Dẫu vậy, chuyện của Tam công tử, Kế Duyên không cần bận tâm, giao cho Doãn phu tử tự ứng đối là được.
Kế Duyên thong thả bước ra, hướng về phía lão Long đang đến gần mà chắp tay đón, không nói lời nào.
Lão Long tới gần, lần thứ hai đáp lễ Kế Duyên, Kế Duyên đưa tay ra hiệu, cả hai rất ăn ý đi đến một góc đường, ánh mắt hướng về phía sạp hàng của Doãn Triệu Tiên trên đường Văn Khúc đang bị vây quanh.
"Kế tiên sinh định đợi đến kỳ thi mùa xuân kết thúc mới rời khỏi Kinh Kỳ Phủ sao?"
Cũng như thi Hương có bảng Quế, ở Đại Trinh, kỳ thi mùa xuân cũng chỉ khoa cử ở kinh thành, vốn chỉ có thi Hội, nay bao gồm cả thi Đình, chờ kết quả cuối cùng.
Kế Duyên nhìn "Tam công tử" kia đã đến gần sạp hàng của Doãn Triệu Tiên, cũng không dùng quyền thế đuổi đám người đi, mà hứng thú đứng xem Doãn phu tử viết chữ.
Nghe lão Long hỏi, Kế Duyên chỉ về phía "Tam công tử", hỏi một đằng trả lời một nẻo:
"Ứng lão tiên sinh có biết vị nam tử mới đến kia là người phương nào không?"
Lão Long theo hướng tay Kế Duyên nhìn sang, thấy người kia có chút khí phái, lại có mấy tên võ giả phàm nhân khí huyết tràn đầy đứng ở các hướng, nhìn kỹ hơn, có thể thấy khí sắc người kia phiêu động, ẩn chứa một vệt màu tím.
"Xem ra là hoàng thân quốc thích nào đó?"
"Không sai, người này du ngoạn thích tự xưng 'Tam công tử', kỳ thực chính là 'Tấn Vương', là con thứ ba của Hoàng đế Đại Trinh hiện nay."
"A, con trai thứ ba của Hoàng đế Đại Trinh."
Lão Long không hứng thú lắm với chuyện này, dù Thông Thiên Giang gần sát Kinh Kỳ Phủ, nhưng hưng suy của vương triều Đại Trinh trong mắt hắn cũng không có ý nghĩa gì, so ra, Doãn Triệu Tiên lại được lòng lão Long hơn.
Kế Duyên nhìn lão Long nói:
"Đại Trinh tuy lập đích trưởng làm Thái tử, nhưng Hoàng đế bây giờ còn trẻ trung khoẻ mạnh, tính tình lại độc đáo, chậm chạp chưa lập Thái tử, đối với trưởng tử tuổi tác khá lớn càng thấy chướng mắt."
Lão Long hơi có hứng thú:
"Kế tiên sinh cho rằng, Tấn Vương này có thể sẽ là Thái tử tương lai, thậm chí là Hoàng đế đời tiếp theo của Đại Trinh?"
"Ha ha, chỉ có thể nói là có khả năng đó, nhưng phong mang quá lộ, trong cuộc tranh lớn nguy cơ tứ phía."
Lão Long cau mày nhìn vị hảo hữu này, không phải cảm thấy câu nói này có vấn đề, mà là cảm thấy có lúc thật sự nhìn không thấu Kế Duyên, dường như đối với cái gì cũng có hứng thú, lại dường như đối với cái gì cũng không quá hứng thú.
"Kế tiên sinh, hôm nay là ba mươi Tết, ngày cuối năm, đối với phàm nhân mà nói là thời khắc cực kỳ trọng yếu, đối với chúng ta cũng coi như có ý nghĩa đặc thù, không bằng theo lão hủ quay về Thủy phủ một chuyến thì thế nào? Đương nhiên, cũng có thể mang Doãn Triệu Tiên theo, thư sinh này cũng khá."
