Logo
Trang chủ

Chương 659: Vong Xuyên nhân giữ môn ( đại chương cầu phiếu! )

Đọc to

"Vị Cựu Thần này chính là Cựu Thần trấn thủ Vong Xuyên sao?"

Tô Vân nghe vậy liền sững sờ: "Nếu vậy, Vong Xuyên ở ngay phụ cận đây?"

Hắn đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy "thần đao" trong tay gã cự nhân đội nón rộng vành kia vốn không phải đao, mà là một thanh thạch kiếm. Nếu không vung lên, nó trông hết sức bình thường, chỉ có thể thấy trên thân kiếm có lạc ấn vài hoa văn kỳ dị.

Thế nhưng, một khi Cựu Thần nón rộng vành múa kiếm, thạch kiếm liền toả ra phong mang sắc lẹm, thần quang chói lòa!

Đó cũng không phải kiếm mang, mà là đao mang!

Tô Vân nhìn thấy đao quang kia, thậm chí nảy sinh cảm giác đại đạo cũng phải run rẩy, kinh tâm động phách!

Hắn cảm giác một đao kia chém xuống, ẩn chứa sức mạnh vô thượng có thể chặt đứt hết thảy đại đạo!

Tinh thần ẩn chứa trong đó còn thuần túy hơn cả tính linh, một loại sức mạnh còn tinh thuần hơn cả linh lực trong não Đế Thúc. Đó là tín ngưỡng và tín niệm vô thượng, là niềm tin son sắt rằng đao của mình có thể chém tan mọi trở ngại, mọi hiểm nguy!

Không có bất kỳ vật gì có thể ngăn được một đao của mình!

Tô Vân bị sức mạnh của nhát đao này làm cho chấn động kinh hoàng, hắn chưa bao giờ nghĩ tới có người có thể luyện đao đến trình độ này: "Kiếm Đạo của Đế Phong, chỉ e rằng, chỉ e rằng..."

Kiếm Đạo của Đế Phong, vô khổng bất nhập, Kiếm Đạo cửu trọng thiên, đứng trên hết thảy kiếm pháp trong thiên hạ!

Vậy mà khi so sánh với ý chí ẩn chứa trong đao quang này, liền trở nên ảm đạm thất sắc.

Tô Vân nhìn đao quang rực rỡ kia, chỉ cảm thấy tâm linh và đạo tâm cũng bị thần quang rọi thấu, tựa như mọi dơ bẩn trong lòng đều không có chỗ ẩn náu dưới ánh đao, khiến hắn cảm thấy hổ thẹn.

Có điều, vị Cựu Thần nón rộng vành kia dường như chỉ xem nó là một thanh thạch kiếm để thi triển, chiến lực của hắn cực mạnh, nhưng rõ ràng là không thể phát huy hoàn toàn uy lực của "thanh đao".

Dù vậy, cũng đã quá đủ!

Liễu Tiên Quân của Tiên Đình, luyện bảo tông sư xếp hạng nhất, vị Tiên Quân này thân chinh suất lĩnh đại quân Tiên Thần, đủ loại Tiên Đạo Thần Binh được các Tiên Tướng tế lên, toả ra uy năng kinh thiên động địa, đồng loạt đánh về phía Cựu Thần nón rộng vành.

Thế nhưng, bất luận uy lực của những Tiên Đạo Thần Binh này kinh diễm đến đâu, bất luận đại trận do các Tiên Tướng tạo thành hoàn mỹ thế nào, bất luận Tiên Đạo Thần Binh do Liễu Tiên Quân luyện chế tinh xảo tuyệt diệu ra sao, dưới ánh đao của Cựu Thần nón rộng vành, tất cả đều bị một đao chém làm đôi, tuyệt đối không cần đến nhát thứ hai!

"Đó là đao gì vậy?" Đông Lăng chủ nhân và Sầm phu tử đều nhìn đến trợn mắt há mồm.

