệt, quỷ kế đa đoan từ ngày trước, giờ em nói thì anh cũng chỉ bất ngờ đôi chút thôi.. Còn chuyện gì giấu anh nữa không?

-Em xin lỗi, tại vì lúc đó cái tôi của em lớn quá, em yêu anh và chỉ muốn anh thuộc về em thôi..

Linh ôm chặt nó rồi khẽ nói, giọng nói nhỏ nhẹ ấy đã lâu lắm rồi nó không được nghe thấy..

-Ừ không sao, nhân duyên, là nhân duyên…

Nó cười rồi ôm em vào lòng, đứng trước những lời thú tội đáng yêu như thế này thì dù nó có là gã đồ tề cũng phải xiêu lòng..

-Nếu sau này em có làm sai điều gì, có làm anh phải phiền lòng, buồn lòng.. Anh cũng không được giận em nha..

-Lúc đó thì tính tiếp.. Còn anh biết em làm tất cả cũng vì anh mà.. Thôi bây giờ đi ngủ nhé..

-Quen em ngần ấy năm, anh có thực sự hiểu em không?

-Anh cũng không biết nói hiểu là hiểu như thế nào.. Hiểu hành động, hiểu ánh mắt, cử chỉ hay là suy nghĩ.. Nhưng anh nghĩ anh chưa thể hiểu được em.. Ở em có cái gì đó bí ẩn khó giải thích lắm..

-Vâng.. Tính em là vậy mà.. Em không muốn ai hiểu mình cả, nhất là em có cái tôi rất cao.. Nhưng em thấy sau bao nhiêu chuyện em làm, em thật sự độc ác anh ạ..

Cơn buồn ngủ kéo đến, nó nhắm mắt nghe em nói mà bỗng ngủ quên mất khiến em phải gọi rồi khẽ lay nó.. Nhưng vì men rượu nên nó chiều theo bản thân mình, không đáp lại chỉ thở đều thôi.. Nó buồn ngủ quá rồi..

Em đỡ nó nằm xuống rồi cũng tắt điện phòng, sau đó thơm nhẹ vào môi nó.. Trong cơn mê man, nó có nghe thấy tiếng em khẽ thủ thỉ..

-Em dù độc ác nhưng vẫn một lòng yêu anh.. Nhưng như vậy lại vô tình khiến em yêu anh một cách độc ác.. Em xin lỗi.. Ngủ ngon nhé tình yêu của em..

Nó cũng chìm vào giấc ngủ ngay sau đó.. Câu nói ấy mơ hồ đến tận thời điểm bây giờ.. Nó không biết là chính tai nó nghe thấy, hay là ở trong giấc mơ hôm ấy nữa..

Mấy ngày tết qua đi như thường lệ, thăm thú họ hàng, người thân chúc tết các thứ.. Thằng Hưng vì công việc nên sáng mùng 4 đã phải sang Cam mà không hẹn ngày về.. Linh cũng chuẩn bị đồ để sáng mùng 5 ra Hà Nội với anh Cường, sau đó là bay vào trong Đà Nẵng luôn với gia đình.. Vậy là Tết năm ấy trôi qua thật nhanh, bỗng chốc căn nhà của nó lại trở về vẻ yên ắng lạ thường..

Em không cho nó đi theo tiễn bởi vì như vậy là tạm biệt, em ghét điều đó nên cấm tiệt.. Em nói rằng vào đó rồi đến rằm lại tranh thủ bay ra với nó.. Còn dặn dò nó chuẩn bị để ra Hà Nội nhận việc các thứ..

Tối mùng 5, nó có điện thoại của anh Tùng, nó ấn nghe luôn..

-Anh ạ, năm mới em chúc anh cùng toàn thể gia đình an khang thịnh vượng, vạn sự như ý anh nhé..

-Anh cảm ơn, chúc em và gia đình năm mới nhiều sức khoẻ, gặp nhiều may mắn nha..

-Vâng ạ.. Em cảm ơn anh nhiều..

