Tôi tròn xoe mắt ngồi nghe. Phương Linh nói ra được những câu hay thế này sao? Phải nói lúc ấy tôi đơ ra luôn, một phần là do những lời ấy được nói lên từ cô ta, phần còn lại là vì... nó khá giống với những gì mà Ngọc Mai nói với tôi ngày xưa.
- Này... có nghe tôi nói gì không vậy? - Phương Linh kéo tôi về thực tại.
- Ừ có... có... - tôi gật đầu - Mà cô tìm rồi học thuộc lại trên mạng hay sao mà hót hay thế?
- Mạng cái con khỉ.
- Biết đâu được.
- Nhìn tươi tỉnh thế rồi liệu có tí nào trong lời tôi nói thấm vào đầu chưa?
- Ừ... cũng tí tí... Mà tôi nào đâu có ý định xen vào chuyện của họ để phá hoại.
- Thế cái bộ dạng nãy giờ của anh là đang muốn nói lên điều gì?
Tôi chẳng biết trả lời như nào bèn vừa bịa vừa nói:
- Suy nghĩ. Xem tay đó là người thế nào? Hơn tôi ở điểm gì? Đối xử với cô ấy ra làm sao? Có tốt không? Cò-...
- Khỏi lo. - cô ta xua tay cắt lời tôi - Tôi cho người điều tra rồi.
- Điều tra?
- Phải.
- Sao cô lại làm vậy?
- Tự nhiên muốn biết thôi. Mà chẳng phải anh cũng thế còn gì?
Tôi không nói gì. Dù chỉ buột miệng nói ra. Nhưng tôi biết, đó cũng là những gì tôi muốn tìm hiểu.
- Cảm ơn cô nhé...
- Tôi nghĩ mình cần một lời xin lỗi hơn.
- Tôi...
- Thay vào đó, nếu thấy khó nói thì thôi, chỉ cần anh tỏ ra vui vẻ một chút cũng được.
Chỉ vừa mới cười phản ứng lại là cô ta đã kéo tôi xềnh xệch lên lại rồi đi khắp các nơi trên nhà thờ đá.
Được cái trái ngược hoàn toàn so với mấy đứa con gái xung quanh. Phương Linh không thấy tự sướng bất kì một kiểu nào. Chỉ thấy cô ta giơ máy ảnh lên chụp cảnh mà thôi.
- Này xem tôi săn được cái đẹp không này.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nhật ký tán gái
Tùng Nguyễn Thanh
Trả lời5 tháng trước
Đang hay thì lại drop hic
Quangluyt Caotran
Trả lời6 tháng trước
Tạch với Mai nhưng đến với em Linh cũng tốt mà