"Vong Quốc Chi Quân đã bị công lược rồi à? Phó bản này độ khó hơi cao đấy, phần thưởng thủ sát chắc hẳn rất hậu hĩnh nhỉ?"
"Bị công lược thì có gì lạ đâu. Có Phó Thanh Dương, Nguyên Thủy Thiên Tôn, cùng Ma Nhãn Thiên Vương. Phó bản dưới cấp S, làm sao làm khó được bọn họ."
"Âm vật cấp chín, Viễn Cổ Chiến Thần cấp chín... Ngay cả bọn họ cũng cửu tử nhất sinh, nói thì dễ lắm. Kiếm Tiên trưởng lão nói chuyện ngày càng nịnh hót, mất hết khí phách của Kiếm Khách rồi."
"Ngày mai ta dự định dẫn thuộc hạ vào lịch luyện. Đại kiếp sắp tới, mau chóng tăng thực lực lên."
"Lão Hỏa, gần đây công vụ của ngươi bận rộn, cứ chuyên tâm làm việc đi, ta đi trước đây."
"Chư vị đừng tranh nữa, rút thăm quyết định đi."
Khả năng mang cấp dưới vào phó bản thăng cấp là đặc điểm độc nhất của phó bản bang phái Bạch Hổ Binh Chúng. Nó vừa có thể bồi dưỡng sự ăn ý của đội ngũ trên chiến trường quy mô lớn, lại có phần thưởng rất hậu hĩnh.
Phó bản cấp A không phải Linh Cảnh Hành Giả nào cũng có cơ hội được xứng đôi đến. Dù phó bản đã bị công lược, nó vẫn có thể mang lại lượng lớn điểm kinh nghiệm cho các Linh Cảnh Hành Giả.
Phó Thanh Dương đặt chén rượu xuống, gõ chữ nhắc nhở:
"Viễn Cổ Chiến Thần cấp chín và âm vật, mặc dù có công lược, trận quyết chiến cuối cùng vẫn hiểm tử hoàn sinh. Số lượng Chúa Tể tiến vào phó bản tốt nhất nên đảm bảo từ ba người trở lên, trong đó không thể có ít hơn hai Chúa Tể cấp tám."
Phát xong tin tức này, hắn nhắn một tin cho Phó Thanh Huyên: "Ta ra phó bản rồi, gặp mặt một chút."
Lâu sau không thấy ai đáp lại, Phó Thanh Dương liền ấn mở ảnh chân dung của Kiếm Các trưởng lão, gửi tin nhắn:
"Ta phải vào Thư Phòng Của Nguyên Soái."
Phó Thanh Huyên không trả lời tin nhắn, điều này chứng tỏ nàng lại đang rúc trong thư phòng, có lẽ đang tu hành, hoặc có lẽ đang lén ăn đồ ngọt. Muốn tiến vào phó bản bang phái, thì cần Bang chủ hoặc Phó Bang chủ mở ra.
Kiếm Các trưởng lão là Phó Bang chủ của Bạch Hổ Binh Chúng.
Kiếm Các trưởng lão chưa hồi đáp hắn, nhưng mười mấy giây sau, bên tai Phó Thanh Dương truyền đến âm thanh nhắc nhở từ Linh cảnh.
Chốc lát, hình ảnh bắt đầu mờ đi, nổi lên gợn sóng. Hai ba giây sau, hắn đã đứng trong một không gian rộng lớn trắng xóa.
— Thư Phòng Của Nguyên Soái!
Phó Thanh Dương theo bản năng ngẩng đầu, trông thấy trên bầu trời hiện đầy kiếm.
Liễu Diệp Kiếm, Hán Bát Phương, đoản kiếm, trọng kiếm, Đường kiếm, Tử Mẫu Kiếm... Bao gồm tất cả chủng loại kiếm khí trong lịch sử nhân loại.
Phó Thanh Huyên ôm đầu gối ngồi dưới đất, ngẩng đầu nhìn đầy trời kiếm khí. Tóc trắng dày đặc choàng trên vai, như một tấm thảm thật dày.
Cực kỳ giống một tiểu cô nương đang ngắm sao.
"Ngươi đang nhìn cái gì?" Phó Thanh Dương đi đến bên cạnh tỷ tỷ Nguyên soái.