-Ừ thế ăn Tết xong rồi, lời đề nghị về công việc của anh.. Em có quyết định chưa..

-Vâng, em đồng ý anh à.. Em chỉ sợ chuyên môn của em không tốt, em không có năng lực nên sẽ ảnh hưởng đến công việc chung thôi..

-Thôi, chú cứ khiêm tốn thế anh ngại lắm.. Mùng 7 anh khai xuân công ty.. Hôm đó em lên để anh giới thiệu với mọi người trong công ty nha..

-Vâng, vậy thì để mai em ra Hà Nội rồi mùng 7 em lên ạ.. Mà gấp quá em chưa kịp làm hồ sơ nữa..

-Không cần đầu, cái đó thì em bổ sung trong lúc làm việc cũng được, anh với em thì khỏi rườm rà nhưng mà bên phòng nhân sự vẫn cần để làm giấy tờ cho em, bảo hiểm rồi thẻ ra vào công ty các thứ ấy..

-Vâng vậy thì tốt quá ạ, em sẽ bổ sung sau anh nhé..

-Ok, hôm ấy anh sẽ bảo lái xe đón em rồi anh em mình đi ăn sáng nhé.. Xong mình đến công ty luôn..

-Vâng, có gì em gửi định vị qua zalo ạ..

-Ok em zai..

Nó cúp máy, hít thở sâu rồi gật đầu một cái thể hiện quyết tâm.. Lại một thử thách mới đến với nó.. Để xem cơ hội này nó sẽ nắm bắt đến đâu.. Hi vọng mọi thứ sẽ dần ổn định..

Nó ấn số chị rồi gọi, sau 3 hồi chuông thì chị cũng bắt máy, giọng hồ hởi cười tươi với nó..

-Rể Đà Nẵng gọi em hả.. Sao rồi, chúc mừng anh nhé..

-Chưa gì đã biết rồi, Linh lại bép xép đúng không?

-Gì mà em chả biết.. Thế gọi em để lấy chìa khoá vào nhà đúng không? Anh đồng ý với anh Tùng nhận việc rồi hả..

-Này, em có thể bớt hiểu anh không?

-Logic 1 tí là hiểu thôi.. Em là Hoài Thu mà lại.. Thế bao giờ anh ra Hà Nội..

-Sáng mai anh ra rồi..

-Thế để em gọi cái Ngân nó đón anh.. Nó xuống Hà Nội mở cửa hàng từ mùng 5 rồi.. Nó đang ở Hà Nội đó..

-Ok, phiền em rồi..

-Hihi cứ ở đó nhé, nào em khai trương cửa hàng ở Hà Nội thì qua phụ em tí nha..

-Vâng, thưa bà chủ, trả công anh 50k/1h nhé..

-Gớm, còn ra giá nữa..

Chị cười rồi cúp máy.. Nó cũng nhắn cho Ngân 1 tin nhắn rằng mai nó sẽ ra Hà Nội, gửi định vị để nó đến.. Em chắc bận gì đó nên chưa đọc tin nhắn.. Nó gọi cho Linh nhưng không thấy em nghe máy, chắc lại bận việc nốt.. Đành nhắn bảo rằng mai nó sẽ ra Hà Nội cho em yên tâm.. Rồi từ từ chìm vào giấc ngủ..

Sáng hôm sau đang ngủ thì nghe thấy tiếng chuông cửa bấm inh ỏi.. Chẳng hiểu tết nhất mà ai lại đến chơi sớm như vậy.. Bố mẹ nó thì vào nhà trong cả rồi nên chỉ có nó ở nhà thôi.. Lểu thểu bước ra ban công rồi ngó xuống.. Bỗng nó tròn mắt ngạc nhiên, dụi dụi vài cái..

-Này, bấm nữa hỏng chuông bây giờ..

Ngân nhìn lên rồi cười xong nháy mắt với nó.. Sau đó thì đứng dậm chân mà nũng nịu..

-Để em chờ lâu thế, xuống mở cửa cho em vào nhà đi..

