-Đánh dấu lãnh địa hả mày?
-Nhiều chuyện...
Thế là thay vì đi du lịch tận hưởng thế giới ngay lập tức giống như những gì tôi mơ mộng. Cuối cùng con bé nó vào biệt giam tôi luôn.
Sáng sớm mới 4h30 đã bị gọi dậy đi chạy bộ, rồi cả hai ghé tới phòng gym. Con bé cũng đăng ký nguyên tháng ở đó dù chẳng biết tập bao lâu.
Xong xuôi về nhà tôi đi tắm, Hoàng Linh nấu món ăn nhẹ. Tôi tắm nhanh như một cơn gió ra ngồi chờ nó vào tắm xong cả hai ăn sáng.
Hai đứa vẫn thường ngồi xem phim hoặc đi dạo đâu đó cùng nhau. Có khi nó bắt tôi dẫn đi chào hỏi mấy gia đình quen biết trong khu. Tới gần trưa con bé lại trổ tài nấu ăn cầu kỳ. Bày biện lên bàn trông cứ như nghệ nhân vậy.
Suốt quãng thời gian ở chung Hoàng Linh nấu không trùng một món nào, con bé đúng là cẩm nang ẩm thực sống.
Tối xuống cả hai đi bộ quanh khu hẹn hò, có khi đi nhà sách Nguyễn Văn Cừ hoặc siêu thị... Hoàng Linh nó thích đi chùa lắm. Ở tới ngày thứ 4 thứ 5 gì đấy mới nhớ ra đặc sản cuối tuần đi nhà thờ nghe cha xứ giảng, giữa tháng đi chùa ngắm tượng phật nghe kinh khu tôi sống.
-Sao mãi cậu mới chịu bảo có ngôi chùa đẹp thế này ở đây.
Hoàng Linh trong bộ áo tràng xanh, trông xinh tới mức tôi mà sư thầy cũng muốn hoàn tục nhỏ giọng trách móc.
-Tại gặp mày vui quá tao quên...
Tôi mỉm cười ngửa đầu ngắm phù điêu cây bồ đề trên chính điện cao lơ đãng trả lời.
Được khoảng một tuần quản lý gọi con bé ra Hà Nội có công việc gấp. Thế là bao nhiêu mơ mộng đi Nha Trang, Nam Du ngắm Hoàng Linh trong bộ bikini nghịch cát tan thành mây khói...
Tiễn con bạn thân ra sân bay xong tôi lại trở về cuộc sống ban đầu. Sau một tuần được con bé kèm cặp tôi cũng nấu được mấy món đơn giản. Cắm cơm, trứng chiên hành, cá sốt cà chua, canh kim chi đậu hũ, cá om dưa, thịt rang cháy cạnh (cháy đen)...
Hoàng Linh dán ghi chú đầy tủ lạnh sợ tôi quên. Con bé cứ lo thừa, sao mà tôi quên được. Bởi...tôi có nấu ăn đâu mà quên. Trở về với ngày ba bữa đặt cơm tiệm. Sáng phở, bún bò,... trưa tối thì có quán họ nhận đặt theo tháng. Chỉ việc chọn thực đơn.
So với cơm Hoàng Linh thì thua xa, thế nhưng đó vẫn là sơn hào hải vị so với trứng chiên "cháy cạnh" tôi tự nấu.
Rảnh rỗi sinh nông nỗi liền hí hửng đăng hình chụp chung với Hoàng Linh trong căn bếp lên facebook.
"Người con gái luôn quan tâm lo lắng cho tôi #BFF"
Chọn cái caption mắc ói rồi đăng hình lên câu like.
-Mây: Ôi ghen tị quá!
=>hihi bạn thân tui.
-YếnVi: Đẹp đôi thật đấy!
=>hihi bạnn thân Gia ấy.
-Ngưỡng mộ.
=>hihi bạn thân tôi á bà.
-Trúc Quỳnh: Tởm quá mày. Oẹ Oẹ
=> *nắm đấm*
Gần một nghìn like lận đó haha. Tôi vừa ngồi đếm like vừa trả lời từng bình luận.
