"Nhìn cái gì? Chưa thấy chim biết nói bao giờ à? Có việc gì thì mau đi làm đi! Ghét nhất là bọn người mới sáng sớm đã đến quấy rầy ta nghỉ ngơi! Lão già kia tự mình không muốn canh cổng, cuối cùng lại nhốt ta cả ngày ở chỗ này khiến ta buồn muốn chết! Sớm muộn gì cũng có ngày ta sẽ một ngụm nuốt lão gia hỏa kia vào bụng!" Con Anh Vũ cực đại nhấc cánh, dùng mỏ chải chuốt vài cái rồi bình thản chửi bới thành tiếng, làm cho Thạch Mục trợn mắt há hốc mồm.
"Sao vậy? Thải Nhi, ngươi không muốn ở trong lồng sao? Nếu đã vậy thì để ta vặt lông ngươi sạch sẽ, rồi vứt ngươi vào nồi hầm canh đại bổ nhé?" Phía sau chiếc bàn, một bóng người bỗng vụt hiện, một tòa núi thịt liền lù lù hiện ra.
Thạch Mục hoảng sợ, chợt nhìn kỹ, mới phát hiện núi thịt này rõ ràng là một gã béo mặt bóng dầu, thịt mỡ ở eo chồng chất từng lớp, thậm chí từng lớp mỡ còn đang khẽ rung động không ngừng.
"Chủ nhân đừng vứt ta vào nồi hầm canh. Ta cũng không dám nữa, bỏ qua cho ta một lần đi!" Con Anh Vũ vừa nghe gã béo nói xong, lại lập tức gục đầu xuống, lấy cánh che mắt, toàn thân run rẩy thét lớn.
"Tiền bối, đây là. . ." Thạch Mục sớm đã xem đến hoa cả mắt.
"Không cần kinh ngạc. Nó là sủng vật của ta, là triệu hoán từ giới vực khác đến. Ban đầu, lão tử thấy nó rất lanh lợi, còn tưởng vận may lớn đổ ập xuống đầu. Về sau mới phát hiện thứ này ngoại trừ hơi có chút linh trí ra, bổn sự căn bản chẳng có tác dụng quái gì! Ngược lại, nó còn chiếm giữ một lượng lớn thần thức của lão tử! Nếu không phải lúc triệu hoán nó khiến ta tiêu tốn gần hết gia tài, ta đã vứt nó vào nồi hầm thịt ăn từ lâu rồi!" Gã béo hướng về phía Anh Vũ mắng nhiếc om sòm.
Lúc này, Anh Vũ lại có một hành động rất giống người: nó lén lút nhích cánh lên một chút, he hé mắt nhỏ lén nhìn gã béo một cái. Thạch Mục thấy thế cũng đành chịu.
"Tiền bối, ta là đệ tử mới nhập môn, đến đây là để lựa chọn võ công tu luyện."
"Ta đương nhiên biết các ngươi là người mới. Vốn còn định ở phòng bên cạnh trốn việc thêm một lát, kết quả bọn người mới các ngươi từng người kéo đến nườm nượp, chờ thêm lát nữa sẽ đến đông hơn. Vừa rồi con chim này nói cái gì chắc ngươi cũng nghe rồi đấy, muốn tìm điển tịch gì thì tự đi mà tìm lấy. Dù là võ công hay thuật pháp, mỗi điển tịch tại đây đều cần sáu miếng Hắc Viêm Lệnh để đổi lấy. Trong tay mỗi người các ngươi đều có mười hai miếng, vừa đủ đổi lấy một môn công pháp và một môn vũ kỹ. Mặt khác, điển tịch ở đây đều bị thiết lập cấm chế, các ngươi chỉ có thể lật xem phần giới thiệu ban đầu. Chọn trúng cái nào thì mang đến chỗ ta, ta sẽ dùng ngọc giản phục chế một quyển cho ngươi mang đi. Còn nữa, ta họ Cúc, gọi ta một tiếng sư thúc là được rồi." Gã béo đảo mắt, nói với Thạch Mục.
Sau khi nghe xong, Thạch Mục giờ mới vỡ lẽ ý nghĩa trong lời nói lúc trước của hai người Bạch Thạch là gì.
Rất rõ ràng, Tiêu Minh thiếu mất một miếng Hắc Viêm Lệnh, chỉ có thể chọn một môn công pháp tu luyện trước, còn nếu muốn đổi thêm một môn võ kỹ Hậu Thiên, gã phải đợi thêm một năm nữa, điều này tự nhiên khiến gã hối hận khôn nguôi. Dù sao đối với đệ tử mới nhập môn mà nói, nếu ngay từ đầu thực lực đã tăng trưởng chậm hơn người khác, về sau khoảng cách e rằng sẽ càng bị nới rộng.
"Đa tạ Cúc sư thúc chỉ điểm."
Thạch Mục sau khi thi lễ với gã béo một cái, liền vòng qua cái bàn tiến đến dãy giá sách chứa đầy công pháp kia.
"Bàn Thạch Công", "Huyết Lãng Công", "Tam Dương Bí Điển", "Hỗn Thiên Nhất Khí", "Thanh Nguyên Kinh" . . .
Từng dãy công pháp Hậu Thiên rực rỡ muôn hình vạn trạng, tất cả đều xuất hiện trong mắt Thạch Mục, khiến hắn phấn khởi lật xem từng quyển một.
Bàn Thạch Công, đặc tính công pháp: ổn trọng, độ khó khi tu luyện: đơn giản, cần ngoại vật tu luyện: không. Công pháp này chia làm năm tầng, chân khí không có tác dụng tăng cường nào khác. Sau khi hoàn thành tu luyện, có thể đả thông khí phủ, tiến nhập Tiên Thiên cảnh giới, thích hợp người có tư chất bình thường...
Tam Dương Bí Điển, thuộc tính: Dương, độ khó khi tu luyện: bình thường, lúc tu luyện cần phục dụng một lượng lớn đan dược thuộc tính Dương. Công pháp này chia làm ba tầng, chân khí mang theo Dương Hỏa chi lực, có thể dựa vào chân khí vô hình gây thương tích cho địch thủ. Sau khi hoàn thành tu luyện, có thể đả thông khí phủ, tiến nhập Tiên Thiên cảnh giới, thích hợp đệ tử có tư chất trung thượng, lại có tài nguyên nhất định nên lựa chọn tu luyện...
Hỗn Thiên Nhất Khí, đặc tính công pháp: hùng hậu, độ khó khi tu luyện: bình thường, ngoại vật cần thiết khi tu luyện: không. Công pháp này chia làm bảy tầng, chân khí không có tác dụng tăng cường nào khác. Nhưng sau khi hoàn thành tu luyện, chân khí dị thường thâm hậu, có chút hỗ trợ trong việc đả thông khí phủ, tiến nhập Tiên Thiên cảnh giới. Thích hợp với người có tư chất trung hạ....
. . .
Thạch Mục lật xem từng quyển điển tịch công pháp trên giá, phần giới thiệu ban đầu của những môn công pháp này đều ghi chép vô cùng kỹ càng. Không chỉ liệt kê đặc tính, độ khó dễ khi tu luyện..., thậm chí còn đưa ra đề nghị tương ứng để người xem dễ dàng lựa chọn.
Muốn lựa chọn tu luyện loại công pháp nào, trong nội tâm họ Thạch sớm đã có ý định riêng.
Với Thạch Mục mà nói, nếu huyết mạch Thạch Hầu trên người hắn quả thật gây bất lợi lớn cho việc tu luyện chân khí, hắn tự nhiên không thể chọn những môn công pháp khó tu luyện kia. Ngoài ra, thân thể cường hãn của hắn giờ đã có thể đối kháng với võ giả Hậu Thiên sơ kỳ, nên lựa chọn tốt nhất chính là chọn một loại công pháp có tác dụng tăng cường lớn đối với thân thể, hoặc chọn một môn công pháp có uy lực cực mạnh. Như vậy mới có thể giành lấy tài nguyên trong các kỳ thi đấu lớn nhỏ của tông môn, từ đó gia tăng tốc độ tu luyện của mình.
Thạch Mục trong nội tâm nghĩ như vậy, chẳng bao lâu sau, sau khi hàng chục môn công pháp khác nhau trên giá sách dài kia đều đã được hắn xem lướt qua một lượt, cuối cùng, họ Thạch dừng lại trước một chồng thẻ tre dày cộp, đang cầm trong tay, xem xét kỹ lưỡng.
"Bàn Nhược Thiên Tượng Công, đặc tính công pháp: lực lượng cực đại, độ khó khi tu luyện: đơn giản, ngoại vật cần thiết khi tu luyện: Thối Cốt Đan. Công pháp này chia làm mười một tầng, mỗi khi tu thành một tầng đều có thể sở hữu lực lượng của một voi. Nhưng để tu luyện xong cần thời gian rất dài, lại hao tốn một lượng lớn đan dược. Đề nghị: đệ tử không có thân thế hùng hậu thì không nên lựa chọn...
Chân khí, thuộc tính, độ khó khi tu luyện của môn công pháp này không nghi ngờ gì là rất thích hợp với Thạch Mục. Riêng câu "hao tốn một lượng lớn đan dược" trong đó lại khiến hắn có chút chần chừ.
Tuy hắn có ý định dựa vào các kỳ thi đấu lớn nhỏ trong môn để thu hoạch tài nguyên, đẩy nhanh tu luyện, nhưng trước đó, hắn biết tìm đâu ra đan dược để phụ trợ tu luyện đây? Thối Cốt Đan, nghe cái tên này thôi đã đủ biết nó chẳng rẻ chút nào. Huống hồ, lỡ công pháp này sau khi tu luyện lại không mạnh như tưởng tượng, không giúp hắn giành được thứ hạng cao thì sao? Vậy thì khác nào tự rước họa vào thân.
Thạch Mục đứng chần chừ trước chồng thẻ tre một lúc lâu, rồi như nhớ ra điều gì đó, bỗng nhiên đặt chồng thẻ tre xuống, xoay người đi về phía gã béo.
"Ngươi chọn công pháp xong rồi?" Gã béo lúc này đang cầm một cây côn gỗ chọc chọc con Anh Vũ trong lồng, khiến nó không ngừng kêu "oa oa". Lão vừa nghe tiếng bước chân ở sau lưng vang lên, cũng không quay đầu lại mà hỏi.
"Cúc sư thúc, ta từng nghe nói trong môn có Huyết Kinh Các, là nơi chuyên cung cấp công pháp cho Huyết Mạch giả. Nhưng đệ tử cũng không nhìn thấy vị trí của nó được đánh dấu trên bản đồ. Mong rằng sư thúc chỉ điểm cho con." Thạch Mục đứng thẳng, cung kính hỏi.
"A, ngươi là Huyết Mạch giả? Thảo nào, kỳ Huyết Mạch Triều Dâng đã đến, khoảng thời gian này quả nhiên sẽ xuất hiện rất nhiều Huyết Mạch giả." Gã béo có chút ngoài ý muốn, xoay người lại nói.
"Đệ tử đúng là Huyết Mạch giả." Thạch Mục không chút do dự trả lời, nhưng trong nội tâm âm thầm bỏ thêm một câu, Thạch Hầu Phế Mạch quả thực cũng là Huyết Mạch giả.
Đề xuất Tiên Hiệp: Ngự Thú Phi Thăng