Logo
Trang chủ

Chương 82: TỰA NHƯ CƠN GIÓ CUỒNG

Đọc to

Cánh cửa đóng ầm, Hoàng Linh chẳng thèm nhìn đi vào trong nhà dưới ánh nhìn khó hiểu của tôi...

-Chắc con bé mệt. Con đi chơi với bạn đi. Tất niên xuống ăn cùng gia đình nhé con.

Mẹ Hoàng Linh lúc này nhìn tôi cười trừ.

-Dạ. Con sắp xếp nha mẹ.

-Bình Bình An An gặp sau nhé bái bái...

Tôi chào gia đình rồi chậm rãi hướng ra cổng.

Hoàng Linh thỉnh thoảng lúc nắng lúc mưa thế nên tôi thường chẳng mấy để tâm cảm nhận của con bé nhiều.

-Cứ mặc kệ nó, hôm sau tự khắc bình thường.

Suy nghĩ thường thấy của tôi những năm qua mỗi lần Hoàng Linh có thái độ lạ. Tôi từng bảo rằng chúng tôi hợp nhau đến mức chưa từng có một lần tranh cãi. Thế nhưng ngẫm lại vấn đề ở chỗ mỗi lần tôi có làm sai điều gì đó con bé đều tự im lặng tự chữa lành. Có lẽ tôi là một đứa bạn thân tệ.

Đám chúng tôi ghé nhà Dũng Thiếu Gia ngay sau đó. Ba mẹ hắn đã ly thân từ năm trước. Căn biệt thự những năm Trung học tôi vẫn thường ngủ lại hiện nay bà chủ tịch cùng Dũng Thiếu Gia thỉnh thoảng ở đó. Lão cha hắn ở cùng bồ nhí ở một nơi khác.

Dũng Thiếu Gia lúc này không có nhà. Có lẽ hắn ta còn bận bên Thiên Thượng. Nhà có mỗi cậu út nhà hắn, cũng chính là đứa trồng cây si Mỹ Linh mấy năm trung học.

Thằng nhóc này đánh giá công tâm trông khá đẹp trai đúng kiểu chị em thời nay mê. Gen bên ngoại nhà bà chủ tịch chẳng ai xấu nổi, Dũng Thiếu Gia rồi cả thằng cu con này cũng vậy.

-Mỹ Linh về nghỉ Tết rồi à? Mỹ Linh vào nhà chơi. 

Thằng nhóc tên Đức, trong mắt hắn lúc này thấy mỗi Mỹ Linh chứ có thấy ai khác đâu. Con bé cũng lịch sự kéo tay Thu Hà đi vào trước.

Tôi ra xe lấy giỏ trái cây rồi đi vào nhà sau cùng.

Quay vào nhà từ xa thấy cu Đức đang rót trà xum xoe Mỹ Linh. Bà chủ tịch tay cầm tờ báo đang hỏi han con nhỏ.

Hình như bà tưởng Mỹ Linh là người yêu thằng cu Đức nên có vẻ vừa ý lắm.

-Cháu chào cô. Hihi. Mấy năm không gặp cô vẫn xinh như gái 18 ấy nhỉ?

Tôi lên tiếng chào hỏi.

-A! Gia hả cháu! Nhanh nhanh vào đây ngồi cạnh cô. Trời ơi tới thăm cô là vui rồi quà cáp gì thằng này!

Thấy tôi bà chủ tịch cười tươi lắm, mặc dù có phần hơi lẻo mép nhưng nhan sắc mặn mà của bả thực sự gái 18 đọ không nổi. Cái dáng vóc đồng hồ cát kia, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ vểnh thì vểnh cao. Nhất là nhiều năm ngồi trên cao tạo nên phong thái nó cuốn hút khác biệt lắm.

-Lâu quá không thấy cháu tới. Cô hỏi thằng Dũng mới biết cháu vào Nam học rồi.

Vừa ngồi xuống ghế bà chủ tịch đã hỏi han tôi đủ điều.

-Dạ! Cháu cũng bận công việc quá nên ít về. Đợt này về là cháu ghé thăm cô liền đây. Hihi!

