Logo
Trang chủ
Chương 18

Chương 18

Đọc to

Cả tuần đó, tôi cứ bị ám ảnh bởi con bé hàng xóm, trong lớp thì chỉ biết gãi gãi mặt bàn. Đám G7 rủ xuống căng tin ăn uống, tán dóc, tôi đi theo mà cứ lơ đễnh nghĩ về nhà.

Thứ hai đầu tuần sau, đang nằm ngủ mơ màng trong giờ ra chơi tiết giữa thì tôi bị gọi dậy. Cái dáng ngủ của tôi vẫn vậy, úp mặt xuống bàn, khoanh tay nhắm mắt và há miệng. Hic hic.

"Diệp! Thằng Kiên gọi kìa! Chắc nó ngại không dám nói trực tiếp với con Ngân nên nhờ con Diệp chuyển thư đó. Đi nhanh về nhanh chị em còn hóng tin."

"Gặp ai trong nhóm mình mà chả được, cớ gì phải là con Diệp, kiểu gì bọn mình cũng truyền tin cho con Ngân thôi mà. Rách việc!"

"Tại bọn mình đanh đá quá chứ sao. Nó sợ nên chỉ dám nhờ con Diệp thôi. Haha!"

Tôi lờ mờ tỉnh giấc. Trời! Mấy hôm nay tôi quên béng chuyện của cậu ta rồi. Cậu ta đích thân qua lớp để nói chuyện ư? Tôi lắc đầu, bám chặt vào bàn nhưng vẫn bị bọn bạn lôi ra cửa lớp. Trước khi ra khỏi cửa, tôi còn nghe thấy tiếng chúng nó thì thầm:

"Mang tin tốt về cho chị em nhá!"

Và bắt gặp ánh mắt đầy hy vọng của Ngân.

Tôi gặp Kiên ở phía sau trường, gần chỗ gửi xe. Đám con trai lớp bên nhao nhao lên thích thú lắm. Tôi chỉ biết ngượng ngùng mân mê vạt áo. Hai đứa im lặng mãi, tai cậu ta càng ngày càng đỏ. Nhìn bọn con trai lúc ngại ngùng trông thật đáng yêu.

"Diệp vẫn chưa trả lời tớ. Thực ra thì... dù cậu trả lời thế nào, đồng ý hay không thì tớ vẫn muốn được nói chuyện tự nhiên với cậu."

Tiếp xúc với con trai cũng nhiều, nhưng chưa bao giờ tôi rơi vào trạng thái mất tự nhiên như lúc này. Tim tôi đập thình thịch, ôi trời, tôi phải nói thế nào bây giờ. Rồi tý nữa về bọn kia sẽ moi móc hết mọi chuyện, còn Ngân nữa. Cậu ấy sẽ ra sao khi biết người mình thích lại đi thích bạn thân mình. Trong khi con bạn thân đó chẳng có chút hứng thú nào với chuyện này.

"Tớ... không thích cậu được."

Không muốn làm mọi chuyện thêm rắc rối, tôi nói thẳng luôn.

"Tại sao vậy?"

Tôi biết làm sao mà giải thích được chứ.

"Chịu, không biết."

Để không bị cậu ta hỏi thêm, tôi quay người bỏ đi, chạy được vài bước thì thấy mình hơi phũ phàng. Cái tính con trai này mãi không sửa được. Mong rằng cậu Kiên sẽ không vì thế mà ghét tôi.

"Thư đâu mày? Để bọn tao đọc trước!"

"Thư gì?"

"Thế thằng Kiên nói gì? Nó nhờ mày chuyển lời cho con Ngân hả? Nó nói thích hay yêu?"

Bla bla bla...

"Ơ thì..."

Ngân bối rối bước ra khỏi lớp.

"Sao? Nói đi con này!"

"Thì thực ra là... à... ờ... thì... chả có gì cả. Cậu ấy... - Tôi không biết phải trình bày sự việc thế nào, mà không nói thì bọn bạn sẽ không để yên. Hay là cứ nói toẹt ra rồi nhờ chúng nó tư vấn. Dù sao thì bọn nó cũng khéo léo hơn tôi nhiều.

"Cậu ấy thích tao. Tỏ tình với tao nhưng tao từ chối."

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Yêu Thần Ký
Quay lại truyện Lang thang trong nỗi nhớ
BÌNH LUẬN