-Điện thoại đâu mà không gọi, bấm chuông thế không sợ nhầm nhà, người ta đập cho trận bây giờ à?

-Chú nói nhiều thế, có xuống mở cổng cho em không? Em bấm chuông tiếp nhé..

-Thôi, xin đấy, đứng đấy đợi anh tí.. Anh đánh răng rửa mặt rồi chải chuốt đầu tóc, mặc quần áo nữa..

-Chú bị điên hả, không mở cổng là em bấm liên tục cho đến khi chú mở nhé.. Đừng thách em..

Ngân bỗng gắt gỏng lên rồi bấm chuông liên tục.. Nó bó tay liền đóng cửa ban công rồi chạy ù xuống mở cổng cho em.. Thấy nó, em lại cười híp cả mắt..

-Hê sờ lô chú yêu.. năm mới chúc chú bớt đào hoa đa tình và khốn kiếp đi nha..

-Đầu năm mới ăn nói bố láo bố toét..

Cánh cổng mở ra, Ngân chẳng ngại ngần gì mà chạy vào ôm cổ nó rồi thơm vào má khiến nó bất ngờ mà không phòng bị..

-Này, linh tinh cái gì đấy, ở đây có cam đó..

-Cam thì sao, em chẳng sợ..

-Ừ Diệu Linh soi cam nhìn thấy thì lại alo cho chị Thu ấy mà..

Nghe thấy vậy thì Ngân bỗng buông nó ra, tắt nụ cười, thái độ lấp liếm nhìn nó xung quanh để xem camera đâu..

-Chú quay lại với chị Diệu Linh rồi à..

-Ừ..

-Thật hả..

-Ừ..

-Em chả tin.. Chả có camera nào.. Chú đừng có mà điêu..

Nói rồi Ngân lại ôm lấy nó cười khúc khích.. Nó đẩy Ngân ra rồi đóng cổng xong đi vào nhà, ngáp ngắn ngáp dài bởi giờ mới hơn 6h sáng, còn quá sớm để bình minh..

-Sao về tận đây làm gì?

-Cô Thu bảo em về đây đón chú ra Hà Nội mà..

-Sao phải mất công thế, từ đây ra Hà Nội đi xe buýt được mà..

-Em thích thế, mà phòng chú ở đâu..

-Để làm gì?

-Hehe, để em xem căn phòng mà chị Mai Anh từng ở đó trông như thế nào..

-Fan Mai Anh hả?

-Không, em fan chú, em chỉ tò mò thôi.. Chú không hiểu được cảm giác đọc 1 câu truyện rồi tự nhiên được tiếp xúc với những gì được kể trong truyện nó như thế nào đâu.. Cảm giác khó tả lắm, đâu phòng chú ở đâu..

-Đi lên tầng 2, phòng bên phía tay trái

-Thế phòng tay phải là phòng của chị Ngọc Anh à?

-Ừ.. Đừng có nghịch ngợm gì vào đồ đạc đấy nhé..

-Thế có mấy cái ảnh kỉ yếu không chú?

-Có, mà cất rồi

-Chú đi lên lấy cho em xem đi.. Đi..

Nói rồi Ngân ra kéo tay nó lên trên phòng, thôi thì cũng chiều fan bất đắc dĩ này.. Nó mở hòm đồ cất dưới tủ quần áo, lôi ở trong ra bức kỉ yếu của Mai Anh cùng bức của Anh Thư rồi đưa cho Ngân xem.. Em lạ lẫm ngắm nghía rồi cũng trầm trồ hết cả lên..

-Ôi chị Mai Anh xinh thật đấy, đọc truyện mà cứ tưởng tượng bây giờ mới được chiêm ngưỡng.. Phải em thì em cũng nặng tình.. Thảm nào chú bị trầm cảm khi chị ấy đi..

-Liên thiên quá, ở đó mà xem đi đừng có nghịch ngợm linh tinh.. Anh đi đánh răng rửa mặt rồi đi ăn sáng.. Đã ăn sáng chưa?