Bà chủ tịch che miệng cười:

-Được cái miệng khéo. Không bù cho thằng con trai ẩm ương của cô. Bằng tuổi nhau mà cô còn lo lắng cho nó suốt.

-Dạ. Dũng nay trưởng thành nhiều lắm. Con gặp nó nhìn ra vài phần phong thái của cô á. Hihi!

-Để cô gọi hắn về. Mà ông bà đợt này còn khoẻ không con?

-Dạ. Ông bà con vẫn vậy cô ạ. 

Ngồi một lúc bà chủ tịch hết hỏi tôi thì sang hỏi chuyện Mỹ Linh. Cứ xuýt xoa khen con bé xinh, nói chuyện khéo quá, xem ra bà đã chấm đứa em dâu này.

Cu Đức ngồi cạnh bên vẻ mặt vênh váo lắm.

Dũng Thiếu Gia bận nên cũng không về được. Hắn ta gọi cho tôi cáo lỗi hẹn Tết sẽ lên nhà thăm sau.

Trò chuyện một lúc bà chủ tịch chào chúng tôi rồi lên nhà xử lý công việc. Ngồi thêm một lát cả đám ý định ra về cu Đức thì nhất định đòi đi theo.

-Mỹ Linh sang đi chung xe với tớ nhé!

Cu Đức giọng dỗ dành.

Con bé thì vẫn dửng dưng.

-Ra Tết nhớ tới nhà cô chơi con nhé! Không được quên đâu đấy.

Bà chủ tịch đang nghe điện thoại trên lầu vẫy tay nói vọng xuống.

-Dạ. Nhất định!

Mỹ Linh tiến tới cạnh tôi đút viên kẹo vào miệng. Tôi chẳng nghĩ ngợi nhiều vô thức há miệng nhận lấy. Nhìn hai chúng tôi lúc này trông tình cảm lắm.

Cu Đức đứng cạnh ngơ ngác trông đến tội.

Trên lầu bà chủ tịch vẻ mặt  ngỡ ngàng. Chắc bà chấm đứa em dâu này cho cậu út rồi nên có phần khó hiểu với đám trẻ.

Mỹ Linh nhất định không chịu ngồi riêng xe với cu Đức. Sau cùng cả hai chúng tôi ngồi sau xe cu Đức chở để không gian riêng cho hai vợ chồng trẻ kia đi chung tâm sự.

Vòng vèo qua vài gia đình chúc Tết bầu trời đã nhá nhem tối. Phong mời cả nhóm lên nhà hắn chơi ăn uống luôn thể.

Căn nhà hai tầng mới được sửa sang lại năm nay trông cũng bắt mắt. Mấy năm trước tôi ghé qua nhà Phong cũ lắm rồi. Trong nhà gần như chẳng có thứ gì đáng giá.

Hiện nay làm ăn phất lên, hơn nữa sắp đón nàng về dinh chắc hắn ta trang hoàng lại.

Thu Hà với mẹ Phong có lẽ gặp nhau từ trước nên cả hai chẳng tỏ ra ngại ngùng. Con bé phụ bà soạn cơm, Mỹ Linh thấy thế cũng biết ý ra ngồi với chúng tôi để cô dâu mới thể hiện trước mặt mẹ chồng.

Rượu ngà ngà say lúc này tôi lại bắt đầu bản tính năm xưa. Càng nhìn Mỹ Linh càng thấy hợp mắt. Trong lòng lúc này cứ dâng lên cảm xúc lạ lắm.

Suốt buổi Mỹ Linh ngồi cạnh bên chăm sóc cho tôi từng tý. Tôi chạm ly với cha của Phong cùng mấy người hàng xóm thì Mỹ Linh lại gắp thức ăn đút lên miệng.

-Chú có phúc thật đó Gia. Anh nghe kể về sự tích của chú rồi mà giờ mới được chứng kiến. Haha!

Ông anh hơn vài tuổi hàng xóm Phong ngồi chung trong bàn tiệc cụng ly rồi lên tiếng xuýt xoa.