Linh Tây: Sao không gắn thẻ ???
=> Haha. Tao thích..
(Thật ra thấy bảo vào showbiz không nên để lộ những ảnh tình cảm nhiều. Méo biết đúng sai nhưng cứ đại đại đi.)
Đan Quỳnh: Hạnh phúc quá anh * mặt cười*
=> Hihi. Bạn thân anh.
Mỹ Linh: Hai anh chị đẹp đôi quá.
=>Hihi. Cảm ơn em.
Mỹ Linh nhắn tin riêng cho tôi. Sau đợt đấy cả hai chúng tôi có nói chuyện qua lại với nhau. Mỹ Linh học đại học Y Hà Nội. Cô ấy sẽ là cô bác sĩ xinh nhất khoa trong tương lai.
Một ngày mưa tháng tám tôi dạo quanh quận 9 bất ngờ gặp lại Phong Thỏ Đế tại một quán cafe trên đường Tăng Nhơn Phú. Từ xa nhìn nó tất bất tư vấn khách lô đất nào đó với dáng vẻ say mê. Phong vẫn thế cái miệng luôn lợi hại trong cách thuyết phục người khác. Nghe nó tư vấn mà tôi còn thấy thuyết phục.
-Tư vấn anh lô đất em zai! -Thấy nó ngồi cười hí hửng một mình tôi liền cố đổi giọng chọc nó.
Phong đứng lên hai tay tính mời tôi ngồi vào ghế, chắc bệnh nghề nghiệp của nó. Khi ngước mặt lên nhìn thấy tôi. Hai đứa nhìn nhau cười đập tay vỗ vai nhau.
Sài Gòn rộng lắm có những người cả đời chẳng kịp nhìn thấy nhau, nhưng Sài Gòn cũng nhỏ lắm hai chúng tôi cứ vậy mà gặp lại nhau.
Hỏi ra nó học Đại Học Vinh chán quá. Nghe lời ông anh chạy vào đây đi bán đất dạo. Trò chuyện một lúc cái môi mỏng của nó lại chẳng dấu được điều gì.
-Đợt này tớ mới phất! -Phong cười hớn hở, cái môi mỏng lá lúa của nó chẳng lẫn đi đâu được.
-Gặp lô đất đẹp, tao liều mạng gọi thuyết phục gãy lưỡi ông bà ở quê mang sổ đỏ đi vay ngân hàng. Gửi tiền vào mua chung với ông anh. Đợt rồi bán đi trả tiền lại cho ông bà dư ra được gần tỏi. Haha.
Tôi nhìn nó bất ngờ. Năm xưa tôi thường bảo Dũng Khùng hữu dũng vô mưu ráng kiềm chế. Còn Phong khôn lanh thế nhưng tính tính quá cầu toàn lo trước lo sau nếu sửa được tính cách đó mới làm lớn được. Ngẫm lại xuất phát điểm cả ba chúng tôi đâu giống nhau đâu.
Bản thân Phong không giống hai chúng tôi, gia cảnh bình thường, ngày bé bạn bè đi bắt cá, bắn chim làm thú vui. Bản thân nó đi để kiếm thêm món trên mâm cơm. Hôm nào có cá lớn không giám ăn mang đi bán kiếm thêm ít tiền.
Lớn lên như thế bảo sao tính tình nó không cầu toàn sao được. Đám chúng tôi sai có người phía sau sửa, còn nó sai có thể đó là ngõ cụt.
Ngồi nghe nó kể tôi nhận ra nó đã đổi khác. Cũng mừng thay nó. Những năm đó sau khi vỡ bong bóng BĐS lần 3 trôi qua vài năm, thị trường đóng băng thế nhưng bắt đầu lộ ra những cơ hội lớn.
Phong bắt đầu rù rì rủ tôi tham gia đầu tư, hắn ta bảo muốn thành lập công ty để tạo uy tín dễ làm việc với khách hàng hơn. Dù sao giám đốc Phong, trưởng phòng Phong nói chuyện sẽ có sức thuyết phục hơn sale quèm Phong.