"Xem kiếm." Phó Thanh Huyên vẫn ngẩng đầu.
"Kiếm có gì đáng xem đâu?" Phó Thanh Dương hỏi.
"Ta đang suy nghĩ bản chất của kiếm, bản chất của kiếm khí..." Phó Thanh Huyên lẩm bẩm nói.
Phó Thanh Dương thản nhiên nói: "Nhìn ra cái gì rồi?"
"Không nói cho ngươi đâu. Dù sao ngươi cũng không hứng thú nghe. Đời này của ngươi trừ luyện trảm kích ra, kiếm thuật gì cũng khinh thường liếc mắt một cái..." Phó Thanh Huyên vừa nói, vừa nghiêng đầu lại:
"À, sao tóc ngươi cũng trắng rồi, bắt chước ta à?"
Phó Thanh Dương một mặt bình tĩnh: "Tóc của ngươi là do kiếm khí quá thịnh, kim loại linh lực không cách nào kiềm chế gây ra. Ta là do thọ nguyên tiêu hao quá lớn, dẫn đến tuổi già sức yếu."
Phó Thanh Huyên lập tức nhíu hàng mày trắng xinh đẹp:
"Thọ nguyên hao tổn quá lớn?"
"Tại phó bản Vong Quốc Chi Quân lĩnh ngộ kiếm ý." Phó Thanh Dương nói sơ qua, rồi nêu lên mục đích chuyến viếng thăm đêm nay:
"Ta cảm thấy độ khó của Vong Quốc Chi Quân không thích hợp. Trong phó bản cấp A, làm sao có thể xuất hiện hai Boss cấp chín? Tổ hợp ba người Ma Nhãn, ta và Nguyên Thủy, nhiều lắm cũng chỉ ngang hàng với một Chúa Tể cấp chín. Mà NPC có thể trở thành đồng đội trong phó bản, cũng chỉ là một Đạo Hỏa Giả cấp bảy."
"Độ khó như vậy đã vượt ra khỏi giới hạn của phó bản cấp A, cùng giới hạn tối đa của đội ngũ. Lần này có thể sống sót thông quan, dựa vào là may mắn."
Phó Thanh Huyên ngoẹo đầu, cau mày nói: "Nói rõ chi tiết công lược xem nào."
Phó Thanh Dương liền kể lại chi tiết quá trình thông qua Vong Quốc Chi Quân cho Phó Thanh Huyên.
"Xác thực không thích hợp..." Phó Thanh Huyên chậm rãi nói.
Phó Thanh Dương tiếp tục nói: "Nguyên Thủy nói cho ta biết, một người bạn của hắn, Kỵ Sĩ đơn truyền của Giáo Đình, hồi trước vô duyên vô cớ tiến vào phó bản cấp S. Vị Kỵ Sĩ đó có thể khống chế điểm tích lũy ẩn giấu của mình, khả năng được xứng đôi đến phó bản cấp S là gần như không thể."
"Ý của ngươi là, Vong Quốc Chi Quân và phó bản của vị Kỵ Sĩ kia, là cùng một tính chất?"
"Đúng vậy, đều là hiện tượng không bình thường, nhưng ta không biết nguyên nhân là gì."
Phó Thanh Huyên lâm vào trầm mặc, sau một hồi, nàng trầm ngâm nói:
"Loại tình huống này không phải là chưa từng có. Còn nhớ Đường hầm Xà Linh không? Bởi vì không cách nào thông quan, nó bị phán định là phó bản cấp lỗi (bug). Điều này cho thấy Linh cảnh bản thân đã tồn tại những vấn đề tương tự."
Phó Thanh Dương chậm rãi gật đầu, tiếp nhận thuyết pháp này, nói:
"Những tình huống này xuất hiện sau khi Linh Thác che đậy Công Đức Bảng. Linh cảnh càng ngày càng nhiều lỗi (bug), tình huống che đậy Công Đức Bảng không thể xảy ra lần thứ hai."
"Các ngươi, những Bán Thần đó, có tính toán gì?"
Dưới bầu trời đêm, trăng tròn sáng trong. Thánh thành châu Âu vào cuối thế kỷ 18, khắp nơi đều là đổ nát tan hoang. Khói đen bốc lên từ những phế tích sụp đổ, cảnh tượng hoang tàn do chiến hỏa tàn phá lan tràn tới tận cuối tầm mắt.