Có gái xinh cỡ đó ngồi bên cạnh, rượu ngon, bạn hiền, gái đẹp lúc đó tôi lấy làm ngông ngênh lắm. Càng như thế tôi càng khoái chí, bỏ qua ánh mắt hình viên đạn của Cu Đức và ánh mắt phán xét của mẹ Phong. Tôi nắm tay Mỹ Linh giọng lè nhè:

-Haha. Vợ em mà anh sang năm cưới!!!

Mỹ Linh lúc này mặt đỏ ửng nhưng cũng không phản bác lại em chỉ ngồi em im lặng, lúc đó mà con bé phản đối chắc tôi không có chỗ chui. Thời trẻ nhiều lúc ngông ngênh làm những điều sai lầm. Giờ ngồi nghĩ lại trong bàn nhậu anh em đang ngồi có đứa nào vênh váo kiểu đó chắc tôi cũng ngán ngẩm.

Rượu thêm vài vòng tôi lúc này đã không quá tỉnh táo nữa. Mùi hương da thịt của Mỹ Linh bên cạnh càng khiến tôi sôi sục.. Từ đầu buổi tiệc Mỹ Linh ít nói hẳn chỉ tập trung đút thức ăn cho tôi. Tôi ngắm em, đôi mắt to tròn khẽ cụp xuống mỗi khi gặp ánh nhìn của tôi. Mái tóc đen buông lơi sau vành tai, từng sợi thỉnh thoảng chạm nhẹ vào má tôi khi em cúi gần đút thức ăn. 

Gương mặt ấy, khi nhìn ở khoảng cách gần thế này, khiến tim tôi như bị bóp nghẹt.

-Uống chút nước đi anh. Đừng uống nhiều quá!

Khi Mỹ Linh cúi xuống rót thêm nước vào ly, phần cổ áo chùng xuống, để lộ một khoảng trắng sữa mịn màng dưới ánh đèn tiệc vàng dịu.

-Phong! Đưa chìa khoá tao chở Mỹ Linh xuống thăm nhà chút.

Đột nhiên tôi đứng dậy rời bàn tiệc.

-Đúng rồi, Em chưa vào thăm ông bà nữa. Anh chở em xuống chút.

Mỹ Linh chợt nhớ ra cũng lên tiếng.

Cu Đức vốn đứng dậy muốn theo nhưng ngay lập tức bị Phong giữ lại chén chú chén anh. Chơi với nhau bao năm có lẽ nó thừa hiểu ý định của tôi chỉ với một ánh nhìn.

Xe chạy vào cổng nhà. Màn đêm lúc này đã phủ kín căn nhà. Ánh đèn xe chiếu sáng một khoảng sân.

Mùi hương từ cơ thể em, thứ mùi con gái nhẹ thoảng như xạ hương ẩn dưới làn da ấm, quyện với chút men rượu khiến ý thức tôi bắt đầu nhòe đi ranh giới giữa đúng và sai, giữa lý trí và bản năng.

Cả hai vừa bước xuống xe tôi lao vào em. Từng nụ hôn nồng nhiệt, dồn dập như sóng vỗ bờ. Trước ánh đèn pha ô tô hai thân thể cuốn lấy nhau.

-Anh! đừng! Anh..ưm..ưm...

Tôi mặc kệ lời van xin của em tiếp tục hít hà từng chút trên cơ thể non mềm. Và nụ hôn tiến xuống dần bên dưới sau lớp cổ áo.

-Anh!!! Anh tỉnh táo lại đi. Mình đã chia tay rồi!

Mỹ Linh càng nói tôi càng bạo hơn. Một lúc sau cô ấy cũng buông lỏng cơ thể.

-Anh! Em có người yêu mới rồi...

Nghe tới đây tôi dường như có chút tỉnh táo trở lại. Thế nhưng cảm giác như mất đi thứ gì đó từng thuộc về mình càng khiến tôi khó chịu.

Tôi ngừng lại, bế em lên kiểu công chúa rồi tựa lưng vào xe. Thân hình mềm mại của em nằm trọn trong vòng tay tôi.

-Hắn ta ai?