Nghe cậu bạn nói chuyện còn hơn cả đa cấp. Tôi cũng ăn may được mấy lô đất năm rồi nên có phần hứng thú. Tôi bảo hắn để cân nhắc đầu tư vào.
-Tớ còn dám cầm cố hết đất ông bà để làm. Bạn có tiền nhàn rỗi sợ cái gì?
Chắc hắn sợ tôi nói lấy lệ rồi chối nên lên tiếng.
Tôi nhìn hắn mỉm cười nhìn sâu vào mắt hắn:
-Bạn yên tâm đi. Tao có hứng thú là thật. Cứ lên kế hoạch chu đáo gửi xem tính khả thi tới đâu hai anh em mình hợp tác.
Tôi bắt tay trao cho Phong ánh nhìn chắc chắn.
-Mà sao mày không ở nhà theo Dũng Thiếu Gia hoặc Dũng Khùng mà lặn lội vào tận đây?
Tôi đổi chủ đề hỏi hắn.
Phong liếc mắt nhìn tôi vẻ bất đắt dĩ:
-Tao không muốn một ngày đi tù thay...
Tôi cười trừ vỗ vai hắn.
Noel tới, tôi cùng vài anh em đi dạo quanh xóm đạo ngắm từng dòng người chật cứng đổ về Nhà Thờ.. Lần đầu tiên hòa mình vào không khí Noel gần vậy. Nguyên cả một con đường mọi gia đình đều trang trí hang đá, bóng đèn sáng nhấp nháy. Rồi họ đổ ra ca hát nhảy múa, cứ cách vài căn nhà lại có bàn DJ.
Đang mải mê ngắm nhìn phố phường thấy đám anh em xuýt xoa. Tôi ngước lên thấy vòng eo nhỏ xíu quen quen.Bé DJ ăn mặt khá kín so với những em DJ cùng nghề. Nhưng dù vậy không thể che nổi thân hình hoàn hảo của mình.
Mỗi cái nhấc tay đều khiến đám đàn ông vây quanh không thể nào rời mắt. Cái vòng eo kia từng khiến tôi không muốn rời.
-Con bé nét thật đấy anh.
Công-đứa em húc vai tôi. Năm trước tôi dẫn con bé đi chùa có mặt nó nên chắc nó nhớ.
-Haha! Nhưng đời tư phức tạp lắm.
Tôi cười trừ. Nhớ lại một đoạn duyên ngắn ngủi của cả hai.
Thế rồi tôi bước đi về hướng nhà thờ. Trong cái không khí như vậy làm sao ta có thể buồn được.
Nhìn từng đôi từng đôi tay đan tay chắp tay trước tượng chúa trong vô thức tui nghĩa giá như có người yêu thì bọn tôi cũng hạnh phúc như vậy đó...
-Alo! Bọn mình tới nhà rồi sếp bự. Về nhậu nào.
Phong nó gọi.
Mấy anh em chạy về nhà. Thấy hai chiếc xe đậu ở cổng nhà. Toàn Phong cùng mười mấy anh em thân thiết trong công ty BDS DG. Cả đám ngồi nhậu tới tận ba giờ sáng sáng tiệc còn chưa tàn.
Sài Gòn quanh năm hai mùa mưa nắng. Nơi đây không có mùa Đông rõ ràng như nơi tôi lớn lên.
Thế nhưng cứ thời điểm trong năm thấy tiết trời se lạnh cũng là lúc mùa Noel đến.
Và trong tiết trời như vậy có một người lại muốn được yêu..Trong cơn ngà say tui cầm điện thoại gọi cho Mỹ Linh...
Chẳng hiểu vì sao lại là em ấy. Không phải Đan Quỳnh, Hoàng Linh hay một ai khác?