Kiến thức của Oánh Oánh vô cùng rộng lớn, thậm chí còn có phần uyên bác hơn cả Tô Vân, liền nói: "Tạo Hóa chi đạo của Liễu Tiên Quân là lợi dụng thân thể của các Thần Ma khác nhau để sáng tạo ra một Tiên Đạo Thần Binh có sinh mệnh. Thân thể của Thần Ma được hoá thành những phù văn Tiên Đạo, hắn dùng những bộ phận quan trọng nhất trên nhục thân làm vật liệu, thân thể của các Thần Ma khác nhau sẽ tạo thành những phù văn Tiên Đạo khác nhau. Đem những tài liệu này tổ hợp lại, chính là đem các Tiên Đạo sắp xếp, tổ hợp lại, hình thành một Tiên Đạo tự nhiên. Thần Binh mạnh mẽ như vậy, một khi tế lên, chính là sự bộc phát của sức mạnh Tiên Đạo thuần túy! Vậy mà cũng không đỡ nổi một đao..."

Được nàng chỉ điểm, Tô Vân cũng lập tức nhìn ra chỗ lợi hại trong thuật luyện bảo của Liễu Tiên Quân: "Liễu Tiên Quân có thể dùng thân thể của các Thần Ma khác nhau để tạo ra các loại Đại Đạo Tiên Binh khác nhau!"

Ánh mắt hắn rơi vào những Tiên Đạo Thần Binh đang được tế lên giữa không trung. Lúc trước hắn bị đao quang hấp dẫn, không chú ý đến những thần binh này, bây giờ nhìn kỹ lại mới phát giác ra sự phi thường của chúng.

Đúng như Oánh Oánh đã nói, Liễu Tiên Quân dùng thân thể Thần Ma để luyện chế Đại Đạo Tiên Binh, mỗi một món cự hình Tiên Đạo Thần Binh đều ẩn chứa một loại Tiên Đạo!

Tạo Hóa chi đạo của hắn mạnh nhất, hắn không thể hao phí quá nhiều tâm tư vào các đại đạo khác, chỉ riêng việc nghiên cứu Tạo Hóa chi đạo đã vét cạn trí tuệ của hắn. Vì vậy, hắn liền lợi dụng chính Tạo Hóa chi đạo của mình để đạt được mục đích nắm trong tay các đại đạo khác!

Đây chính là dùng thân thể Thần Ma để luyện khí, tạo thành các đại đạo khác nhau, luyện thành đủ loại Đại Đạo Tiên Binh!

Tô Vân cũng là một đại gia về Tạo Hóa chi đạo, đồng thời đã chạm đến ngưỡng cửa của tạo vật, từ trong cấu tạo của những Đại Đạo Tiên Binh này, hắn có thể cảm nhận được tài hoa tuyệt thế của Liễu Tiên Quân!

"Nếu không có thanh đao này, ta nhất định sẽ bị Đại Đạo Tiên Binh của Liễu Tiên Quân hấp dẫn, vô cùng khâm phục hắn."

Tô Vân không khỏi thầm cảm khái: "Nhưng có thanh đao này rồi, tất cả bảo vật đều trở nên ảm đạm thất sắc."

Tinh thần ẩn chứa trong đao thậm chí khiến cho kiếm đạo vô thượng của Đế Phong cũng phải lu mờ!

"Trên trời dưới đất, từ xưa đến nay, e rằng không thể tìm được thanh thần đao thứ hai như vậy." Tô Vân thầm nghĩ.

Cựu Thần nón rộng vành tay cầm thạch kiếm, đao quang kinh qua trảm cức, phá vỡ tất cả, bất kỳ Đại Đạo Tiên Binh nào cũng đều bị một đao chém đứt, thẳng tiến về phía Liễu Tiên Quân!

Thế nhưng Liễu Tiên Quân vẫn ung dung không vội, phía sau hắn còn có những lâu thuyền chở từng thanh cự hình Đại Đạo Tiên Binh liên tục không ngừng lái tới. Dưới trướng hắn, các Tiên Thần đem những Đại Đạo Tiên Binh này tế lên, liều mạng ngăn cản Cựu Thần nón rộng vành. Xung quanh Cựu Thần, khắp nơi vương vãi mảnh vỡ của Đại Đạo Tiên Binh.

Dù Đại Đạo Tiên Binh đã bị chém đứt, những mảnh vỡ kia vẫn chưa mất đi hoạt tính. Tô Vân nhìn thấy trên mặt đất có vài mảnh Tiên Binh mọc ra con mắt của Thần Ma, những con mắt này vẫn đang chớp động.

Ánh mắt Tô Vân loé lên: "Liễu Tiên Quân đã có chuẩn bị mà đến, hắn định dùng những mảnh vỡ Đại Đạo Tiên Binh này để hoàn thành một Tiên Đạo Thần Binh còn khổng lồ hơn nữa, hòng nhất cử chém giết Cựu Thần nón rộng vành!"

