Chương 58

Nếu đi xe bình thường thì còn có kiểu vừa chạy vừa nắm tay đỡ người ngồi sau... Đằng này thì chạy xe côn... Cái này mới thốn nè...

Boss thì cứ gật gù, em lúc này hoảng rồi, chả biết làm sao hết, đưa Boss về Resort thì không được rồi, đường xa quá, mà tình trạng như vậy thì không ổn...

Chẳng lẽ đưa vô ks... Cũng không ổn...

Đang suy nghĩ tìm cách giải quyết thì từ đằng sau Boss vòng tay ôm lấy em...

Giật mình vì cái ôm bất ngờ từ phía sau... Quay lại nhìn Boss thì vẻ mặt Boss rất chi là đểu... Kiểu như là bị lừa rồi nhé cưng...

- A à, hay hen, giả bộ xỉn ha... Tửu lượng kinh ha...

- Hehehe, không giả bộ sao biết có người lo cho tui...

- Ai lo???

- Không biết, nhưng có người nãy bối rối, không biết xử lý sao với người xỉn... Hahahaa

- Bậy nha, lúc nãy tính chở vô ks rồi, tại thấy tỉnh nên thôi đó...

- Thách luôn đó... Dám mới nói nha... Trai ngoan luôn đó nha...

Biết không cãi lại nên nó im lặng, chạy vòng vòng... Không một hướng xác định... Cứ thế Em chạy hết đường này đến đường khác...

Giờ này chẳng biết đi đâu nên em quay lại hỏi Boss:

- Đói không, anh chở đi kiếm gì ăn?

- Cũng được...

Vậy là chở nhỏ ra Bãi Sau... Giờ này đi ăn bạch tuộc nướng là khỏi chê... Chạy tới nơi, kêu nửa ký mực với bạch tuộc rồi hai đứa ra bàn ngồi...

Hai đứa ngồi nói chuyện lung tung một hồi thì mực cũng ra... Ngồi xé mực ra dĩa cho Boss... Boss thì ngồi chấm mực rồi nhấm nháp... Mực vừa nướng xong, nóng bỏ bu...

Mà vừa xé miếng nào xong thì Boss lụm luôn miếng đó... Chẳng lẽ lại tán đầu Boss 1 cái cho đỡ tức...

Ăn một hồi cho đã Boss mới hỏi nó:

- Ủa sao anh không ăn, anh không đói hả?

- Nãy giờ anh nhìn em ăn anh no mất rồi...

- Chết, heheh, thôi nè em đút cho nè...

- Thôi khỏi...

- Hả miệng ra nhanh...

Thôi đành nghe lời Boss vậy... Há miệng ra, em nó đút miếng mực vào miệng nó... Cảm giác lâng lâng khó tả... Đã lâu rồi chưa ai quan tâm nó vậy...

Chưa kịp cảm kích trước sự quan tâm muộn màng của Boss thì nó cảm nhận cái lưỡi nó, cuống họng nó cay xè...

Thì ra nhỏ chấm nhiều tương ớt quá, làm sặc sụa luôn... Vơ lấy ly nước ngọt nó nốc cho bớt cay... Nhưng cũng không giảm bớt được bao nhiêu...

Từ từ thì cảm giác cay nồng cũng giảm... Boss thì cuống quýt, mặt bối rối nhìn đáng yêu lắm... Boss đã chuyển qua ngồi kế nó, vuốt lưng cho nó...

Rồi dường như cảm nhận được sự thân mật quá đà này nên Em cản tay Boss lại...

- Được rồi em, không cần nữa đâu...

- Sao vậy?

- Không có gì... Thôi em ăn đi...

- Em không ăn... Anh nói đi, tại sao anh đối xử với em như vậy? Tại sao cứ mỗi lần em cảm nhận như anh đang dần có tình cảm với em... Thì anh lại làm ngược lại?

- Không có gì đâu, em đừng nghĩ lung tung...

- Em không nghĩ lung tung, anh giấu cảm xúc mình giỏi lắm... Nhưng ánh mắt anh không che dấu được điều đó...

- Anh... Anh không biết nói sao nữa...

- Anh có tình cảm với em không?

Với tính cách của Boss thì điều này làm nó hơi bất ngờ... Không ngờ mọi chuyện xảy ra nhanh hơn so với nó nghĩ...

- Được, nếu em muốn biết thì anh cũng nói luôn... Thật sự, tình cảm với em... Anh chưa thể xác định được... Vì nhiều lý do...

Hoàn cảnh của 2 đứa mình quá khác xa nhau... Em ở thế giới khác, còn anh ở 1 thế giới khác... Chúng ta hoàn toàn trái ngược nhau. .

Những thứ em biết về anh chỉ là bề mặt nổi...

- Nhưng em không quan tâm về chuyện đó... Anh như thế nào không quan trọng... Chỉ cần tình cảm của anh thôi...

Sao mà giọng điệu này, từ ngữ này quen quá, hình như là Trùm cuối đã nói với nó cách đây không lâu...

- Nhưng em à, tình yêu không đơn giản vậy đâu... Cần rất nhiều thời gian để xác định lắm...

- Nếu anh cho em cơ hội... Em tin chắc mình sẽ hiểu anh nhiều hơn...

- Đừng vội vã em à...

- Dạ, nhưng em muốn biết thêm về anh... Anh có sẵn lòng kể cho em nghe được không? Coi như anh cho em cơ hội hiểu thêm về anh...

- Thôi thì hôm nay anh sẽ kể cho em nghe một phần về cuộc sống của anh...

Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Gia Tộc Ngư Nông Đến Thủy Đức Chân Tiên (Dịch)
Quay lại truyện Khi Tôi 25
BÌNH LUẬN