Tôi còn nhớ thời điểm mới chia tay Đan Quỳnh, suốt nửa năm thường xuyên làm bạn với rượu bia để quên đi nỗi buồn. Ngày đó tôi trông chán đến mức Hoàng Linh đòi bỏ hết công việc vào Nam chăm tôi. Năm đó cứ hễ say là tôi lại lôi điện thoại ra gọi cho Đan Quỳnh. Nói ngớ ngẩn đủ điều. Trí nhớ của tôi có lẽ vì thế cắt luôn lý do chia tay ngày ấy.
Sau này cố ngồi sắp xếp lại trí nhớ không thành, tôi đưa ra hai kết luận: hoặc từ bản thân tôi với đường tình lăng nhăng có lẽ Đan Quỳnh bắt gặp làm điều gì đó có lỗi với cô ấy. Lý do thứ là từ em ấy, Đan Quỳnh luôn giữ có cả tá mối quan hệ bên ngoài, đa phần là những kẻ tán tính cô ấy không thành. Dù em ấy luôn tự tin giới thiệu tôi với tất cả kẻ đó. Thế nhưng là đàn ông tôi hiểu đàn ông. Chỉ cần một cơ hội, một giây yếu lòng mọi thứ sẽ đổi khác.
Sau cuộc gọi đêm noel đó, Mỹ Linh và tôi giữ liên lạc với nhau thường xuyên. Trong giọng của em nói có chút hương vị của hạnh phúc.. Cô ấy thích nói về những dự định tương lai với tôi nhiều hơn...
Lại một cái Tết nữa đến gần. Sau một năm mọi chuyện lộn xộn ở quê cũng đã dịu đi. Đó cũng lúc tôi trở về nhà.
Không biết các bạn sinh viên bây giờ kỳ nghỉ Tết như thế nào. Còn bản thân tôi ngày đó tự giác lắm. Thi kết thúc học kỳ 1 xong vào 10/12 Âm lịch. Trường sẽ dạy thêm tầm 2 tuần nữa tới 25/12 âm lịch sẽ bắt đầu nghỉ. Ra Tết sẽ bắt đầu học từ 8/1 âm lịch.
Đó là lịch của sinh viên bình thường. Còn tôi là một sinh viên tự giác mà. Thi xong 10/12 sáng hôm sau đã ở sảnh chờ sân bay để về nhà.
Kỳ nghỉ Tết năm nhất kéo dài 4 tháng. Kỳ nghỉ Tết năm thứ 2 nhẹ nhàng hơn kéo dài đến hết tháng giêng tức là 1 tháng 20 ngày tôi mới về lại trường học.
Đề xuất Voz: Đừng Đùa Với Gái Hư
alex phạm
Trả lời3 tháng trước
nghiêm túc mà nói nếu bro viết truyện này khoảng 2015 thì có khi vượt trội hơn mấy truyện khác đấy , câu từ rất chất lượng
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
Cảm ơn bạn. Cơ mà chuyện này mình viết ngắt quãng, lần cuối cùng cơ bản xong cốt truyện là vào tầm đâu đó 2-3 năm trước. Mọi người đọc chắc sẽ thấy gần như có 4 phần viết với tâm thế khác hẳn nhau. Phần đầu mình viết trước những năm 2010 với tên truyện khác dạng hồi ký ngày bé ngây ngô ảnh hưởng phong cách Nguyễn Nhật Ánh. Phần giữa viết những năm cuối đại học tức là mấy năm sau đó rồi ngừng. Khúc này yêu đời và độ tuổi ngông cuồng nên ban đầu dự tính viết hơi hướng tiểu thuyết giang hồ đâm chém chút. Sau khi cô bạn thân đi lấy chồng ngày đó gặp nhiều biến cố suy sụp nên viết tiếp ý định sửa kết thành cả hai đến với nhau. Đọc những chương đó chắc cũng phần nào lộ ra ý định kết hôn cùng cô bạn thân. Cuối cùng chưa viết xong tầm sau covid bất ngờ mình kết hôn trong sự ngỡ ngàng của những người xung quanh, duyên phận thực sự diệu kỳ vậy đó. Lúc này viết tiếp phần kết nhưng tâm trạng cũng khác. Đó tới nay rảnh thì sửa lỗi chính tả này kia vô tình gặp web này nên đăng lên.
