Em chạy như điên dọc bờ sông tìm mấy cái thuyền chài của mấy chú, là con của ông. Một lát sau thì mọi người họ hàng tập trung đông đủ cả, bố mẹ em cũng ở dưới quê lên luôn. Mọi người cùng với hai cậu đều khẳng định là ông cảm gió và đột tử chết, rồi bàn bạc với nhau sẽ đưa ông Tầm về nhà người con cả trong làng để tổ chức ma chay. Đường từ bãi vào làng gồ ghề khó đi nên ông được quấn chăn quanh người và cho lên xe cải tiến (loại xe bò kéo có hai bánh và hai càng dài phía trước để kéo), rồi phủ một chiếc chiếu lên người sau đó kéo đi. Mọi người đều tập trung lo việc cho ông nên cũng không ai để ý đến cái việc có cái xác chết trôi đang nằm khô ở khuất bụi tre gần đó, vả lại ở đây ngược gió nên cái mùi cũng không bốc lên được.
Chiếc xe đẩy đi được một đoạn thì con chó ông Tầm nuôi bị xích ở cạnh nhà bỗng tuột xích và phi về hướng bụi tre rồi không thấy nó đâu nữa. Có mấy người chạy theo tính tóm nó lại mà không kịp.
Do ông cũng già và con cái đều trưởng thành hết nên đám ma cũng không có tiếng khóc, mọi người chỉ chú ý đến việc mua thực phẩm, quần áo tang, bạt rạp... Gia đình ông mời một thầy chùa ở làng vào làm lễ để niệm. Mấy người con trai thì phụ trách việc tắm rửa, thay quần áo và lau những vết máu khô trên mặt của ông, cộng luôn việc dùng vải thắt buộc chặt bụng, thắt dạ đái và sau đó đặt ông chính giữa nhà để sư thầy làm lễ liệm. Không biết tại sao nhưng ông Tầm chết mà mắt vẫn trợn ngược lên, mọi người làm đủ mọi cách mà vẫn không sao cho ông nhắm lại được nên bèn nhờ sư thầy giúp.