Logo
Trang chủ

Chương 206

Đọc to

Rất lịch sự bác đưa menu và chào hỏi bằng tiếng anh...Boss cũng lịch sự không kém đáp lại...Nhưng ông bác nhận ra hai đứa là người Vn nên đề nghị được nói tiếng việt...

Đó là đều em thích và rất quý trọng những con người xa quê hương...dù đi đâu, sống ở đâu cũng vậy...Nếu gặp được đồng hương thì nên giao tiếp bằng tiếng mẹ đẻ...

Bởi lí do đơn giản...Đừng để gia đình dòng họ mất đi cái gốc gác người VN...

Vậy là tụi em chào hỏi và gọi món bằng tiếng việt...hình như do biết tụi em là người việt hay sao mà món ăn hôm đó khá đặc biệt...Nó mang hương vị đặc trưng của những món ăn VN...

Món canh chua cá lóc đúng điệu nấu từ me chua...Cá rô khô tộ thơm nồng với tiêu rắc lên trên...Nước cá kho thì ngọt ngọt theo kiểu nam bộ...

Nhắc tới là chảy cmn nước miếng luôn...Cơm canh quá ngon nên em và Boss chén nhiệt tình luôn...Cuối cùng tính tiền còn được giảm giá vì là người Việt Nam...hahaha

Cơm nước no say, em thì tính về Ks ngủ cho nó đã, những boss là con gái...Mà con gái thì chúa thích đi shoping...Và do lúc nãy có hứa là dắt em nó đi mua máy chụp ảnh nên đành bấm bụng đi theo em nó làm chân sai vặt...

Cơ mà boss khôn vl...Em tính kêu boss đi mua máy trước, mua xong thì em biến ngay về ks...Nhưng hình như đọc được ý nghĩ của em hay sao đó...

Boss nằng nặc là đi shoping trước...Thôi thì đành chiều người con gái ấy...

Boss lôi em đi hết cửa hàng này tới cửa hàng khác, có chổ vào cửa hàng nam lại kêu em lựa...Cơ mà em có thích éo đâu, cũng đứng lựa lựa cho có...Để khỏi nghe lèo nhèo...

Xong lại vứt hết lên giá...Rồi ngẩy đít đi ra...Đó là màn 1, màn 2 lại kinh dị hơn, đó là bắt em ngắm xem bộ nào hợp...Và đây là kinh nghiệm cho anh em sau này nhé...

Không phải bộ nòa cũng khen đẹp là xong đâu...Bởi vì nếu khen thế thì con gái biết ngay là mình đang nói đại cho xong...Các thím cứ chê khoãng 2 3 bộ rồi khen 1 bộ...

Cuối cùng thì em nó sẽ hỏi là nên lấy bộ nào...Lúc này thì chốt như thế nào là tùy các thím ( nhớ đừng chê quá đáng nhé, cái nào mình không thích cứ chê, đẹp thì cứ khen...)

Chốt lại mấy tiếng đồng hồ mua sắm, em phải sách về đến mấy túi sách...Cơ man là quần áo, váy khăn...Và trên cổ thì đeo 1 em Canon 70D...Tâm trạng có phấn khích hơn so với lúc đi mua quần áo...

Bởi lâu rồi em chưa được cầm máy chụp hình nào mới hết...Về đến ks, em vất hết túi sách sang một bên rồi mở máy vọc vạch, chụp thử các kiểu...

Boss thấy em chả quan tâm gì đến nên hậm hực ra mặt...Cơ mà chả quan tâm đâu, bởi em có đồ chơi mới rồi...

- anh nhìn bộ này đẹp không nè?

- Ờ đẹp- em khong thèm nhìn vẫn trả lời như thường ( tự khâm phục mình phát)

- Anh quá đáng ghê...

- Sao?

- em hỏi mà anh không thèm nhìn em một cái nữa...

- Thôi được rồi, giờ mặc bộ nào thì ra đây, tui chụp cho mấy tấm rồi tự xem...

- Ờ hen...hihi

Đề xuất Voz: Người con gái áo trắng trên quán bar
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN