Hôm nay thật là một ngày tồi tệ đối với mình, mình cũng không tưởng tượng được mình lại ra nông nỗi này. Bị sốt cao nằm ở nhà một mình không ai để ý, quan tâm tới mình cả. Buổi trưa qua buổi chiều mà vẫn không được ăn gì vì mệt quá không dậy được. Lúc tỉnh dậy định đi ăn cái gì đó cho đỡ đoi thì lại bị trượt chân ngã cầu thang. Và một điều mà mình không thể tưởng tượng được đã xảy ra với mình, đó là mình thấy mình bị chảy máu. Với linh cảm của người phụ nữ, mình biết có chuyện chẳng lành với mình. Mình đã rất sợ hãi và lo lắng, mình nhắn tin cho anh nhưng anh không trả lời. Và sau một hồi lo lắng suy nghĩ, mình quyết định bắt taxi tới bệnh viện kiểm tra. Mình như chết ngất khi bác sĩ tong báo kết quả cháu đã bị sảy, tại sao lại không cẩn thận như vậy. Mình không thể tin vào tai mình, khong thể tin được sự thật như vậy. Mình đã không nói được gì, chỉ biết là nước mắt mình cứ chảy ra không ngớt. Đau đớn hơn nữa là không hề có ai ở bên cạnh mình lúc này. Cô y tá hỏi một câu đưa mình về với thực tại làm mình giật mình: “Chồng cháu đâu? Sao lại đi có một mình thế này.” Mình không biết phải trả lời thế nào cả, chỉ nói được mỗi câu: Anh ấy đi công tác xa. Khi mọi việc xong xuôi, mình cũng đã bình tĩnh nhắn tin lại cho anh, anh vẫn không trả lời. Mình còn phải chịu đựng bao nhiêu nỗi đau nữa đây. Có ai phải chịu những nỗi đau như mình không? Mình lại một mình bắt xe về. Ngồi trên xe, mình khóc như một đứa trẻ. Mình vừa hại chết đứa con của mình chỉ vì những điều không đâu, nỗi đau này đến bao giờ mới có thể vượt qua được đây, đau đớn hơn, hình như anh ấy đã không còn yêu mình nữa, không còn cần mình nữa rồi.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Bát Đao Hành