Logo
Trang chủ
Chương 48

Chương 48

Đọc to

Cả tối hôm đó suy nghĩ miên man rồi chìm vào giấc ngủ... Lại những cơn mơ không đầu không cuối, và cái kết quen thuộc là giật mình thức giấc... Điếu thuốc lại lên để giải tỏa tâm sự... Làn khói trắng lan tỏa, xua tan đi muộn phiền...

Hôm sau, công việc hàng ngày lại bắt đầu, nhưng mọi thứ có vẻ ổn hơn, đã vào guồng quay. Hướng dẫn Boss các thứ, lần này thì đâu vào đấy cả rồi... Chỉ cần kiếm thêm một thợ bảo trì nữa là xong. Đang hướng dẫn và xử lý công việc thì điện thoại reo, số lạ... Số đẹp muốn xỉu, nguyên con 16886 đuôi... Chắc dân làm ăn dữ dằn đây. Có khi là đối tác chăng.

- Alo, anh nghe!

Người lạ: xxx

- Dạ... con hiểu rồi, con ra được ạ... Cô ở đâu, cho con địa chỉ đi ạ?

Người lạ: xxx

- Dạ con biết rồi, cô cho con 30 phút.

Không biết chuyện gì đã xảy ra nữa... Một chút lo lắng đang nhen nhóm... Mọi chuyện hình như đã vượt quá tầm kiểm soát của nó...

Mọi chuyện nó đã bàn bạc với chú B... Đã có cách giải quyết, nhưng hình như mọi chuyện đang đi theo một hướng khác... Ngoài tầm kiểm soát...

Nó phải đối mặt làm sao đây? Làm sao để làm chủ tình hình?

Suy nghĩ nhiều cũng không giải quyết được gì, thôi thì cứ đối diện, may ra còn có kẽ hở để nắm giữ ván cờ...

Vậy là xin phép Boss ra ngoài có chút việc, Boss hỏi han đủ điều, thiếu điều không muốn cho đi...

- Anh lại đi đâu?

- Anh có tí việc riêng mà em, đi khoảng 1 tiếng thôi, hay thôi anh làm đơn xin nghỉ nửa ngày nhá!

- Thôi anh đi đi, về lẹ còn hướng dẫn em.

- Ừ...

Ra ngoài lấy xe đến quán cà phê đã hẹn... Trên đường suy nghĩ lung tung lắm... Nó đang tìm cách để nói chuyện với người hẹn nó...

Chuyện liên quan đến việc nó xin nghỉ việc... Nó sợ đối mặt với những kẻ đang "nắm chuôi" nó... Những con cáo già trong lốt thánh thiện và tốt bụng...

Nó sợ sẽ không kiềm chế được và hành động thiếu suy nghĩ...

Đến quán cà phê chỗ hẹn... Gửi xe rồi nhanh chóng bước vào trong vì ngoài trời nắng nóng không khác gì cái lò thiêu...

Trời đất gì mà lúc mưa lúc nắng, không biết đường nào mà đỡ...

Chưa kịp định hình người hẹn nó ở đâu thì có cô bé tiếp tân ra hỏi:

- Anh là A ạ?

- Ừm, anh là A, mà sao em biết anh... đừng nói là fan hâm mộ anh nha!

- Dạ không, cô H dặn em...

- Ờ, vậy mà anh cứ tưởng...

- Hihi, thôi anh theo em nha.

- Ok...

Xách mông theo cô bé vào bên trong, quán cà phê này hay phết, bên ngoài thì sân vườn mở nhạc nhẹ và trữ tình, bên trong thì phòng kín mở nhạc không lời...

Sau hai khu đó thì lại có một khu không khí im lặng, không nhạc nhẽo gì hết, mà chỉ có những cái LCD đang hiện tỉ giá cổ phiếu các thứ... Những người ngồi trong khu vực này chỉ im lặng nhìn vào màn hình laptop hay màn LCD treo trên tường... Thỉnh thoảng khuôn mặt lại biểu hiện từng đợt cảm xúc theo những con số đang nhảy nhót loạn xạ kia...

Cô bé tiếp tân dẫn nó đến một cái bàn, có một người phụ nữ đang ngồi nhìn cái laptop, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng... Chắc lãi to hay sao mà nhìn có vẻ vui lắm...

Người phụ nữ này nó chưa từng gặp, nhưng nhìn những vật dụng của người phụ nữ này thì nó đoán, đây là người trong nhà của công ty nó, vì mắt kính cô ta đeo là của công ty nó phân phối, cây viết, quyển sổ tay... Tất cả đều nói lên điều đó...

Người phụ nữ đó thấy có người tiến tới bàn thì ngẩng lên nhìn nó và cô bé tiếp tân rồi bảo cô bé ra ngoài và mời nó ngồi xuống...

- Con ngồi đi.

- Dạ, chào cô, con là A, không biết cô gặp con có vấn đề gì không ạ?

- Ừm, con chờ cô tí nha.

- Dạ

Đệt, hẹn ra rồi bắt ngồi chờ như chó chờ xương, nản éo chịu được... Phải chi quán này có phim ảnh các thứ còn đỡ, đằng này chỉ nhìn những con số nhảy lung tung... Ong hết cả đầu... Lôi điện thoại ra xem tin tức có vẻ là ý kiến không tồi...

Khoảng 10 phút sau thì người phụ nữ đó gập laptop lại, nhấp chút nước ép rồi bắt đầu nói chuyện với nó...

- Hôm nay con không làm à?

- Dạ có, nhưng con xin phép ra ngoài...

- Kỳ vậy, đang giờ làm việc mà?

- Dạ, con ít khi ra ngoài vào giờ này, nhưng con biết cuộc gặp này quan trọng nên con phá lệ.

- Quan trọng?

- Dạ, vì người thân, bạn bè, hay các đối tác của con đều không gọi vào giờ này.

- Vậy con nghĩ cô là ai? Tại sao con lại cho là quan trọng?

- Theo con quan sát, cô là người của công ty tổng, và theo như những lời khi cô điện thoại thì cô gặp con về vấn đề đơn xin nghỉ việc của con.

- Giỏi, rất biết quan sát.

- Dạ con cảm ơn...

- Thôi cô nói luôn nhé, hiện tại cô là người có số cổ phần lớn nhất ở Tổng, nhưng vì một số lý do nên cô không đứng đại diện mà để cô T đại diện, và cô cũng là Mẹ của TA - Sếp trực tiếp của con.

- Dạ.

- Cô muốn biết lý do thực tế con muốn nghỉ việc?

- Dạ, lý do chính yếu vẫn là con cần tập trung giải quyết việc cá nhân.

- Chứ không phải vì mối quan hệ của con và TA?

Nghe tới đây thì hơi choáng với độ phũ của người phụ nữ này, nói thẳng ra vấn đề luôn... Nó có chút thay đổi ở nét mặt, nhưng cũng bình tĩnh mà đáp:

- Dạ không phải đâu cô, con và Sếp vẫn bình thường, chỉ có điều hơi bất đồng trong cách làm việc.

- Không! Ý cô là tình cảm.

- Dạ, con nghĩ chắc cô hiểu lầm rồi ạ, con và sếp không có gì ngoài công việc.

- Cô không nghĩ vậy, đừng dối lòng chàng trai trẻ, tuy cô không trực tiếp làm việc cùng hai đứa nhưng cô biết, TA có tình cảm với con và con cũng vậy... Cô nói đúng chứ?

Lần này thì coi bộ gặp đối thủ thật sự rồi, nó bắt đầu hoang mang, đầu óc bắt đầu hoạt động hết công suất, đang tìm lối thoát cho câu chuyện... Thì nó tiếp tục bị tấn công...

- Thôi nào, nói thật cho cô biết lý do xem, tại sao con trốn chạy tình cảm của mình? Vấn đề công việc gác qua một bên nhé.

- Dạ, con... con...

- Coi nào, sự tự tin lúc nãy đâu? Đừng làm cô và chú B thất vọng chứ?

Thôi rồi, coi như chuyến này nó thua toàn tập... Sự cảnh giác của nó không sai, nhưng hiện tại nó đang thụ động trong câu chuyện này, nó đang bị bắt thóp...

Người phụ nữ này thật kinh khủng, đúng như những gì nó và chú B biết... Một con cáo già thánh thiện...

- Dạ, vậy thì con xin phép được nói chuyện thẳng thắn nha cô, có gì không phải cô thứ lỗi cho con!

- Ok con nói đi...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Lệ Quỷ
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN