Phút kinh hoàng tạm qua, bây giờ là giây phút mọi người bình tĩnh phân tích vấn đề. Thằng bạn em hỏi "Cô mơ thấy cái gì vậy cô, lúc nghe tiếng động con với thằng D chạy lên thì thấy cô ngồi, sau lên mở điện thì cô lại nằm đắp mền, rốt cục là cô mơ thấy gì? Con bé nói gì với cô không?"
Mẹ em thuật lại: "Mấy đêm rồi chứ không phải chỉ 2 đêm đâu, mẹ mơ thấy nhưng không rõ ràng lắm, nghĩa là mơ xong rồi sáng dậy quên ngay đi được ấy, chỉ khi nào nghĩ lại thì mới nhớ ra thôi, chứ không bị ám ảnh như ác mộng bình thường, mà cũng không phải là ác mộng vì mẹ thấy bình thường, không sợ sệt gì cả. Mẹ thấy có 1 con bé con chừng 12-14 tuổi, hình như nó lên từ cầu thang, mẹ không biết, rồi đứng ở cửa gọi mẹ, nó nói "Cô T ơi, con bị mất búp bê rồi, con tiếc quá, giờ không ai chơi với con, cô chơi với con đi!" rồi mẹ vẫy nó lại rồi ngồi chơi với nó, mẹ không thể nhớ mặt nó nhưng biết nó đáng yêu lắm, chơi hết trò này đến trò khác, đến khi mẹ dậy thì mẹ không biết giấc mơ kết thúc như thế nào nữa, chỉ mơ hồ như vậy thôi."
Dù trải qua mấy đêm với cái chuyện kinh hãi này nhưng nghe mẹ kể vậy 2 thằng cũng xanh mặt. Em hỏi mẹ: "Trong lúc chơi nó có nói gì với mẹ không? Có nói gì về nó không? Rồi ngoài chơi ra nó có làm gì... kiểu như... cắn hay... cào mẹ không?"
Bà thở dài: "Không! Mẹ chẳng nhớ gì cả, cái lúc chơi chỉ thấy nó qua nhanh, mà mẹ nghĩ con bé không làm vậy đâu, nó có vẻ ngoan lắm, cứ cười khúc khích suốt. Trong mơ mẹ thấy mẹ chơi vui lắm, cười nhiều...... Con bé ...dễ thương vậy mà...." Bỗng em thấy giọng mẹ run run, rồi 2 mắt bà đỏ hoe, rưng rưng. Không phải là bà sợ, bà xúc động vì bà thương đứa bé hàng đêm chơi với bà kia, nhỏ như thế mà bây giờ đã là vong hồn. Ngày trước hồi em học phổ thông, mẹ em nổi tiếng là phụ huynh hiền nhất lớp, bạn em đứa nào bà cũng thương, đến nhà là bà mang đủ thứ ra cho ăn, đứa nào hư bà gọi đến mắng, khuyên nhủ như con bà vậy. Chẳng thế mà nhà em hay được chon làm tụ điểm cho tụi trong lớp, có mấy đứa con gái thỉnh thoảng còn đến nhà chỉ để chơi, nói chuyện với bà. Người như bà phản ứng như vậy cũng không có gì là khó hiểu.