Đột nhiên, trên lâu thuyền, vài Tiên Nhân chú ý tới thanh đồng phù tiết, sắc mặt biến đổi, lập tức bay về phía này.

Đông Lăng chủ nhân và Sầm phu tử đều đứng dậy, sắc mặt ngưng trọng, mỗi người chắn trước mặt Tô Vân và Oánh Oánh.

Tô Vân khẽ nói: "Oánh Oánh, giải quyết những phiền phức này đi."

Oánh Oánh bay ra, đẩy hai vị lão gia tử ra sau lưng. Đông Lăng chủ nhân và Sầm phu tử kinh ngạc đến ngây người, chỉ thấy tiểu thư yêu kia thi triển đủ loại thần thông khiến người ta hoa cả mắt, trong nháy mắt đã đánh cho mấy Tiên Nhân kia miệng phun máu tươi, ngay cả Tiên Đạo Thần Binh của mình cũng không giữ được, bị tiểu thư quái lấy đi, đành phải chật vật chạy trốn!

Oánh Oánh thắng lợi trở về, dương dương đắc ý, tiện tay đưa cho hai vị lão gia tử mỗi người một món Tiên Đạo Thần Binh, cười nói: "Đây là hiếu kính hai vị lão gia tử."

Sầm phu tử run rẩy nói: "Oánh Oánh lão gia lợi hại như vậy từ khi nào thế?"

Oánh Oánh nghe vậy, tinh thần phấn chấn. Đúng lúc này, lại có Kim Tiên từ trên lâu thuyền bay tới, quát lớn: "Yêu nghiệt phương nào, dám làm càn trước mặt Liễu Tiên Quân!"

Sầm phu tử và Đông Lăng chủ nhân đầy mong đợi nhìn về phía Oánh Oánh, nàng lại ngoan ngoãn lui xuống, làm như không thấy ánh mắt chờ mong của hai vị lão nhân.

Kim Tiên kia thẳng hướng thanh đồng phù tiết lao tới, nhưng đúng lúc này, Liễu Tiên Quân, người vẫn luôn ngồi trong quân, nhìn Cựu Thần nón rộng vành chém vào Đại Đạo Tiên Binh của mình, đột nhiên đứng bật dậy. Tiên nguyên pháp lực của Tiên Đạo tam trọng thiên bộc phát, hắn thét dài cười nói: "Kinh Khê, ngươi trúng kế của ta rồi!"

Những mảnh vỡ Đại Đạo Tiên Binh bị Cựu Thần nón rộng vành chém đứt rơi xuống đất lập tức lơ lửng bay lên, giữa không trung nhanh chóng dán vào người Cựu Thần!

Những Đại Đạo Tiên Binh gãy nát kia vậy mà dưới sự thúc giục của Liễu Tiên Quân, đã dung hợp với thân thể của Cựu Thần, mọc thành một thể!

Đây chính là chỗ tuyệt diệu của Tạo Hóa chi đạo!

Trong mắt Liễu Tiên Quân loé lên vẻ hưng phấn, hắn thúc giục những Đại Đạo Tiên Binh kia, kích phát sức mạnh của chúng, dốc toàn lực khống chế thân thể của Cựu Thần.

Cựu Thần nón rộng vành hai tay giơ kiếm, lại không cách nào động đậy, bỗng nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, sức mạnh bộc phát, hai tay vậy mà mang theo thanh thạch kiếm, chậm rãi chém về phía Liễu Tiên Quân!

Liễu Tiên Quân quát: "Tất cả Tiên Nhân nghe lệnh ta, thúc giục Tiên Binh trên người hắn!"

Các Tiên Nhân dưới trướng hắn lập tức cùng nhau dậm chân tiến lên, mỗi người phụ trách một món Tiên Binh, đem đại đạo ẩn chứa trong đó thôi phát!

Mà vị Kim Tiên đang lao đến trước thanh đồng phù tiết cũng nghe được tiếng thét của Liễu Tiên Quân, hung hăng trừng mắt nhìn đám người Tô Vân, cười lạnh nói: "Coi như các ngươi gặp may!"

Hắn không rảnh chém giết đám người Tô Vân, lập tức bay về phía Cựu Thần nón rộng vành.

