Cây đuốc được thả xuống từ từ, đến khi gần hết đoạn dây mới chạm đất.
Năm thằng thấy dưới cái lỗ có đáy, liền lần lượt từng thằng trèo xuống. Nhưng cuối cùng, vẫn phải có một đứa ở lại canh dây, vì không có chỗ nào để cột cố định. Thằng ở lại là Nghĩa, nó bị Hổ Vương làm bị thương nặng, cũng không tiện xuống.
Tôi đi đầu, cột dây thật chắc rồi thả từ từ xuống. Ngọn đuốc trong tay càng xuống sâu càng chập chờn, khiến tôi có một cảm giác vô cùng bất an.
Xuống đến nơi, tôi mới thấy đây là một địa đạo lớn, không khí nặng nề. Tôi lấy luôn cái khăn rằn bịt mũi lại, sợ hít nhiều chướng khí sẽ tổn hại sức khỏe. Ba thằng kia cũng xuống đến nơi, tôi đều bảo chúng lấy khăn bịt mũi.
Bốn thằng từ từ đi dọc theo địa đạo, đến cuối địa đạo thì kinh hãi. Cuối địa đạo là một cái hang vòm tròn, bên trên thành hang là chi chít những cái lỗ nhỏ, giữa hang có một con rắn đang quấn quanh một cái hòm. Con rắn cực lớn, vân hoa y hệt con rắn thần trong bức tranh phía trên.
Lúc này cả đám mới hiểu, cái lỗ tròn kia chính là nơi con rắn ra vào. Đây đích thực là Thần Rắn Hổ Mây trong truyền thuyết dân Nam bộ, không thể sai lệch.
Cả đám lạnh xương sống, không dám gây ra tiếng động. Con rắn thần này mà thức giấc thì coi như tàn đời.
Cả đám nhìn quanh phòng, thấy xung quanh bố trí như một cái phòng, có đủ đồ dùng, như bàn ghế, tách ấm... nhưng đều phủ một lớp bụi dày. Tôi chợt thấy có cái gì phản chiếu ánh sáng ở góc phòng, nhẹ nhàng đến gần thì thấy một cái tượng rắn hổ bằng ngọc, lớn độ nửa thân người, chỉ nhìn là đủ biết đây là đồ quý giá. Tôi nhìn cái tượng ngọc mà ngất ngây, trong đời chưa bao giờ thấy một thứ quý giá đến nhường này. Thằng Năm Thầy Bói đến chỗ tôi, nhìn thấy cái tượng ngọc, không kìm được đưa tay sờ một cái. Tôi chưa kịp ngăn thì nó đã đụng vào cái tượng ngọc.
Lúc này hai thằng Tư Gà và Năm Hùm cũng đến, nhìn thấy cái tượng ngọc cũng trầm trồ, thằng Tư Gà nói:
"Mình gom cái tượng này, rồi ra khỏi cái chốn này, em thấy có lý hơn mấy anh à."
Tôi định mở miệng nói, thì thấy có cái gì nhiễu giọt trên đầu, sờ sờ thì thấy nhớt nhớt. Ngửa đầu lên trên thì thấy cái đầu con rắn thần đang ở phía trên, nó nhiễu từng giọt dãi xuống. Khè khè mấy cái nghe như thể tiếng cười.
Lúc này chợt nhớ tới câu: "Thà nghe quỷ khóc còn hơn nghe quỷ cười."
Cả năm thằng lúc này biết sự nguy hiểm đang sát bên tai, manh động là chết. Con rắn khổng lồ chỉ cần đớp một cái là đủ nhai xương rồi, đâu cần nói đến nọc của nó.
Câu view tí.
Còn tiếp: "Rắn Thần Hổ Mây".