Logo
Trang chủ
Chương 14

Chương 14

Đọc to

Sáng hôm sau, nó và thằng Tuấn được anh C mời ăn sáng. Ba anh em vừa tâm sự. Anh C kể về gia đình anh, về con Quỳnh. Nó thì lắng nghe, còn thằng Tuấn lâu lâu pha trò xen giữa những câu chuyện của anh C.

Ăn xong, ba anh em vào xưởng làm việc. Vừa leo lên lò, chuẩn bị bắt tay vào việc thì có tiếng gọi:

- Anh kia, tôi gọi anh đấy!

Nó còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì nhỏ đã chạy sộc sộc tới chỗ nó làm.

- Tôi kêu anh đó, bộ điếc hả?

- Ờ... mà không... mà kêu tôi có chuyện gì?

Nó mãi mới trả lời được, vì mắt đang bận nhìn cặp ngực của nhỏ... vì nhỏ đang mặc đồ ngủ. Không thể kiềm hãm cái sự sung sướиɠ đó lại nên buộc lòng phải nhìn thôi...

- Phải, tôi kêu anh, tôi muốn nói chuyện với anh, anh đi theo tôi một lát.

- Nhưng tôi đang làm việc...

- Vậy anh muốn làm tiếp hay được nghỉ luôn bây giờ?

- Ờ ờ... vậy giờ đi luôn hả?

- Chờ tôi đi thay đồ... Nhìn nãy giờ đủ rồi... Ngớ cmn người luôn... Con này nguy hiểm quá...

Được nghỉ xả hơi rồi, nó đi kiếm anh C nói với ảnh một tiếng cho phải phép. Thằng Tuấn cười đểu nó:

- Chúc anh hai vui vẻ.

Sau khi nói chuyện với anh C xong thì nhỏ cũng bước ra. Có chút choáng nhẹ, váy ngắn nhé, áo thun Hello Kitty nhé, nói chung là duyệt. Nhưng khuôn mặt thì toát lên cái lạnh không thể đùa được.

- Đi thôi.

- Ừm...

Lấy xe ra chở nhỏ, cơ mà không biết phải đi đâu, nó quay lại hỏi:

- Đi đâu bây giờ?

- Về nhà anh?

- Hả??? Nhỏ này muốn gì đây trời...

- Chẳng lẽ anh mặc đồ này đi với tôi hả?

À, thì ra là nó đang mặc đồ đi làm, nhìn lôi thôi chẳng khác nào thằng xe ôm. Chạy xe về phòng. Vừa về tới phòng, nó đang loay hoay mở cửa thì thấy hơi lạnh lạnh, cảm giác như có ai đang nhìn nó từ phía sau. Quay lưng lại thì nó hơi giật mình. Là nhỏ... người con gái có đôi mắt buồn... Đang nhìn nó, khuôn mặt thoáng chút buồn. Thấy nó quay lại, nhỏ vội bước đi. Bất chợt nó thấy khoé mắt nhỏ có chút long lanh...

*Tại sao em lại xuất hiện lúc này chứ? Tại sao lại để anh nhìn thấy đôi mắt buồn của em? Anh đang cố quên hình bóng của em mà...*

Đang mãi nghĩ về người con gái đó thì có tiếng gọi đưa nó về thực tại.

- Nè, làm gì mà lâu vậy??? Thấy gái là mặt ngu thấy ghê à...

Không trả lời, nó bước vào phòng, để mặc kệ nhỏ kia. Kiếm đại một cái quần jean và cái áo thun, nó tắm rửa rồi bước ra.

- Đi thôi, nhanh còn về làm, hôm nay tôi mà bị trừ lương thì cô biết tay tôi.

- Ừm, anh biết quán cà phê XXX không, chở tôi ra đó.

- Tôi không biết, cô chỉ đường đi.

Theo chỉ dẫn của nhỏ, nó cũng tìm đến được nơi nhỏ muốn đến. Một quán cà phê có nhà sàn, không khí ở đây thật náo nhiệt, đúng là thứ bảy mọi người ai cũng vui chơi thoải mái. Làm nó nhớ lại cảm giác cuối tuần khi ở Vũng Tàu.

- Anh chị uống gì ạ? - Vừa ngồi vào bàn thì nhân viên tới gọi đồ ngay.

- Cho một cà phê không đường nha em.

- Một cam ép...

Hình như đứa con gái nào cũng thích món này thì phải...

- Cô gọi tôi ra đây chi vậy? - Nó hỏi nhỏ khi thấy nhỏ cứ im lặng và khuấy ly nước.

- Tôi... tôi muốn nhờ anh một việc.

- Nói đi, tôi đang nghe...

- Tối nay tôi phải đi sinh nhật..., mà tôi không có ai đi chung nên tôi muốn nhờ anh đi chung...

- Sinh nhật bồ cũ hả???

- Sao anh biết???

- Đoán.

- Vậy sao? Anh giúp tôi nha...

- Để tôi suy nghĩ...

Câu chuyện mời đi sinh nhật kiểu này nó rành quá rồi, nó cũng từng giúp nhiều nhỏ bạn của nó. Nên cũng thấy bình thường, nhưng với nhỏ này thì mới quen nên cũng hơi ngại.

- Anh suy nghĩ gì lâu vậy?

- Thôi cô nhờ người khác đi, tôi thấy kì quá...

- Tôi năn nỉ anh đó, giúp tôi đi, tôi ở đây chỉ vài ngày là đi Sài Gòn lại rồi, không ảnh hưởng cuộc sống của anh đâu.

- Ừm thì thôi vậy, giúp nhỏ một lần, biết đâu nhỏ kêu chú B tăng lương thì sao. He he...

Nhỏ chỉ gật đầu mà không trả lời, mắt nhỏ nhìn vui hẳn. Lại vướng vào rắc rối thôi... Sao phức tạp quá, nó muốn bình yên mà...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Đô Thị: Cực Phẩm Thiên Sư
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN