Nó đang suy nghĩ, phải làm sao đây??? Bỗng trong đầu nó lóe lên một suy nghĩ... Chắc chắn sẽ thành công... Nó tự nhủ lòng như vậy.
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Tại sao??? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?
- Đồ khùng, tự nhiên la làng làm người ta hết hồn.
Nhỏ giật mình bởi tiếng la của nó, nhận ra có người lạ nên nhỏ phản ứng lại.
- Ừ tui khùng nên giờ này mới ra đây, chứ bình thường thì đã ở nhà.
Con nhỏ liếc nhìn nó, bặm môi, nhìn có vẻ tức giận lắm, nó cũng nhẹ nhàng nhích lại gần nhỏ, để có gì còn phản xạ kịp.
- Đồ vô duyên, đi chỗ khác đi.
- Tui không đi, tui muốn nhảy xuống chỗ này.
Như gợi được sự tò mò trong con người, nhỏ nhìn nó thêm lần nữa và hỏi:
- Sao anh lại muốn nhảy xuống đây???
Thời cơ đã đến, nó chỉ chờ nhỏ hỏi câu này thôi...
- Muốn biết tại sao không?
- Chút chút...
- Ờ vậy xuống đi, chứ tui nói chuyện với cô tui mỏi cổ quá...
- Ừm - Nói là nhảy xuống liền luôn.
Sau khi 2 đứa ngồi xuống dưới thành cầu. Nó bắt đầu nói:
"Quá Khứ của Quá Khứ"
- Mình... Mình Thích Thủy lắm... Thủy làm bạn gái mình nha!
Tiếng thằng nhỏ ngày càng nhỏ dần nên hai chữ "bạn gái" nhỏ lắm, làm cho cô bé đối diện không nghe được... Nhưng cô bé hiểu, thằng nhóc đang nói gì, khiến cho khuôn mặt cô đỏ lên, trông đáng yêu làm sao.
- A nói gì Thủy không nghe rõ???
- Ơ Ơ... không dám lập lại câu nói vừa nãy, câu nói mà nó đã phải tập trước gương hàng trăm lần...
- Hihi! Tớ cũng thích cậu.
Vỡ òa trong niềm hạnh phúc, tình yêu đầu đời của tui là như vậy đó...
- Hihi, nghe thích ghê, nhưng tại sao có tình yêu như vậy mà anh còn đòi chết???
- Thì để tui kể tiếp cho nghe.
"Tiếp tục mơ màng về một cái quá khứ đã qua..."
Sau buổi tối hôm đó, hiển nhiên nó và cô bé là một cặp, đi học chung, đi dạo biển, tất cả những thứ đẹp nhất về tình yêu tuổi học trò cả hai đều trải qua, êm đềm như những con sóng biển... Nhưng nó đâu biết rằng sóng biển có lúc dịu êm, có lúc dữ dội...
Và thằng nhóc 15 tuổi đầu thì đâu biết rằng giông tố sẽ đến với nó sớm thôi...
Kết thúc kỳ thi Tốt nghiệp cấp 2... Nó chuẩn bị bước vào cấp 3... chuẩn bị bước vào những tháng ngày quan trọng của đời học sinh.
Háo hức chuẩn bị cho năm học mới, nó chạy sang nhà cô bé để báo tin là nó đã đậu vào một trường cấp 3 khá tốt ở thành phố lúc bấy giờ...
Nhưng sao hôm nay nhà cô bé vắng quá vậy??? Sao không còn thấy tiếng nói cười trong căn nhà đó???
Đang mãi suy nghĩ thì có tiếng thằng Tuấn:
- A2, em tìm a2 nãy giờ...
- Có chuyện gì vậy, hôm nay tao không đi chơi đâu, tao phải tìm Thủy!
- Em... Em....
- Có gì nói đi, tao không rảnh đâu!
- Thủy nhờ em đưa cái này cho anh nè.
Nói rồi, thằng Tuấn nhét tờ giấy vào trong tay nó rồi chạy đi... Vội vàng mở tờ giấy ra.... Nó không tin vào mắt mình...
Những dòng chữ như nhảy múa trong mắt nó... Nó không tin đây là sự thật.
"Cả nhà Thủy sẽ ra nước ngoài sống... Xin lỗi vì không thể báo trước cho A... A sống vui nhé... Mọi chuyện sẽ được giải thích khi anh 25 tuổi."
Nội dung dài lắm, nhưng nó đâu có đủ dũng cảm để đọc hết, nó vò tờ giấy, nhét vào túi, rồi dắt xe lững thững đi. Đi trong vô định, không biết đi về đâu, nó muốn gặp em... người con gái nó yêu, nó muốn hỏi vì sao??? muốn hỏi rất nhiều. Nhưng giờ nó vẫn là một thằng nhóc thôi, làm sao làm được điều đó.
- Ê Ê - Ngủ rồi hả!
- Đâu có, tình yêu của anh buồn quá... Mà giờ anh bao nhiêu tuổi rồi?
- Tui mới 18 thôi.
- Vậy lớn hơn tui 2 tuổi.
- Mà sao cô lại ra đây, ngồi trên thành cầu thấy ghê?
- Tui buồn, người yêu tui phản bội tui....
- Ừm, thôi đi về đi, ngồi đây lạnh lắm, để tui đưa cô về. Bữa nào kể tui nghe chuyện của cô nha!
- Anh biết nhà tui ở đâu mà đưa tui về.
- Tui biết rõ nữa là khác, nhìn phía sau kìa...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thanh Liên Chi Đỉnh [Dịch]