Bỗng nhiên, thanh đồng phù tiết vô thanh vô tức từ bên cạnh hắn bay qua, với tốc độ còn nhanh hơn, bay về phía Cựu Thần nón rộng vành và Liễu Tiên Quân!

Kim Tiên kia vừa sợ vừa giận, cười giận dữ: "Các ngươi thật to gan! Hôm nay ta nhất định phải cho các ngươi biết cái gì gọi là trời cao đất rộng!"

Lúc này, Tô Vân đột nhiên quát: "Liễu Tiên Quân!"

Liễu Tiên Quân đang toàn lực thúc giục Đại Đạo Tiên Binh, nghe vậy bỗng nhiên quay người, liền thấy một thiếu niên đứng trên đài của thanh đồng phù tiết đang bay tới, một chưởng vỗ thẳng về phía mình!

Một chưởng này vỗ ra, trong vầng sáng sau đầu thiếu niên kia, tử khí đại thịnh, giữa tử khí, năm tòa Tử Phủ như ẩn như hiện, tựa như năm con thần long màu tím bay ra, xoay tròn trong lòng bàn tay thiếu niên!

Trong khoảnh khắc, một chiếc đại hoàng chung xoay tròn xuất hiện, tiếng chuông chấn động, từng tầng từng tầng vòng sáng không ngừng sinh ra, ầm ầm đánh tới Liễu Tiên Quân!

"Sức mạnh thật cường đại!"

Liễu Tiên Quân khoé mắt giật giật, quyết đoán phân ra một phần pháp lực, một chưởng nghênh đón cú đánh này của Tô Vân!

"Keng!"

Nương theo tiếng chuông vang, trên đài thanh đồng phù tiết, tử khí quanh thân Tô Vân đại thịnh, y phục bay phần phật về phía sau. Trong phù tiết, Oánh Oánh cùng Đông Lăng chủ nhân, Sầm phu tử bị chấn động đến ngã ngửa ra sau, suýt nữa bay ra khỏi phù tiết.

Y phục của Liễu Tiên Quân cũng bị thổi bay về phía sau, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Đột nhiên, một đạo đao quang hạ xuống, bổ tới trước mặt hắn. Liễu Tiên Quân vội vàng nghiêng đầu, nhưng đầu lâu cùng nửa vai và một cánh tay vẫn ứng đao mà rơi, chính là Cựu Thần Kinh Khê kia đã có được cơ hội, chém ra một đao!

Liễu Tiên Quân dù trúng đao nhưng vẫn chưa chết, tay kia bắt lấy đầu của mình, quay người co giò bỏ chạy, hét lớn: "Kinh Khê, ngươi chết chắc rồi! Trên người ngươi mọc đầy Tiên Binh của ta, những Tiên Binh này chính là thân thể của ngươi, ngươi chết chắc rồi! Đợi ta chữa lành vết thương, sẽ đến giết ngươi!"

Hắn tinh thông Tạo Hóa chi đạo, rất khó bị giết chết, chỉ cần chạy thoát là còn có thể sống sót.

Kinh Khê biết Liễu Tiên Quân là khắc tinh của mình, vội vàng truy sát tới.

Những Tiên Nhân khác thấy thế cũng kinh hãi thất sắc, chẳng buồn thôi động những Tiên Đạo Linh Binh kia nữa mà chạy tán loạn!

Mà vị Kim Tiên đuổi theo Tô Vân đã đến sau thanh đồng phù tiết, thấy Tô Vân và Liễu Tiên Quân liều mạng một chiêu, Liễu Tiên Quân trọng thương bỏ chạy, không khỏi trợn mắt há mồm.

Tô Vân bỗng nhiên quay đầu lại, ánh mắt hung ác.

Kim Tiên kia thấy vậy, không nói một lời, quay người bão táp mà đi, rất nhanh đã không thấy tăm hơi.

Tô Vân quay đầu lại, nhìn bốn phía, khen ngợi: "Phong cảnh nơi đây, thật là mỹ lệ hùng kỳ, hơn hẳn những nơi khác của trường thành."

Đông Lăng chủ nhân cười nói: "Vua nhìn đông ngó tây mà nói chuyện khác, không muốn nhắc đến sự uy nghiêm của mình. Tô đạo hữu, ngươi đã có phong phạm của đế vương rồi đấy."

Tô Vân nhìn về phía hắn, cười nói: "Ta chỉ nói thật về phong cảnh thôi."

