Logo
Trang chủ
Chương 53

Chương 53

Đọc to

**Chương 52:**

_Đôi khi không phải cứ may mắn là tốt đâu, Jenny à._

_Rồi sao? Kệ anh, em không quan tâm._ – Jenny lướt nhẹ từng ngón tay lên người Tibu. Qua vai, lên khuôn mặt Tibu rồi dần xuống ngực.

Vội chạm lấy tay Jenny, Tibu gặng hỏi:

_Em làm gì vậy Jenny?_

_Em muốn ăn thịt anh._ – Jenny nhìn Tibu rồi cười một cách quyến rũ.

_Em nên dừng lại còn kịp, chưa biết ai là kẻ đi săn và ai là con mồi đâu._ – Tibu cười một cách bí hiểm.

_Còn nhỏ mà thích chơi trò người lớn sao Jenny._

_Đã nói là em không còn nhỏ mà Tibu cứ chọc em hoài thôi._

Tibu khẽ thở dài, không khí vui vẻ bỗng chốc bị thay thế bằng sự buồn bã và ảm đạm. Jenny ôm chặt lấy Tibu.

_Anh nhớ chị Sunny phải không Tibu? Đi học được gặp Sunny mà sao anh lại không vui?_

_Thôi anh không muốn nói đến chuyện này thêm nữa._

_Dạ, thôi vậy. Anh không muốn nói thì em cũng không làm khó anh. Mình xuống ăn cơm đi anh._

_Ừ._

Đúng lúc đó thì ba mẹ Jenny cũng vừa về tới nhà. Tibu liền lễ phép chào họ:

_Chào chú và cô ạ. Con tên Tibu, là bạn của Jenny ạ._

_Chào con._ – Mẹ Jenny đáp lại bằng một giọng nói nhẹ nhàng của người Hà Nội.

_Hi youngman, how are you? (Chào anh bạn trẻ, con khỏe không?)_

_I’m fine, sir. Thank you (Con khỏe, chú. Cám ơn ạ)._ – Tibu cười và lễ phép đáp lại. Tibu cứ nghĩ rằng ba của Jenny sẽ nói tiếng Việt, ai ngờ lại không phải như thế. Tibu bắt đầu cảm thấy hơi hồi hộp kèm theo chút lo sợ vì quãng thời gian bỏ học, tiếng Anh của Tibu có phần nào sa sút và không còn tốt được như trước.

Tuy nhiên mọi thứ diễn ra suôn sẻ hơn mong đợi rất nhiều. Mọi người nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Tibu có thể nhận thấy rằng mẹ Jenny thật sự rất hiền và dịu dàng. Ba Jenny thì không thể chê vào đâu được. Mặc dù là một doanh nhân thành công, nhưng ông rất hài hước và phóng khoáng. Hoàn toàn khác với trí tưởng tượng của Tibu.

Khi bữa cơm kết thúc, chú John (ba Jenny) rót ra hai ly rượu, mời Tibu. Sau đó họ ra ban công trò chuyện.

_Hey, youngman! I have a good new for you (Này, chàng trai trẻ! Tôi có một tin tốt cho anh)._

Tibu bắt đầu tò mò và hỏi lại:

_Why good for me? What is that , John? (Tại sao lại tốt cho con? Đó là chuyện gì vậy, John?)_

_Ha ha, next week my daughter will study in your class. (Haha, tuần tới con gái ta sẽ học trong lớp của con.)_

_I’m sorry John, but how can it be? I don’t understand, She ‘s young so how can she study in my university? (Con xin lỗi chú John, nhưng làm thế nào chuyện đó có thể được? Con không hiểu, cô ấy còn quá nhỏ thì sao có thể học trong trường đại học của con được?)_

_You know what? Everything can be solved by money and relationship, my young man. Don’t forget my daughter has study in in US with high education system. So everything become easily. (Con biết những gì không? Tất cả mọi thứ có thể được giải quyết bằng tiền bạc và mối quan hệ, chàng trai trẻ của tôi. Đừng quên con gái của tôi đã học ở Mỹ với hệ thống giáo dục cao. Vì vậy, tất cả mọi thứ trở nên dễ dàng.)_

_How surprised it is! It’s so hard to believe. So she will study like a attend student, right? (Làm thế nào để không ngạc nhiên? Thật là khó tin được. Vì vậy, cô ấy sẽ học giống như một học sinh dự thính, phải không?)_

_You got that, man. I know you’re smart. (Con hiểu rồi đấy, chàng trai. Chú biết con thông minh.)_

Hai người chợt im lặng, thưởng thức ly rượu ngon, thế rồi ba Jenny lại hỏi một câu khác khiến Tibu thật sự bối rối!

_My daughter, what do you think about her? (Con gái của chú, con nghĩ gì về cô ấy?)_

_I am telling you the truth, she’s perfect. (Con sẽ nói cho chú sự thật, cô ấy thật tuyệt vời.)_ – Tibu mỉm cười nhìn.

_Time goes fastly, now she’s 18. And I know she’s fall in love with you, young man! (Thời gian trôi qua thật nhanh, bây giờ nó được 18 tuổi rồi. Và ta biết nó đang yêu con đó, chàng trai trẻ à!)_

_And how about you, do you love her? (Còn con thì sao, con có yêu nó không?)_

Tibu bối rối không nói nên lời, thật sự Tibu không muốn nói dối bất kỳ ai, hay lừa gạt trái tim mình.

Suy nghĩ một hồi, Tibu liền trả lời:

_I’m sorry, John! Your daughter deserves a better man than me. I don’t know I love her or not … (Con xin lỗi, John! Con gái của chú xứng đáng có một người đàn ông tốt hơn con. Con không biết mình có yêu cô ấy hay không…)_

Cứ tưởng John sẽ rất giận hoặc tỏ ra khó chịu với Tibu nhưng không… Chú John lại cười rồi nói với Tibu.

_Both of you are young and life is a long way. So just enjoy it and don’t think too much. (Các con còn trẻ và cuộc sống là một chặng đường dài. Vì vậy, chỉ cần tận hưởng nó và không nghĩ quá nhiều.)_

_Thank you John, thank for everything. Tonight, I’m so happy. (Cảm ơn chú John, cảm ơn vì tất cả mọi thứ. Tối nay, con rất hạnh phúc.)_

Sau đó cả hai cùng vào nhà, Jenny bẽn lẽn đến cạnh Tibu rồi thì thầm

_Ba kể cho anh nghe rồi phải không Tibu?_

_Ừ, chào em. Bạn cùng lớp._ – Tibu bật cười. Thấy thế Jenny cũng mỉm cười theo, một nụ cười đầy hạnh phúc và trong sáng….

"Mai này đây khi mình, Jenny và Sunny đều chung một lớp, thật sự sẽ ra sao…" Tibu tự hỏi.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Vợ Xâm Hình, Hổ Báo, Nhưng Rất Chung Tình
Quay lại truyện Hồi ức của một linh hồn
BÌNH LUẬN