Kế Duyên thấy lão Long thành khẩn, vội vàng lắc đầu:
"Nho sinh chí tại xã tắc, vẫn là đừng để Doãn phu tử tiếp xúc quá nhiều với những thứ ngoài phàm trần, huống hồ Kế mỗ đối với chuyện này cũng có chút hứng thú, Tấn Vương này không định tham gia yến tiệc đoàn viên trong hoàng cung, tới đây tìm Doãn Triệu Tiên là vì sao? A phải rồi, Hoàng đế này không thích xử lý tiệc tối trong cung..."
Nói đến đây, Kế Duyên cũng mời lão Long:
"Về Thủy phủ vui chơi giải trí không khỏi tẻ nhạt, không bằng Ứng lão tiên sinh hôm nay cùng Kế mỗ ngao du, xem tiết khánh nhân gian thì thế nào? Nhất là Hoàng Thành khí tướng, vào thời khắc giao niên chắc hẳn có chỗ đáng xem."
Lão Long nghe xong cũng lộ vẻ tươi cười, làm chuyện gì phải xem cùng ai, trước kia hắn đối với những điều này tự nhiên không có cảm giác, nhưng Kế Duyên đã có ý, hắn cũng nổi lên chút hứng thú.
"Đã Kế tiên sinh có nhã hứng như vậy, lão hủ cùng đi là được."
Nếu vậy, Kế Duyên cũng không định hiện thân trước mặt Doãn Triệu Tiên, mỉm cười đưa tay ra hiệu, cùng lão Long tới gần sạp hàng của Doãn Triệu Tiên, chỉ là thân hình hai người dần dần hư ảo, trong mắt người thường đã bị xem nhẹ.
Lúc này, trên đường Văn Khúc, không ít thư sinh khác cũng vây quanh sạp hàng của Doãn Triệu Tiên xem.
Doãn Triệu Tiên quả thực tài hoa trác tuyệt, viết câu đối xuân, thơ từ không cái nào không xuất chúng, hơn nữa đối trận tinh tế, ý nghĩa sâu xa, rõ ràng vượt trội hơn hẳn so với những thư sinh khác, Sử Ngọc Sinh ở bên cạnh trở thành người chuyên thu tiền.
Chỉ là viết nhiều khó tránh khỏi mỏi tay, Doãn Triệu Tiên đã xoa cổ tay nhiều lần, may mà người vây quanh tuy còn đông, nhưng người thực sự mua chữ đã không còn nhiều.
"Băng tiêu tuyết rụng giang sơn liền hiện ngũ quang thập sắc, đông đi xuân tới Thần Châu lại xuất hiện muôn màu thiên tư." (Tạm dịch: Băng tan tuyết rơi, non sông liền hiện năm sắc mười màu, đông qua xuân tới, Thần Châu lại xuất hiện muôn vạn dáng vẻ.)
"Viết hay quá!" "Đúng vậy, nghe nói người này là Giải Nguyên Kê Châu, tên là Doãn Triệu Tiên!"
"Thật sao, thảo nào!"
...
Không biết là ai lan truyền, Doãn Triệu Tiên mới ở đây bày sạp hai ngày, đã bắt đầu được nhiều người biết đến, nhất là bây giờ Thiên Nhân khí bạo rạp.
Đợi viết xong một bộ liên này, tạm thời không có người tiến lên cầu chữ, "Tam công tử" đứng xem một hồi lâu mới lên tiếng:
"Doãn Giải Nguyên, còn nhớ ta không?"
Trong lúc nói chuyện, người hầu đã lặng lẽ ngăn cách đám người, đuổi những thư sinh vây xem ra ngoài, người bên ngoài thấy vậy cũng không dám nói thêm gì.
"Sao lại đuổi người..." "Đúng vậy, ta còn muốn mua chữ!"
"Suỵt... Đừng nói nữa." "Đi thôi đi thôi... Không thể trêu vào..."
...
Doãn Triệu Tiên quay đầu nhìn Tấn Vương, sửng sốt một chút, đương nhiên nhận ra người này, nhưng không biết tên, chỉ có thể nói:
"Nhớ rõ."