Giọng tôi trầm khàn.

-Bạn nam chung khoá Y đa Khoa với em.

Mỹ Linh nhỏ giọng, thế rồi em nở nụ cười tự giễu:

-Anh ấy có nét giống anh lắm.

Nghe được câu nói hàm ý của em lúc này tôi chẳng biết nên buồn hay vui. Tôi im lặng đứng đó vẫn ôm chặt em trên tay. Em kể tôi nghe quá trình hắn tán tỉnh em ra sao và ngày em đồng ý hắn.

Điện thoại Mỹ Linh kêu.

-Anh để em xuống. Người yêu em gọi.

-Nghe đi. Mở loa ngoài.

Tôi lạnh giọng vẫn mặc kệ.

-Em làm gì đấy? Anh nhắn tin không thấy trả lời.

Giọng nam vang lên trên điện thoai

-Xin lỗi em đi chơi với bạn cùng lớp không để ý.

-Vậy ạ. Anh tưởng em bỏ rơi anh chứ. Về nhà chơi có vui không?

Mỹ Linh mặt đỏ ứng cố nở nụ cười với gã kia:

-Có anh. Ngoài nhà em giờ lạnh lắmm...ưm..ưm..

Tôi lại hôn lên bờ môi em ngấu nghiến. Đặt em lên nóc capo kéo tụt áo em tiếp tục hôn xuống mặc kệ trong điện thoại giọng gã kia vẫn vang đều.

-Mỹ Linh em sao thế?

-Ừm...em vấppp...chút...

Mắt Mỹ Linh lúc này từng giọt long lanh như ngọc rớt xuống. Có lẽ trong mơ cô ấy cũng chưa từng nghĩ có ngày tôi điên cuồng như thế.

Nụ cười ấy sao lại trao cho kẻ khác chứ? Trong tôi lúc này là thứ gì cảm xúc nào tồn tại tôi chẳng rõ. Chỉ biết lý trí đã không còn là chủ đạo, nhỏ nhen, ích kỷ, chiếm hữu, khốn nạn là gì đi nữa tôi chẳng quan tâm. 

Không biết đã trôi qua bao lâu. Có tiếng còi xe bên ngoài. 

Đề xuất Tiên Hiệp: Đô Thị Cổ Tiên Y
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

alex phạm

Trả lời

3 tháng trước

nghiêm túc mà nói nếu bro viết truyện này khoảng 2015 thì có khi vượt trội hơn mấy truyện khác đấy , câu từ rất chất lượng

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Cảm ơn bạn. Cơ mà chuyện này mình viết ngắt quãng, lần cuối cùng cơ bản xong cốt truyện là vào tầm đâu đó 2-3 năm trước. Mọi người đọc chắc sẽ thấy gần như có 4 phần viết với tâm thế khác hẳn nhau. Phần đầu mình viết trước những năm 2010 với tên truyện khác dạng hồi ký ngày bé ngây ngô ảnh hưởng phong cách Nguyễn Nhật Ánh. Phần giữa viết những năm cuối đại học tức là mấy năm sau đó rồi ngừng. Khúc này yêu đời và độ tuổi ngông cuồng nên ban đầu dự tính viết hơi hướng tiểu thuyết giang hồ đâm chém chút. Sau khi cô bạn thân đi lấy chồng ngày đó gặp nhiều biến cố suy sụp nên viết tiếp ý định sửa kết thành cả hai đến với nhau. Đọc những chương đó chắc cũng phần nào lộ ra ý định kết hôn cùng cô bạn thân. Cuối cùng chưa viết xong tầm sau covid bất ngờ mình kết hôn trong sự ngỡ ngàng của những người xung quanh, duyên phận thực sự diệu kỳ vậy đó. Lúc này viết tiếp phần kết nhưng tâm trạng cũng khác. Đó tới nay rảnh thì sửa lỗi chính tả này kia vô tình gặp web này nên đăng lên.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

nói chung mình tay ngang, dân chuyên Toán viết truyện mà 😆 Cả thanh xuân chỉ viết đúng mỗi câu chuyện này. Mấy nay đang nghiên cứu viết chút về chủ đề giả tưởng liên quan tới lịch sử cũng là một trong những đam mê nhỏ của mình ngày bé.

