Logo
Trang chủ

Chương 221

Đọc to

Dắt đi ngang qua các buồng thì vô số những con chim hóng, chỉa mặt ra nhìn mình... Trong đó không ít những thằng ngày xưa có đã từng giao lưu với mình... Nhưng chỉ dừng ở mức độ bạn bè trên bar...

Nên tụi nó tưởng mình bị sập như tụi nó, ra chiều an ủi lắm... Dắt đi thêm một lát thì thầy (từ đây gọi Cán bộ là thầy cho nó đúng theo nguyên tắc trong trường nhé) kêu 2 thằng từ ở đâu ra... Rồi kêu tụi nó khám mình!

Tụi nó bắt mình cởi hết đồ ra, cởi sạch, trần trụồng như nhộng đứng giữa hành lang... Xong tụi nó bắt mình hụt xì dầu... Ôi đệt, phê vcl (vãi cả l*n) các thím ạ... Con người lười vận động như mình đứng lên ngồi xuống được chừng 10 cái thì mệt bỏ bu ra rồi...

Thở hổn hển các kiểu... Thấy mình không làm nữa mà đứng thở... Một thằng giơ chân đạp cho mình một cái... Té ngã cmnl (chết mẹ nó luôn)... Xong lại phải lồm cồm bò dậy và tiếp tục... Trong lúc đó thì 2 thằng đang xét quần áo của mình... Mẹ, hai thằng nó kiểm kỹ vcl (vãi cả l*n)...

Nó dò từng chút một xem mình có giấu cái gì không, sau khi khám quần áo chẳng thấy gì... Nó bắt mình đứng chổng mông, một thằng banh ass mình ra, thằng kia thì soi...

Đệt mẹ, buồn vãi... Cơ mà lỡ lúc ấy em xịt nhẹ một phát chắc nát đòn cmnl (chết mẹ nó luôn)... Kiểm tra các kiểu xong thì 2 thằng cho mình mặc đồ vào... Thu luôn đôi dép lào của mình, rồi quăng cho đôi dép tổ ong éo có mõm... Nhìn bựa thôi rồi luôn...

Đang đứng tần ngần chưa biết làm gì tiếp theo thì lại ăn thêm 1 bạt tai...

- ĐM, đi vào phòng, hay còn đợi tao kiệu mày vào...

- Dạ.

Lủi thủi đi vào phòng sau lưng 2 thằng ml (mất lịch sự) ấy... Cơ mà éo dám hó hé cm (cái mẹ) gì... Bước qua cái cửa sắt làm bằng sắt, chấn song to, nặng, tiếng kẽo kẹt của những cái bản lề cũ kêu kẽo kẹt mỗi khi mở ra hoặc đóng lại càng khiến cho không khí thêm ảm đạm vào lúc này.

Cả 3 thằng đều vào trong thì thầy mới khóa cửa rồi nói vào trong...

- Nhẹ tay thôi, lính mới!

- Vâng!

Cuộc trao đổi ngắn gọn giữa 2 thế giới... Mình thầm hiểu đó là lời dặn của cán bộ và trưởng buồng... Và chắc chắn là mình sắp phải đối diện với màn chào buồng huyền thoại rồi.

Nghĩ lại cũng hơi lạnh người... Tại vì mới vừa vào chưa được bắn tin nên chưa lo được... Nên chuyện chào buồng là chắc chắn rồi. Theo thường lệ mình sẽ thở dài ngao ngán trước tình cảnh sắp tới... Nhưng cũng may là kịp kềm lại thói quen đấy... Không thì bỏ mạng với cái đám trong đây...

Bước vào phòng, nhìn chả dám nhìn vì theo những gì mình biết nếu nhìn thì ăn đòn, vậy thôi... Nên đành cúi mặt xuống, không dám nhìn ai, và cũng chả dám ngồi xuống... Cứ đứng ở nguyên vị trí lúc vừa vào buồng...

Cũng chả lâu sau thì có 1 thằng tới chỉ tôi ngồi xuống 1 bên, cái mà dân tù gọi là "lòng mà". Tưởng là sẽ được học nội quy luôn... Nhưng bây giờ còn sớm nên cũng bình thường, anh em sinh hoạt vẫn không có thay đổi gì như sự xuất hiện của mình là vô hình...

Cũng may trước đây cũng đã được nghe khá nhiều về luật lệ trong đây nên mình ngồi bó gối suốt buổi...

Thèm thuốc kinh khủng, cơ mà éo dám hé môi nửa lời... Nhìn anh em rít từng ngao thuốc mà thèm đến chảy dãi... Nhưng chả ai dám mời mình, vì cơ bản trưởng buồng chưa lên tiếng thì coi như chả ai dám động đậy gì...

Tới buổi cơm thì mình chỉ được ăn cơm trắng... Vì đồ ăn bị lấy hết... Nghĩ đến là nhục, nhưng thôi, cái gì cũng có giá của nó... Đành nhẫn nhịn!

Rồi thì buổi học nội quy cũng tới... Cơ mà nó không diễn ra xuôn xẻ cho lắm... Vì mình bật lại... Kết quả là nằm hết 3 ngày trạm xá... Và chuyển buồng luôn...

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Yếu Gà, Nhưng Bị Chính Đạo Coi Là Vô Thượng Thánh Ma
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN