Logo
Trang chủ
Chương 45

Chương 45

Đọc to

Tôi nhìn em chằm chằm, còn em thì quay mặt đi chỗ khác.

Tôi: "Em không muốn nghe anh giải thích sao?"

Em: "Giải thích gì nữa..." Em vừa nói vừa ngóng vào trong nhà.

Em: "Vào nhà đi, mẹ không thích ai đứng trước cổng như vầy đâu."

Nói xong em bước vào nhà, tôi dắt xe đi theo em trước sự giám sát của đàn cún nhà em. Tôi dựng xe vào chào mẹ em và chị rồi đi ra ghế đá ngồi. Em cũng ngồi xuống đối diện bên kia ghế.

Tôi nghẹn giọng nói: "Chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu, quá khứ của anh nó là những chuyện đã qua, anh nhớ về nó như những kỉ niệm và anh không còn tình cảm với người trước nữa. Em là em, là người anh đang theo đuổi, anh đã bắt đầu viết câu chuyện của chúng ta, anh chỉ mới viết được 2 chương thôi mà em…có lẽ…nó cũng có chương kết rồi em nhỉ? Anh không màng đến quá khứ của em, anh biết em còn yêu người cũ rất nhiều, thật khó thay thế được anh ta trong lòng em và gia đình em, nhưng anh đâu đòi hỏi em phải thương anh lúc này, một mình anh là đủ..." - Tôi không còn mạnh dạn nhìn vào mắt em nữa, bởi lẽ lúc này mắt tôi đã nhòa đi, tôi cố cười, xoay đầu qua lại để nén lại, không để một giọt nước mắt nào phải chảy ra, cảm xúc của tôi là thật, em lại là người có tính kiên quyết, nói nhiều lời cũng không làm em lay động được, em vẫn im lặng.

Tôi đứng dậy vào chào mẹ và chị rồi dắt xe ra. Tôi nói: "Đóng cổng giúp anh." - Rồi tôi phóng nhanh đi rời khỏi nhà em, nơi mà tôi chỉ vừa mới đến có 3 lần ngắn ngủi. Lòng tôi bây giờ nhẹ lắm, hay vì tôi đang muốn vứt bỏ đi mọi sự cố gắng mà tôi đã đặt ra. Người con gái như em, tôi tìm đâu thêm nữa trên đời này? Tôi luôn nghĩ rằng, sự chân thành sẽ làm rung động trái tim bất kì cô gái nào, không phải vật chất, không nhiều lời hoa mỹ thề hẹn…dù thất bại…nhưng tôi vẫn luôn nghĩ như vậy. Hôm đó cũng là bữa tiệc chia tay, cuối tháng chúng tôi sẽ rời khỏi ngôi nhà này, cũng là lúc tôi buông bỏ tất cả mọi thứ có liên quan về em…TP này hơn 10 triệu con người, hàng trăm hàng con đường, ắt hẳn rằng chẳng có % nào gặp lại em được đâu nhỉ…rồi em sẽ lại tìm được hạnh phúc…một người hơn tuổi em, đủ trưởng thành mà nuông chiều em, lo lắng cho em, chữa lành vết thương trong lòng em.

Tin! Tin! Một tin nhắn đến, tôi giảm tốc độ tấp ngay vào lề mà quên cả xinhan làm mấy người sau xém tí tông vào đuôi xe của tôi, họ chửi tôi…tôi mặc kệ, tôi rút điện thoại ra mà không dám bật màn hình lên, tôi sợ đó chỉ là một tin nhắn rác của tổng đài…tôi mong là của em…nhưng nếu là của em, ắt hẳn là em sẽ nói là hãy quên em đi, quên những ngày qua, những lời chia sẻ, tâm sự hàng đêm…tôi sợ, nỗi sợ khi phải chấp nhận cái sự thật và chỉ vài phút trước tôi đã trải qua. Tôi không dám mở lên đọc, tôi tắt máy.

Về tới gần nhà tôi ghé mua 1 gói thuốc lá, thứ mà cách đây 2 hôm tôi đã hứa với một người là sẽ vứt bỏ nó, giờ tôi hút lại…bởi lẽ, người ta đi rồi vậy nên tôi cũng nên trở lại là tôi lúc chưa gặp ai đó. Về tới thì thấy chị T và mấy đứa phòng khác đã dọn đầy đủ ra nhậu rồi. Tôi ngồi xuống châm điếu đầu tiên trong gói mới, mọi người thấy hỏi tôi hút mới hỏi sao ai nói bỏ rồi mà giờ hút lại là sao? Tôi im lặng không nói gì chỉ cười nhếch môi thả làn khói che mắt mình lại. Tôi nhìn xa xăm những ánh đèn xe chạy ngoài đường.

Chị T cười: "Rồi có đứa thất tình rồi..."

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tinh Không Chức Nghiệp Giả
Quay lại truyện Hồi Ký : Nàng Heo Nái
BÌNH LUẬN