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
nói chung mình tay ngang, dân chuyên Toán viết truyện mà 😆 Cả thanh xuân chỉ viết đúng mỗi câu chuyện này. Mấy nay đang nghiên cứu viết chút về chủ đề giả tưởng liên quan tới lịch sử cũng là một trong những đam mê nhỏ của mình ngày bé.
alex phạm
3 tháng trước
b nên úp nhiều web khác , web này chủ yếu dân voz hoài niệm nên vào đọc
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
truyện của mình viết bối cảnh chủ yếu dành cho cuối 8x đầu 9x đọc hoài niệm. Thỉng thoảng cũng vào sửa vài chương cho nó theo trend ngày nay ví dụ như bài hát mới hot hay câu nói nổi trên mạng mà hợp hoàn cảnh câu chuyện, ví dụ như bài wrongtime hay câu trụ vương thế nhân trách nhầm ngài 😆 Lứa sau này đọc khó cảm vì môi trường họ lớn lên khác chúng ta. Còn để thật hay như nhà văn có tiếng thì chưa tới. Nên ở đây là phù hợp nhất.
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
Trả lời3 tháng trước
Ước mơ những kỷ niệm cũ được nhắc nhớ khi đọc một câu chuyện nào đó cũng hoàn thành. Bản thân mình viết ngớ ngẩn, văn phong lỗi tùm lum vẫn cảm ơn 20K lượt đọc từ anh em. Câu chuyện mình viết hoàn thành khoảng 80% từ 2-3 năm về trước, có những chương sửa tới hơn 30 lần vẫn chưa được mượt mà. Mấy tháng này về quê rãnh rỗi dành thời gian ngồi sửa lại đăng lên đây. Mình sắp về lại thành phố lớn, phần sau không có thời gian miêu tả chi tiết cũng như trau chuốt lại ngôn từ mong anh em cảm thông. Chào thân ái!
nguyen9x
Trả lời3 tháng trước
@hoacomay: truyện nhắc lòng yêu nước, Bách Việt, Triều Tây Sơn, Vua Quang Trung đại phá 29 vạn quân thanh, Giai đoạn Pháp thuộc, Nạn đói 1945, 12 ngày đêm quân dân ta bắn máy bay ở hà nội, hình như có chiến dịch biên giới cao bằng bắc giang lạng sơn, hình như có nhắc tới anh hùng La Văn Cầu chặt tay chiến đấu tạm tới đó. Có gì anh em bổ sung.
nguyen9x
3 tháng trước
à Phượng Hoàng Trung Đô với Bạch Y tướng quân như bạn hoacomay nói nữa.
nguyen9x
Trả lời3 tháng trước
vẫn nghĩ kết hôn với cô chị Hoàng Linh cái kết viên mãn hơn cô em họ. tiếc
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
Cuộc sống mà!
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hai chữ duyên phận nó kỳ lạ lắm. Rất nhiều người từng rơi vào trường hợp yêu một ai đó trong nhiều năm cảm tưởng sống chết vì họ chẳng tới được. Sau khi chia tay tình cũ lâu năm gặp người mới và kết hôn nhanh chóng sau đó.
nguyen9x
Trả lời3 tháng trước
VL, yêu nhầm chị hai được nhầm em gái à? ông tác hồi đi học còn bế vợ 😀
hoacomay
Trả lời4 tháng trước
sử sách nhà Nguyễn không ghi về các cô công chúa nhà Tây Sơn nhưng sĩ quan pháp năm đó theo chân Vua Gia Long viết có 5 cô công chúa trong đó có 1 cô 16 tuổi rất đẹp, 1 cô 12 tuổi con công chúa Ngọc Hân, 3 cô còn lại da ngăm nhưng cũng dễ thương. Ngoài ra có thêm 3 con trai. Tất thảy đều bị lăng trì. Lâu lâu tác mắc lỗi chính tả đọc khó chịu chút nhưng có những chi tiết thú vị hơn là 1 câu chuyện tình yêu
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
4 tháng trước
Những ngày này bản thân rãnh rỗi nên viết thôi ạ. Mình không phải dân chuyên nên cố gắng khắc phục. Có những chương sửa tới 20-30 lần để dò lỗi chính tả với cả cho mượt hơn. Có điều vẫn dính lỗi. Có gì người ae thông cảm.
