Tình yêu của chúng tôi trôi qua êm đềm như thế. Đôi khi cũng có hờn giận, cãi vả nhưng chưa bao giờ giận nhau quá một ngày cả. Có lần em nói với tôi rằng...
Em: "Sao kì ghê ha K, tụi mình chưa bao giờ giận nhau quá một ngày cả?"
Tôi xoa đầu em rồi nói: "Ừ, vì chúng ta thương nhau, nên mấy chuyện đó cả hai sẽ cùng suy nghĩ lại, hiểu nhau bỏ qua là thêm yêu nhau."
Em và tôi tin tưởng nhau nhiều lắm. Chúng tôi không hề nhắn tin trên Facebook, vì đâu phải lúc nào cũng online, mà có online thì là để nói chuyện với bạn bè, chứ chẳng nhắn trên đó. Chúng tôi nhắn bằng SMS và gặp mặt trực tiếp để trò chuyện. Mỗi tuần chúng tôi gặp nhau bốn ngày, ba ngày đi học và cuối tuần một là tôi qua bên em chơi với em và nhóc Trọng, hai là em qua bên tôi. Riết rồi nhà tôi đều biết em là người yêu của tôi cả, ai cũng hỏi han, khen rằng em ngoan hiền, xinh xắn, tôi tự hào lắm.
Em kể hết với tôi về mọi thứ, chuyện em đi học ở trường vui như thế nào, rằng có ai theo đuổi em, v.v... Tôi cũng vậy, tôi kể cho em nghe về trường lớp và cả những cô gái thích tôi. Có lần một cô gái giấu tên nhắn tin cho tôi, tôi cho em xem tin nhắn, đưa cả điện thoại để em nhắn lại với người đó nữa. Em bảo thôi, tự tôi làm đi, vì em tin tưởng tôi. Phải! Tôi "đã là của" em rồi kia mà.
Tối đi học về là tôi ghé mua khoai mì và khoai lang ăn, em thích ăn cái đó lắm. Tôi thì phần chiều em chứ cũng không ham, cũng hay mua về cho Nội tôi nữa. Có hôm thì ăn hủ tíu gõ lề đường, muốn em được no bụng để ngủ.
Rồi những ngày giáp Tết cũng đến, trường em và tôi khối 12 đều tất bật chuẩn bị cho Trại Xuân. Tôi với kinh nghiệm hai mùa trại ở Đoàn nên cũng kha khá về khoảng làm cổng trại. Tôi phụ lớp ít chứ không nhiều, tôi chạy qua bọn bạn học cùng trường với em, bọn này hồi cấp hai chơi chung với tôi, biết tôi đi Đoàn nên rủ qua giúp làm cổng trại. Tôi biên đạo cho bọn nó về thiết kế và chỉ dẫn về cột dây... thành quả là cổng trại có thể leo năm sáu người lên đứng vững vàng.
Ông trời không phụ lòng người. Tôi đã rất lo lắng về việc hai trường làm trại trùng ngày với nhau. Nhưng may mắn thay, trường em làm trước một ngày tức là trại em tan vào buổi sáng ngày 27, thì sáng hôm 27 âm là bên tôi cắm trại.
Vận dụng tối đa mối quan hệ mà tôi có được, vào trường em theo dạng make up cho phần thi thời trang thế là tôi được phép vào trường. Tất nhiên là tôi tìm đến bọn bạn xin tá túc nhờ chỗ trại. Đến chiều khi mà mọi người đang chuẩn bị các hoạt động văn nghệ buổi tối thì tôi mới đi tìm đến trại của lớp em. Đến đứng trước cổng trại mà các bạn em (những người có trong lớp học thêm) bỡ ngỡ, chắc họ không hiểu sao mà tôi lọt vào được trong trường rồi còn tìm đến tận đây nữa, một cô bạn cười tươi rồi vào kéo em ra.
Em chạy ra khỏi lều rất nhanh rồi ngại ngùng trước lời chọc ghẹo của bạn bè: "Trời ơi, có người yêu đến xem thi nữ sinh duyên dáng luôn kìa!" À thì ra em cũng thi một phần văn nghệ cho lớp, hèn gì thấy em có trang điểm và làm lại tóc.
Tôi hỏi han vài câu rồi trả lại em cho lớp, chạy ra căn tin ngồi làm ly cà phê. Tôi đi tham quan toàn trường của em.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Chuyến đi kinh hoàng