Ẩn danh

alex phạm

3 tháng trước

b nên úp nhiều web khác , web này chủ yếu dân voz hoài niệm nên vào đọc

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

truyện của mình viết bối cảnh chủ yếu dành cho cuối 8x đầu 9x đọc hoài niệm. Thỉng thoảng cũng vào sửa vài chương cho nó theo trend ngày nay ví dụ như bài hát mới hot hay câu nói nổi trên mạng mà hợp hoàn cảnh câu chuyện, ví dụ như bài wrongtime hay câu trụ vương thế nhân trách nhầm ngài 😆 Lứa sau này đọc khó cảm vì môi trường họ lớn lên khác chúng ta. Còn để thật hay như nhà văn có tiếng thì chưa tới. Nên ở đây là phù hợp nhất.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

Trả lời

3 tháng trước

Ước mơ những kỷ niệm cũ được nhắc nhớ khi đọc một câu chuyện nào đó cũng hoàn thành. Bản thân mình viết ngớ ngẩn, văn phong lỗi tùm lum vẫn cảm ơn 20K lượt đọc từ anh em. Câu chuyện mình viết hoàn thành khoảng 80% từ 2-3 năm về trước, có những chương sửa tới hơn 30 lần vẫn chưa được mượt mà. Mấy tháng này về quê rãnh rỗi dành thời gian ngồi sửa lại đăng lên đây. Mình sắp về lại thành phố lớn, phần sau không có thời gian miêu tả chi tiết cũng như trau chuốt lại ngôn từ mong anh em cảm thông. Chào thân ái!

Ẩn danh

nguyen9x

Trả lời

3 tháng trước

@hoacomay: truyện nhắc lòng yêu nước, Bách Việt, Triều Tây Sơn, Vua Quang Trung đại phá 29 vạn quân thanh, Giai đoạn Pháp thuộc, Nạn đói 1945, 12 ngày đêm quân dân ta bắn máy bay ở hà nội, hình như có chiến dịch biên giới cao bằng bắc giang lạng sơn, hình như có nhắc tới anh hùng La Văn Cầu chặt tay chiến đấu tạm tới đó. Có gì anh em bổ sung.

Ẩn danh

nguyen9x

3 tháng trước

à Phượng Hoàng Trung Đô với Bạch Y tướng quân như bạn hoacomay nói nữa.

Ẩn danh

nguyen9x

Trả lời

3 tháng trước

vẫn nghĩ kết hôn với cô chị Hoàng Linh cái kết viên mãn hơn cô em họ. tiếc

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Cuộc sống mà!

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Hai chữ duyên phận nó kỳ lạ lắm. Rất nhiều người từng rơi vào trường hợp yêu một ai đó trong nhiều năm cảm tưởng sống chết vì họ chẳng tới được. Sau khi chia tay tình cũ lâu năm gặp người mới và kết hôn nhanh chóng sau đó.

Ẩn danh

nguyen9x

Trả lời

3 tháng trước

VL, yêu nhầm chị hai được nhầm em gái à? ông tác hồi đi học còn bế vợ 😀

Ẩn danh

hoacomay

Trả lời

4 tháng trước

sử sách nhà Nguyễn không ghi về các cô công chúa nhà Tây Sơn nhưng sĩ quan pháp năm đó theo chân Vua Gia Long viết có 5 cô công chúa trong đó có 1 cô 16 tuổi rất đẹp, 1 cô 12 tuổi con công chúa Ngọc Hân, 3 cô còn lại da ngăm nhưng cũng dễ thương. Ngoài ra có thêm 3 con trai. Tất thảy đều bị lăng trì. Lâu lâu tác mắc lỗi chính tả đọc khó chịu chút nhưng có những chi tiết thú vị hơn là 1 câu chuyện tình yêu

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

4 tháng trước

Những ngày này bản thân rãnh rỗi nên viết thôi ạ. Mình không phải dân chuyên nên cố gắng khắc phục. Có những chương sửa tới 20-30 lần để dò lỗi chính tả với cả cho mượt hơn. Có điều vẫn dính lỗi. Có gì người ae thông cảm.