Sầm phu tử vẫn chưa hết sợ hãi, cũng đứng dậy cười nói: "Mượn cảnh để biểu đạt sự hùng vĩ trong lồng ngực cũng là chuyện mà đế vương hay làm."

Tô Vân nhún vai, không tiện biện bác, nhưng Bắc Miện Trường Thành đến nơi này, quả thực đã trở nên dốc đứng hiểm trở, vừa mỹ lệ lại vừa hùng kỳ!

Lúc trước, đoạn Bắc Miện Trường Thành mà họ đi qua cố nhiên hùng vĩ, nặng nề, trang nghiêm, tầng tầng lớp lớp, cho người ta một cảm giác không thể trèo lên. Chỉ là đoạn trường thành kia quá tĩnh lặng, tuy có trập trùng nhưng lại mất đi thần vận biến hoá. Thêm vào việc nó được đắp nên từ vô số tinh cầu bị tro của kiếp nạn chôn vùi, không khỏi lộ ra vẻ lạnh lẽo, ngột ngạt.

Mà bề mặt trường thành nơi đây, lưu lại vô số vết đao chém, thậm chí có thể nhìn thấy những vết cắt khổng lồ, có nhiều chỗ trường thành đã bị tách ra!

Dưới chân trường thành, cũng chồng chất những mảnh vỡ tinh cầu, hình thành từng ngọn núi cao như lưỡi kiếm.

Giữa những ngọn núi, chất đống vô số thi thể của Kiếp Hôi Tiên Nhân, có những thi thể cực kỳ khổng lồ, bị cắm trên những ngọn núi sắc nhọn, như thể dùng thi thể để cảnh cáo!

Vừa rồi, chiến trường của Cựu Thần Kinh Khê và đám người Liễu Tiên Quân chính là ở đây, rất nhiều Tiên Nhân cũng đã chết tại nơi này.

Tô Vân nhìn về phía những thi thể bên dưới, trong lòng khẽ động: "Nhiều thi thể của quái vật tro tàn như vậy, Vong Xuyên quả nhiên ở gần đây. Cựu Thần Kinh Khê này, chính là người gác cổng trấn thủ Vong Xuyên!"

Lúc này, Tiên Nhân dưới trướng Liễu Tiên Quân đã tứ tán đào mệnh. Trên bầu trời thỉnh thoảng có lâu thuyền trong cơn kinh hoàng thất thố đâm vào trường thành, kéo theo một vệt lửa dài rơi xuống, cũng không ai hỏi đến đám người Tô Vân.

Tô Vân khống chế thanh đồng phù tiết bay lại gần hơn, đột nhiên nhìn thấy một cánh cửa đá bằng tro tàn và sau đó là kiếp hỏa hừng hực!

Đó là quang mang của kiếp hỏa, Tô Vân quen thuộc nhất. Năm đó, thế giới Nguyên Sóc có không ít thành trì Kiếp Hôi dưới lòng đất, trong một số thần điện của những thành trì đó vẫn còn kiếp hỏa thiêu đốt. Không chỉ vậy, Tây Thổ thậm chí có không ít thành thị hoàn toàn bị kiếp hỏa thôn phệ!

Trận Bàn Dương chi loạn dẫn đến sự quật khởi của Tây Thổ cũng có liên quan đến kiếp hỏa!

Các thành thị của Tây Thổ bị kiếp hỏa nuốt chửng, mọi người bị chôn vùi trong đó, những hình ảnh này đã mang đến cho Tô Vân sự rung động rất lớn.

Nhưng kiếp hỏa ở Tây Thổ so với kiếp hỏa trước mắt, thật sự là tiểu vu gặp đại vu.

Thứ Tô Vân nhìn thấy là một cánh cổng đá bằng tro tàn khổng lồ, cánh cổng này nguy nga hơn cả Bắc Miện Trường Thành, trên không có giới hạn, khung cửa cắm vào hư không, độ cao không thể đo lường.

Mà bên trong cánh cổng, một tinh cầu cổ lão khổng lồ hoàn toàn chìm trong kiếp hỏa, hiện ra quang mang màu đỏ sậm, đang chậm rãi lướt qua bên cạnh!

Trong tinh cầu tro tàn kia có sinh mệnh, đó là những sinh vật Kiếp Hôi, thiên kì bách quái, đang gào thét, giãy giụa trong kiếp hỏa, thân thể vặn vẹo, diện mục dữ tợn!

