Hiện thời tâm trí em hơi quẫn, nên văn phong không được trôi chảy nữa và cũng không biết diễn đạt sao cho các bác tường tận về sự việc tối qua bởi nó có rất nhiều tình tiết và những khám phá mới, tất cả đều là những tình tiết lạnh gáy mà em thực không muốn tin chút nào. Để kể hết về đêm qua chắc em phải ngồi gõ máy 1 buổi mới xong. Nhưng lúc này thì mẹ em đang ở bên kia em lo lắm, cơ thể bà không khỏe mà phải chịu sự quấy phá mấy đêm liền trong vô thức nên có phần suy nhược, vậy mà em vô tâm không để ý.
Bây giờ việc quan trọng nhất của em là lo cho mẹ cái đã, chắc em sẽ để mẹ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng bên nhà bà cô, dù sao thời gian cách ly cũng sắp hết rồi. Còn thằng bạn em nữa, nó đã theo chuyện này với em mấy đêm liền cũng đã thấm mệt rồi, em nhìn nó lo lắng cho chuyện của nhà mình còn hơn nhà nó, lo cho mẹ mình hơn cả mẹ nó, cũng tội.
Hiện tại em sẽ ở tạm nhà thằng bạn, lát nữa em sẽ gọi nói cho ông anh sự việc này coi ổng có sắp xếp về sớm được không? Có ổng thì em mới tính toán bàn bạc chuyện hóa giải vong trong nhà mình được.
Chuyện tối qua em sẽ thuật lại cho các bác trong chiều hoặc tối nay. Có lẽ là dài nên không kể hết lúc này được, vì em phải qua Q8 xem mẹ em sao rồi.
Em chỉ có những kết luận sau cho các bác đỡ sốt:
1- Nhà em có vong là chắc chắn
2- Những tiếng phịch phịch trên gác không phải do mèo, và "không hoàn toàn" do vong.
3- Vong nhà em không phải nam mà là nữ.
Vậy đó các bác ạ! Em phải chạy qua mẹ em đây, em lo quá!