"Ha ha, nhớ rõ thì tốt, «Quần Điểu Luận» và «Vị Tri Nghĩa» của ngươi ta đều đã xem, viết rất đặc sắc, trước đây gia sư đến phủ ta có thoáng nhìn «Quần Điểu Luận», xem qua cũng thấy rất thú vị, hôm nay trong nhà tổ chức yến tiệc, nghĩ Doãn Giải Nguyên rời nhà mấy ngàn dặm ắt hẳn tịch mịch, mong Doãn Giải Nguyên nể mặt theo ta dự tiệc thì thế nào?"
"Doãn mỗ..."
Doãn Triệu Tiên nhìn quanh, dường như không dám nói chữ "Không".
"Cung kính không bằng tuân mệnh!"
Lúc nói chuyện, Doãn Triệu Tiên tìm Sử Ngọc Sinh, cuối cùng phát hiện đối phương cũng bị người hầu của "Tam công tử" đuổi sang một bên, không có ý định dàn xếp.
"Vậy bây giờ đi thôi, sạp hàng của ngươi cứ để thư sinh họ Sử kia thu dọn giúp."
Tấn Vương trực tiếp thay hai người quyết định, sau đó xoay người rời đi, Doãn Triệu Tiên không còn cách nào, đành đặt bút xuống, xin lỗi Sử Ngọc Sinh một tiếng rồi theo hai tên hộ vệ rời đi.
Sử Ngọc Sinh càng nghĩ càng thấy không đúng, đây chẳng phải là bắt cóc người sao?
Cắn môi nhờ người bên ngoài trông coi sạp hàng, sau đó chạy nhanh đi báo quan.
...
Doãn Triệu Tiên không ngờ rằng cái gọi là yến tiệc đoàn viên lại ở vương phủ, càng không ngờ "Tam công tử" này lại là Tấn Vương.
Hoàng đế Đại Trinh hiện nay có thói quen kỳ lạ, thích giữa trưa xử lý một trận yến tiệc đoàn viên trong cung, buổi tối trong nội cung không có việc gì, có lúc lại mang theo Tần phi đến nhà các hoàng tử thân cận, cho rằng trong nội cung điện cao tường sâu ít thân tình, không bằng phủ đệ của mấy hoàng tử có ý vị hơn.
Năm nay Hoàng đế đến Ngô Vương phủ, Tấn Vương tự mình tổ chức yến tiệc quy mô nhỏ trong phủ, người tham dự không có vương công đại thần nào, đều là thân tín.
Vương phủ tráng lệ khiến Doãn Triệu Tiên có chút choáng ngợp, hắn cũng không hiểu vì sao mình chỉ là một Giải Nguyên nhỏ bé của Kê Châu, có tài đức gì mà được tham gia loại tụ hội này.
Ngược lại, Kế Duyên cùng lão Long đi theo, thoáng có một tia suy nghĩ.
Trên đường đi, trong tiếng chào hỏi ân cần "Vương gia tốt!" "Vương gia tốt!" của đám người hầu, Doãn Triệu Tiên giống như Lưu mỗ mỗ vào Đại Quan Viên, không dám nói chuyện, chỉ đi theo.
"Vị này chắc hẳn là Doãn Giải Nguyên!"
Một tiếng hô lớn từ trong vương phủ truyền đến, dọa Doãn Triệu Tiên giật mình, Tấn Vương đã đi đầu, hướng người tới chắp tay:
"Lão sư! Đây chính là Doãn Triệu Tiên Doãn Giải Nguyên, văn học khôi thủ của Kê Châu thế hệ này."
"Không dám nhận không dám nhận!"
Doãn Triệu Tiên nghe lời khen này, mồ hôi túa ra.
"Doãn Giải Nguyên, vị này là lão sư của ta, chính là Hoàng tử thiếu sư Lý Mục Thư!"
Một lão giả mặc nho sam đã đến gần, Tấn Vương cũng giới thiệu với Doãn Triệu Tiên, Doãn Triệu Tiên vội vàng hành lễ:
"Gặp qua Lý Công!"