nguyen9x
3 tháng trước
cuối cùng cũng có bác nghĩ giống mình. Để mình liệt kê lại cho xem
hoacomay
Trả lời4 tháng trước
để đọc tư đầu xem tác viết tới bao nhiêu sự kiện trong lịch sử
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
4 tháng trước
Câu chuyện mình cố ghép nối những thứ đã xảy ra những năm qua. Có người đọc hay bình là vui rồi. Liệt kê xem nhé.
hoacomay
Trả lời4 tháng trước
Đọc vài chương mới để ý tác viết về lịch sử Việt Nam rất nhiều. Vua Quang Trung với phượng hoàng trung đô ở núi Quyết dân Nghệ An biết nhiều.Còn Bạch Y Tướng Quân nắm hữu quân khi tấn công 29 vạn quân Thanh sách sử có ghi lại ít lắm.Vị này đúng là họ Đặng giống họ nhân vật trong truyện.Còn một vị tướng họ Đặng khác cũng không rõ quê quán sau khi bị bắt tuyệt thực rồi mất nữa. Để đọc
Chuyện của Đặng [Chủ nhà]
Trả lời4 tháng trước
Chắc có bạn sẽ thắc mắc hoa trà trắng cổ thụ xuất hiện từ đầu tới cuối truyện là gì. Hoa trà trắng thực ra là một giống chè xanh. Dân bản xứ thường mỗi năm sẽ cưa ngang gốc để cây mọc ra nhiều nhánh, vừa tiện thu hoạch lại sản lượng cao dùng làm trà hoặc trực tiếp om nước chè xanh uống. Vườn chè nhà mình có tuổi thọ còn nhiều hơn cả ông cố mình, năm xưa cứ để nó mọc cao lớn lên. Hoa trà ( chè ) thường có 6 cánh to màu trắng, nhuỵ vàng. Những cây trà đủ lớn hoa nở trắng hương thơm thoang thoảng thu hút bao nhiêu là ong bướm. Cây trà (chè) là cây thân gỗ có tuổi thọ trung bình 30-60 năm, có những cây sống cả hàng trăm năm. Đặc biệt vùng núi cao phía Bắc có nhiều gốc chè Shan tuyết mọc ở độ cao 1400m có tuổi thọ lên đến 500 năm.
nguyen9x
Trả lời4 tháng trước
nghi sau này quay xe lắm, cha nội này vẫn còn tơ tưởng Đan Quỳnh con đó mà quay lại níu kéo thì xác định. Mà đoạn cuối bỏ xứ đi biệt tích khéo nhiều năm sau Hoàng Linh nó bế con ra chào chú đi con bạn má nè
An quên mật khẩu
4 tháng trước
Bạn đang cố chứng minh cái gì vậy ? Lạc đề và không liên quan. Nguồn gốc của nó từ bên trung mà ra cả thôi. Bên vn mình ăn theo mà ra. Giống như xem phim kiếm hiệp thì cũng thần tượng, đặt tên giống thế. Đừng có làm trò cười nữa 😂
nguyen9x
4 tháng trước
có nhiều thứ là cách biệt thế hệ, có nói e cũng chẳng hiểu đc đâu. Đọc mấy truyen đăng trên web này thấy e đi cãi lộn ở truyên khác đến mức ngta phải xoá bình luận là biết cỡ nao rồi đó. Thôi bỏ đi hơi đâu mà cãi mấy thứ vẩn vơ này cho mat thoi gian
An quên mật khẩu
4 tháng trước
Cãi ? =)) Truyện thế nào người đọc sẽ nói thế đấy. Mỗi người một ý. Còn bạn thì sao ? Vào áp đặt quan điểm rồi bảo thế này thế nọ. Cách biệt thế hệ hay là cổ hủ lạc hậu =))