-Em chưa, chú đi đi, xong mình ra Hà Nội ăn luôn.. Lát nữa cô Thu cũng lên đấy..

-Lên làm gì?

-Đi công việc tiện rẽ qua xem nhà cửa luôn ấy.. Cô Thu bảo em lên trước rồi đi mua ít đồ dùng về nhà cho chú.. Cô Thu quan tâm chú ghê..

-Mua gì nữa chẳng phải đầy đủ đồ hết rồi sao?

-Em không biết.. Lát chú ra thì hỏi cô Thu ấy.. Kia là ảnh với chị Diệu Linh ạ..

Ngân chỉ tay lên bàn rồi hỏi, nó cũng gật đầu rồi đi vào wc để đánh răng rửa mặt, tắm rửa qua cái cho sạch sẽ.. Đồ đạc thì nó đã chuẩn bị hết rồi, chẳng có gì nhiều chỉ có đống quần áo, cái laptop với mấy thứ linh tinh thôi.. Cơ bản là nó từng ở qua nhà chị rồi nên biết, đồ đạc chả thiếu thứ gì từ chăn ga gối đệm đến tivi, tủ lạnh, bếp núc các thứ..

Vừa bước ra khỏi phòng tắm thì đã thấy Ngân đang ngồi trên giường chăm chú đọc cuốn nhật kí của Mai Anh.. Thấy nó thì bỗng giấu tiệt ra đằng sau lưng rồi cười lấp liếm.. Thấy vậy nó cũng hất hàm..

-Đọc đi, ai bảo gì đâu mà giấu..

-Ơ em tưởng là chú không muốn ai đụng vào cuốn nhật kí này mà..

-Lúc trước khác, bây giờ khác.. Đọc thì đọc cho cẩn thận, rách 1 tờ thì liệu hồn..

-Em đọc xong rồi, thương chị Mai Anh thế.. Mà truyện của chú hầu như toàn fan cô Thu với fan chị Linh.. Mọi người ghét chị Mai Anh lắm, chú không định minh oan cho chị ấy bằng cuốn nhật kí này à..

-Có đăng 2 chap Nhật kí MA rồi đây..

-Mấy chap đó không có gì cả, chú phải đăng những dòng khi chị ấy sang bên kia ấy.. Như thế mới lột tả được nội tâm để mọi người có góc nhìn đa chiều hơn về những gì chị ấy đã và đang phải trải qua..

Nghe Ngân thao thao bất tuyệt mà bỗng nó bật cười, ở Ngân cũng có điểm đáng yêu đấy chứ.. Hình ảnh này khác một trời một vực so với con nhỏ đanh đá búng dao lam đứt cả tóc nhỏ Dung ngày nào nữa.. Chính ra Ngân mà hiền lành đi một chút thì cũng khối anh chết đứ đừ cũng nên..

-Thôi chuyện ấy tính sau, chưa có thời gian với cả end phần 2 rồi mà.. Từ sau vụ của Đan Thư thì không còn cảm xúc mà truyện với trò nữa.. Đi thôi cho sớm không tí tắc đường..

-Vâng.. Chú bê vali xuống nhà chút đi, em đi wc tí ạ..

-Ok xong đóng cửa vào nhé..

-Vâng..

Nó và Ngân lên xe để đi Hà Nội, nó lái nên rẽ thẳng đường đại lộ Thăng Long ra luôn.. Dù sao thì cũng tiện đường ra chung cư của chị.. Gửi xe xong xuôi, nó vác đồ lên nhà chị.. Đã lâu lắm rồi nó mới lại đến đây, căn nhà dù đã bài trí đồ đạc khác xưa nhưng nhìn đâu cũng thấy toàn kỉ niệm..

Nó sẽ ở phòng chị, phòng mà trước đây nó vẫn hay ngủ ở đó mỗi khi xuống thăm chị.. Vừa bước vào thì nó ngạc nhiên bởi căn phòng vẫn như vậy, không có gì thay đổi cả.. Nó chắc chắn bởi vì rèm cửa, chăn ga gối đệm thậm chí là bàn học, tủ quần áo đều là những đồ cách đây 10 năm về trước.. Nhưng có vẻ như không có một tí bụi bặm nào, thậm chí đồ đạc vẫn còn mới nguyên..