"Ha ha ha, không cần khách sáo, Lý mỗ đã được đọc «Quần Điểu Luận» và «Vị Tri Nghĩa», tài năng của Doãn Giải Nguyên khiến Lý mỗ khâm phục! Lúc ấy ta liền nói với Tấn Vương, nhân tài như vậy nhất định phải nắm trong tay, nếu không có thể bị người khác đoạt mất."
Lời này khiến Doãn Triệu Tiên lại một phen lưng phát nhiệt, phe phái hoàng tử không phải chuyện đùa, nhưng bây giờ đâm lao phải theo lao.
"Lý Công quá khen, quá khen!"
Tấn Vương thấy lão sư của mình và Doãn Triệu Tiên trò chuyện, liền rời đi, lệ cũ, chạng vạng tối phải vào cung mời phụ vương.
"Lão sư và Doãn Giải Nguyên cứ tâm sự, ta đi vào cung một chuyến."
"Vương gia cứ đi, Doãn Giải Nguyên giao cho lão phu chiêu đãi, không chạy được đâu! Ha ha ha ha..."
Tấn Vương cũng cười rời đi, Doãn Triệu Tiên cười gượng theo.
"Ha ha ha, Doãn Giải Nguyên không cần khẩn trương, hôm nay chính là yến tiệc của Tấn Vương gia, không có quan lớn triều đình nào, Tấn Vương cũng là thưởng thức tài năng của Giải Nguyên, mới mời ngươi đến đây, một lát nữa ngồi cạnh Lý mỗ là được!"
"Đa tạ Lý Công, thật không dám giấu, lưng Doãn mỗ đã ướt đẫm mồ hôi."
Câu trả lời thành khẩn lại thú vị này của Doãn Triệu Tiên cũng làm Lý Mục Thư bật cười.
"Ha ha ha... Mời, chúng ta vào thiên sảnh tâm sự về «Quần Điểu Luận»."
"Lý Công mời trước!"
Việc đã đến nước này, Doãn Triệu Tiên cũng chỉ đành nghĩ thoáng ra.
Kế Duyên và lão Long đứng tại Tấn vương phủ, từ đầu đến cuối nhìn Doãn Triệu Tiên không được tự nhiên, nhưng không hiện thân giải cứu, lão Long cười nói:
"Doãn phu tử này ngược lại là được yêu thích, Hạo Nhiên Chính Khí ở những trường hợp khách sáo này cũng không có tác dụng lắm...!"
====================
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà 'ai cũng biết' đến giờ.Từ một tác giả đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ.Là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua Không Khoa Học Ngự Thú.Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã kết thúc.
Đề xuất Voz: Cách chinh phục gái hơn tuổi
Anh Trung Đoàn
Trả lời1 tháng trước
Chương 531 lỗi r ad ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ok hết rồi nha bạn
Anh Trung Đoàn
Trả lời1 tháng trước
Chương 525 lỗi rồi ad ơi
Anh Trung Đoàn
Trả lời1 tháng trước
Chương 387 mất rồi ad ơi
Anh Trung Đoàn
Trả lời1 tháng trước
Chương 172 thiếu rồi ad a.
Anh Trung Đoàn
Trả lời1 tháng trước
Chương 159 thiếu rồi ad ơi.
Anh Trung Đoàn
Trả lời1 tháng trước
Chương 106 thiếu ad ơi.
Anh Trung Đoàn
Trả lời1 tháng trước
Chương 64 bị lỗi ad ơi, ad sửa giúp nha. <3
Tần Lam
Trả lời7 tháng trước
sao ko đọc dc mấy chương mới nhất thế??????
thanhnamhp
Trả lời7 tháng trước
Hay quá, bộ này bị drop lâu rồi mong là sẽ được đọc full trong thời gian tới :D
Ha5661
1 tháng trước
Bây giờ tôi mới tìm đến bản truyện chữ để đọc thì thấy nhiều chi tiết hay mà ko đc lên truyện tranh. Ngay cuộc gặp đầu tiên với hồ ly