Quay về câu chuyện bàn nhậu, sếp em tuy dốt ngoại ngữ, nhưng khoái nói chuyện. Ổng hay nói về gia đình bên Hàn, ổng khoe có 2 đứa con gái xinh lắm, có dịp ổng dắt qua Việt Nam du lịch. Anh em cũng hỏi chuyện, đa phần là về cuộc sống bên Hàn thế nào, rồi so với bên đây, về các món ăn, đại loại như vậy. Lai rai một hồi thì nhìn lại đồng hồ, quá 23h. Sếp có "cao kiến", anh em ngủ lại, mai làm luôn. Em nghe xong hơi tái mặt, quay qua nhìn 2 ông kia. Thuận với anh Tuấn có vẻ ngà ngà, 4 chai rượu gạo loại 1 lít nằm lăn lốc. Cái rượu gạo bên Hàn này, không nặng nhưng uống nhiều cũng đứ đừ. Em nghĩ, thôi đành phải ở lại, chứ 2 ông xỉn quá, sao về. Với lại có 3 anh em, thêm cha nội sếp nữa, có gì mà sợ. Thế là quyết định, anh em ngủ phòng kế bên phòng sếp.
Tầng trên của căn 303 có 2 phòng ngủ. Phòng của sếp kế cầu thang, phòng kế bên bỏ không, có khách bên Hàn qua thì hay ngủ lại. Đêm đó anh em ngủ ở phòng này. Đối diện các phòng ngủ là nhà vệ sinh và phòng làm việc.
Cái phòng ngủ khá nhỏ, giường đơn, nên anh em lấy nệm ra trải dưới sàn nằm cho thoải mái. Đèn tắt hết vì anh Tuấn mắc chứng khó ngủ, đèn bật sáng ảnh không ngủ được. Chỉ có duy nhất ánh sáng vàng vàng hắt ra từ đèn cái máy lạnh, đóng vai trò như đèn ngủ, đủ để thấy lờ mờ căn phòng. Ông Tuấn thì nằm ngoài cùng, đụng chân giường, Thuận nằm giữa, em nằm ôm vô tường. Anh em tám qua lại một hồi thì anh Tuấn với Thuận cũng từ từ chìm vào giấc ngủ, do mệt và phần nhiều là do say.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Hai chữ: bạn thân