-Căn phòng này là căn phòng trước đây chú ở với cô Thu đúng không?

-Này, oang oang cái mồm lên thế người ta nghe thấy thì sao?

-Ui giời có mình em ở đây thôi thì ai nghe được.. Cô Thu không cho thuê nhà này đâu, mỗi tuần đều có người đến đây dọn dẹp đấy chú.. Mà cô cũng không cho em bén mảng sang phòng này.. Để cô biết thì em no đòn..

-Ừ.. Trong cuốn tự truyện ấy, thực chất Hoài Thu mới là một kẻ nặng tình.. - Nó lẩm bẩm

-Nghĩa là sao hả chú? - Ngân tròn mắt lên hỏi. .

-Không có gì.. Thôi được rồi đi ăn sáng đê..

-Ăn gì ạ..

-Bún riêu không?

-Oki, đồng ý cả 2 tay..

Nó và Ngân lại đến quán Hà Bún riêu để ăn.. Ngân ăn lần đầu tiên đã tấm tắc khen ngon.. Thậm chí còn tuyên bố sẽ là khách ruột ở quán.. Ăn uống xong xuôi nó rủ cafe nhưng Ngân lại rủ nó về xem quán Spa của em.. Nó vốn tò mò nên cũng đồng ý.. Quán đó nằm trên trục đường Trần Duy Hưng thì phải.. Cũng hoành tráng phết, mới sáng sớm mà đã đông khách đến làm đẹp rồi..

Nó được Ngân free cho 1 buổi chăm sóc da mặt, mát xa và thư giãn đầu.. Kể cũng thích phết nên chỉ nằm nhắm mắt tận hưởng thôi.. Chính em là người phục vụ nó.. Nói chung là Ngân cũng có tay nghề, bàn tay suốt ngày búng dao lam ấy mà mát xa mặt cho khách cũng khéo phết.. Vừa làm vừa nói chuyện khá vui vẻ..

Đang tận hưởng, thiu thiu ngủ thì nó cảm nhận có vẻ như đang đổi người hay sao.. Nhưng mà người này tay nghề còn đỉnh hơn cả Ngân, mát xa mặt cho nó đê mê luôn.. Thấy lạ, nó từ từ mở mắt thì thấy chị đang ngó xuống nhìn nó cười..

-Giật cả mình..

-Hihi em mát xa cho có thích không?

-Ngân đâu rồi?

-Em xuống thì thấy nó đang mát xa cho anh, em nhắn tin bảo nó đi mua đồ rồi thế chỗ nó.. Nằm yên đi để em làm cho, mặt anh dạo này vừa đen vừa sạm đi rồi này..

-Suốt ngày sai vặt cháu nó.. Ngân nó hận vì làm cháu của em đấy..

-Kệ nó, phải sai nó để nó biết việc mà làm.. Sướng từ bé cái gì cũng không biết làm, chỉ biết nghịch ngợm đánh nhau là giỏi.. Mà giờ anh về đấy ở rồi, thi thoảng nó về đấy thì 2 chú cháu đi chợ nấu ăn cho đảm bảo nhé.. Đừng ăn hàng quán nữa không tốt đâu..

-Ừ anh biết rồi, hàng tháng anh đưa tiền cho Ngân đi chợ nấu ăn là được..

-Anh hâm à mà lại đi giao trứng cho ác.. Em bảo anh nấu ấy, chứ Ngân nó có biết nấu đâu?

-Nhưng chắc vẫn ăn được, chứ không như Linh nhỉ, đụng tay vào cái là xác định đi ăn quán luôn..

Chị bật cười rồi bẹo cái mũi của nó, thủ thỉ..