"Nơi này chính là Vong Xuyên sao?" Tô Vân lẩm bẩm.

Oánh Oánh vội vàng nâng bút, thử đem cảnh tượng này vẽ lại. Lúc này, tinh cầu tro tàn khổng lồ kia lướt qua, phía sau nó, từng viên từng viên tinh cầu tro tàn đang bốc cháy hiện ra trong tầm mắt của họ.

Trái tim Oánh Oánh run rẩy, khó mà nhấc bút vẽ tiếp, chỉ thấy trong những tinh cầu tro tàn kia chính là những sinh linh của các thế hệ Tiên giới đã tử vong, khi nhục thân, tính linh và đại đạo của họ đều hoá thành tro tàn của kiếp nạn!

Họ có thể là phàm nhân, là Linh Sĩ, là Thần Ma, cũng có thể là Tiên Nhân cao cao tại thượng!

Lúc này, họ đều hoá thành quái vật tro tàn, đang giãy giụa, gào thét trong kiếp hỏa, nỗi đau đớn kịch liệt do thân thể bị thiêu đốt không ngừng truyền vào cảm giác của họ!

Chỉ khi nào thân thể tro tàn cấu thành nên họ bị kiếp hỏa thiêu rụi hoàn toàn, họ mới có thể tử vong triệt để, ngoài thiên địa nguyên khí tinh thuần ra, sẽ không còn lại bất cứ thứ gì!

Tô Vân vốn có ý định mời Ngọc thái tử ra ngoài, để hắn nhìn thấy thế giới bi thảm trong Vong Xuyên, dập tắt ý nghĩ trốn khỏi mình để đến Vong Xuyên xưng vương xưng bá.

Nhưng, hắn lại không muốn lợi dụng nỗi đau khổ cùng cực của những tiên dân này để hoàn thành mục đích của mình.

Hắn đã không mời Ngọc thái tử ra.

Cùng với sự rời đi của những tinh cầu tro tàn này, một thế giới cổ lão còn rộng lớn hơn xuất hiện sau cánh cổng, thế giới này bao la đến mức thậm chí còn lớn hơn cả đại lục Đế Đình hiện tại!

Đế Đình ngày nay bao gồm mấy chục tòa Động Thiên, kèm theo hàng ngàn tinh cầu lớn nhỏ, nhân khẩu tính bằng ức vạn.

Nhưng mảnh đại lục này còn rộng lớn hơn cả Đế Đình!

Tô Vân nhìn thấy đại bộ phận khu vực của mảnh đại lục này đã bị kiếp hỏa bao phủ, còn một số nơi chưa xuất hiện kiếp hỏa, nhưng ở đó tụ tập không biết bao nhiêu Kiếp Hôi Tiên, số lượng nhiều đến mức nhuộm đen những nơi đó!

Mỗi một chấm đen trên vùng đại lục kia đều là hàng trăm vạn sinh vật Kiếp Hôi!

Tô Vân thấy mà tê cả da đầu.

Đúng lúc này, mảnh đại lục này lững lờ lướt qua sau tòa cửa đá cổ lão, càng nhiều tinh cầu và đại lục tro tàn xuất hiện trước mắt đám người Tô Vân!

"Các ngươi là người phương nào?" Giọng của Kinh Khê hổn hển truyền đến.

Tô Vân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vị Cựu Thần nón rộng vành kia đang gian nan đi về phía này, trên người hắn, các loại Tiên Binh cổ quái đã trở thành một bộ phận của nhục thân.

Tạo Hóa chi đạo của Liễu Tiên Quân quả thực bá đạo, Kinh Khê căn bản không có cách nào loại bỏ những Tiên Binh này, mà chúng lại do Liễu Tiên Quân tế luyện, tuy trở thành thân thể của Kinh Khê nhưng lại hạn chế rất lớn chiến lực của hắn.

Kinh Khê dùng sức cắm thanh thạch kiếm xuống đất để chống đỡ thân thể, đẩy vành nón lên, giọng khàn khàn nói: "Rốt cuộc các ngươi là ai?"

Oánh Oánh tiến lên một bước, giọng lảnh lót nói: "Trước mặt ngươi, chính là Tiên Đế thứ bảy của Tiên giới, Đế Vân bệ hạ!"

Đề xuất Voz: Họ nhà em bị vong ám
Quay lại truyện Lâm Uyên Hành
BÌNH LUẬN