Ẩn danh

nguyen9x

3 tháng trước

cuối cùng cũng có bác nghĩ giống mình. Để mình liệt kê lại cho xem

Ẩn danh

hoacomay

Trả lời

4 tháng trước

để đọc tư đầu xem tác viết tới bao nhiêu sự kiện trong lịch sử

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

4 tháng trước

Câu chuyện mình cố ghép nối những thứ đã xảy ra những năm qua. Có người đọc hay bình là vui rồi. Liệt kê xem nhé.

Ẩn danh

hoacomay

Trả lời

4 tháng trước

Đọc vài chương mới để ý tác viết về lịch sử Việt Nam rất nhiều. Vua Quang Trung với phượng hoàng trung đô ở núi Quyết dân Nghệ An biết nhiều.Còn Bạch Y Tướng Quân nắm hữu quân khi tấn công 29 vạn quân Thanh sách sử có ghi lại ít lắm.Vị này đúng là họ Đặng giống họ nhân vật trong truyện.Còn một vị tướng họ Đặng khác cũng không rõ quê quán sau khi bị bắt tuyệt thực rồi mất nữa. Để đọc

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

Trả lời

4 tháng trước

Chắc có bạn sẽ thắc mắc hoa trà trắng cổ thụ xuất hiện từ đầu tới cuối truyện là gì. Hoa trà trắng thực ra là một giống chè xanh. Dân bản xứ thường mỗi năm sẽ cưa ngang gốc để cây mọc ra nhiều nhánh, vừa tiện thu hoạch lại sản lượng cao dùng làm trà hoặc trực tiếp om nước chè xanh uống. Vườn chè nhà mình có tuổi thọ còn nhiều hơn cả ông cố mình, năm xưa cứ để nó mọc cao lớn lên. Hoa trà ( chè ) thường có 6 cánh to màu trắng, nhuỵ vàng. Những cây trà đủ lớn hoa nở trắng hương thơm thoang thoảng thu hút bao nhiêu là ong bướm. Cây trà (chè) là cây thân gỗ có tuổi thọ trung bình 30-60 năm, có những cây sống cả hàng trăm năm. Đặc biệt vùng núi cao phía Bắc có nhiều gốc chè Shan tuyết mọc ở độ cao 1400m có tuổi thọ lên đến 500 năm.

Ẩn danh

nguyen9x

Trả lời

4 tháng trước

nghi sau này quay xe lắm, cha nội này vẫn còn tơ tưởng Đan Quỳnh con đó mà quay lại níu kéo thì xác định. Mà đoạn cuối bỏ xứ đi biệt tích khéo nhiều năm sau Hoàng Linh nó bế con ra chào chú đi con bạn má nè

Ẩn danh

An quên mật khẩu

4 tháng trước

Bạn đang cố chứng minh cái gì vậy ? Lạc đề và không liên quan. Nguồn gốc của nó từ bên trung mà ra cả thôi. Bên vn mình ăn theo mà ra. Giống như xem phim kiếm hiệp thì cũng thần tượng, đặt tên giống thế. Đừng có làm trò cười nữa 😂

Ẩn danh

nguyen9x

4 tháng trước

có nhiều thứ là cách biệt thế hệ, có nói e cũng chẳng hiểu đc đâu. Đọc mấy truyen đăng trên web này thấy e đi cãi lộn ở truyên khác đến mức ngta phải xoá bình luận là biết cỡ nao rồi đó. Thôi bỏ đi hơi đâu mà cãi mấy thứ vẩn vơ này cho mat thoi gian

Ẩn danh

An quên mật khẩu

4 tháng trước

Cãi ? =)) Truyện thế nào người đọc sẽ nói thế đấy. Mỗi người một ý. Còn bạn thì sao ? Vào áp đặt quan điểm rồi bảo thế này thế nọ. Cách biệt thế hệ hay là cổ hủ lạc hậu =))

Đăng Truyện