-Còn kinh khủng hơn cả bé Linh đấy.. Thế nên anh phải chăm chỉ nấu ăn đi, xong còn để ý nó cho em nữa.. Đừng để nó suốt ngày chơi bời, hiểu không?

Đề xuất Voz: Làng Quê, Thành Phố, Tôi và Em
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Nguyen Hai Anh

Trả lời

7 tháng trước

vậy là Nam lấy Linh phải không ạ, vì lấy Ngân chỉ là diễn ra trong mơ

Ẩn danh

Msi Mainboard

6 tháng trước

Lấy Ngân bác ơi :)

Ẩn danh

Bruh

6 tháng trước

tự nhiên kết có Linh là như nào hả bác?

Ẩn danh

Gangv

6 tháng trước

@bruh tác giả chấp niệm lớn quá thôi. chứ theo dữ kiện thì lấy Ngân rồi :d âu cũng là cái số

Ẩn danh

satnat123 [Chủ nhà]

Trả lời

7 tháng trước

Đến đây là kết thúc bộ Hồi ký mưa, chúng ta đã cùng nhau đồng hành 4 năm ngoài đời và 12 năm ở trong truyện.. Chắc hẳn sẽ có nhiều bác đặt dấu hỏi cho chap END này về những tình tiết của nó.. Vậy thì tôi xin thưa rằng đây là 2 cái kết, hi vọng rằng nó đều sẽ làm dịu đi những sự nuối tiếc dành cho các nhân vật của độc giả.. Các bác đứng ở 1 góc độ nào đó, đọc truyện và cảm nhận, lựa chọn cho mình 1 cái kết có thể làm thỏa mãn cảm xúc của bản thân.. Còn với tôi, đó chính là những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời, vốn dĩ muốn chống lại sự vô thường của nó.. Để có thể tự thay đổi số phận 1 lần.. Hơn 800 ngàn từ với nhiều nhân vật, câu chuyện cùng cảm xúc hỷ nộ ái ố đã đến lúc phải nói lời kết thúc.. Hi vọng rằng các bác sẽ luôn ủng hộ tôi ở bộ mới sắp ra mắt có tên “Hồi Ký mưa phiên bản truyện”.. Mọi yêu thương của độc giả xin gửi về: STK:1018018849 Ngân hàng Vietcombank Để tôi có động lực tiếp tục phục vụ các bác.. Xin cảm ơn ạ..

Ẩn danh

Nang2007

Trả lời

7 tháng trước

Cuối cùng là tác giả lấy ngân vì có sản phẩm hả 😂

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

THẰNG NAM ĐÂU UPDATE TIẾP ĐI ĐANG ĐỌC CUỐN

Ẩn danh

Nang2007

8 tháng trước

Donate cho tác giả mà bảo ông ý gửi cho

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

Đọc hay quá ai có info mấy nv chính k nhỉ cho mình xin với

Ẩn danh

Nang2007

8 tháng trước

Chỉ có trang của ông tác giả thôi còn các nhân vật thì chỉ 1 số người biết thôi

Ẩn danh

Trung Sen

8 tháng trước

CHO MÌNH XIN TRANG TÁC GIẢ VỚI ĐANG ĐỌC HAY THÌ HẾT CHAP

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

đọc cháp 25 26 chỉ muốn chửi đm thằng Nam thôi kkkk tôi đang đọc đến chap 26 chưa đọc hết câu chuyện nhé

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

8 tháng trước

hay quá mình rất thích đọc mấy cái truyện voz này đọc cả ngày k chán rồi vừa đọc vừa nghĩ về thơi đi học bao nhiêu kỉ niệm ùa về, nhớ thật sự

Ẩn danh

Msi Mainboard

Trả lời

10 tháng trước

bao h ra chap tiếp theo v ad hóng quá 🥲

Ẩn danh

mai thành

Trả lời

11 tháng trước

Chap mới đi thím ơi

Ẩn danh

Hoàng Hồ Bảo

Trả lời

11 tháng trước

Ủa p ngoại truyện nhật ký mại anh 5 6 phần mà k thấy nhỉ