Nửa tháng trước, máy bay chiến đấu vừa tiến hành oanh tạc phủ đầu thánh thành. Cư dân trong thành phần lớn đã bỏ trốn, quân đội chính phủ kéo thanh niên trai tráng ra đường lớn ngõ nhỏ đánh du kích.
Cố chấp kháng cự suốt một tuần.
Cho đến khi một đám người đặc biệt giáng lâm thánh thành, cuộc chiến tranh thuộc về nhân loại bình thường mới kết thúc.
Cuộc chiến tranh giữa các Linh Cảnh Hành Giả chính thức mở màn.
"Xoẹt xoẹt..."
Địch Thái, người mặc áo giáp Kỵ Sĩ màu bạc, hành tẩu trong phế tích. Khuôn mặt hắn gầy gò, quầng mắt thâm sâu, áo giáp màu bạc phủ đầy vết tích đao kiếm và huyết dịch.
Hắn không cầm đèn dầu, nắm chặt thanh trường kiếm Kỵ Sĩ, cảnh giác nhìn quanh bốn phía.
"Ai, ước gì có năng lực nhìn ban đêm của Dạ Du Thần thì tốt quá." Địch Thái phun ra một ngụm trọc khí, quay đầu mắt nhìn giáo đường được trận pháp bảo vệ.
Phó bản mà hắn tiến vào chính là chiến dịch hủy diệt Giáo Đình. Tự Do Minh Ước hiệu triệu các tán tu, cùng Tà Ác trận doanh cầm vũ khí nổi dậy, vây công Giáo Đình tựa như lục đại môn phái vây công Quang Minh Đỉnh vậy.
Trận này, Thủ Tự trận doanh cùng tổ chức mạnh nhất toàn thế giới đã ầm ầm sụp đổ.
Địch Thái tiến vào phó bản hơn nửa tháng. Trong suốt thời gian đó, hai đại trận doanh không ngừng giao tranh. Kỵ Sĩ đoàn, chủ giáo đoàn trong mấy cuộc chiến tranh đã tổn thất nặng nề, quân số không ngừng giảm.
Thông qua lần tham chiến này, Địch Thái đã minh bạch nguyên nhân Giáo Đình bị hủy diệt. Một mặt là do Giáo Đình hành sự quá bá đạo, đã sớm gây bất mãn cho các tán tu và thế lực địa phương.
Mặt khác, Tự Do Minh Ước có một loại dược thủy có thể khiến Linh Cảnh Hành Giả dị hóa thành quái vật cường đại nhưng vẫn duy trì lý trí.
Khiến cho phe Tà Ác trận doanh ai nấy cũng có thể bạo chủng.
Chắc hẳn đây chính là "nước tắm Ma chủng (Thần Linh)" mà Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nhắc đến.
Bất quá, Giáo Đình nội tình thâm hậu, đã đẩy lui hết đợt tấn công này đến đợt tấn công khác của Tà Ác trận doanh. Tà Ác trận doanh bị thiệt hại lớn về số lượng cường giả cấp Bán Thần, sau khi cường công không có kết quả, đã cùng Giáo Đình triển khai chiến tranh du kích trong thành.
Nhiệm vụ trước mắt của Địch Thái là tuần tra khu vực phía Nam Giáo Đình trong vòng ba mươi dặm, đảm bảo không có Tà Ác trận doanh ngấm ngầm tụ tập, mưu đồ hành động.
"Không biết khi nào thì hết khoảng thời gian này, không, phải là không biết ta còn có thể sống được bao lâu nữa!" Địch Thái thở dài nói.
Đúng lúc này, một giọng nói lười biếng vọng đến từ sau bức tường đổ cạnh hắn:
"Cái này phải xem ngươi khi nào thần công đại thành."
Nghe vậy, cơ bắp căng cứng của Địch Thái từ từ thả lỏng. Hắn nhìn sang, gượng gạo nặn ra một nụ cười khó coi:
"Bí tịch ngươi cho ta khó quá, Hội trưởng tiên sinh. Chúng ta có thể đổi một phương thức an toàn và thoải mái hơn không, tỉ như, ngươi trực tiếp đưa ta rời đi?"
Đại khái mười ngày trước, Hội trưởng Thương Nhân Công hội đột nhiên xuất hiện trong phó bản, ném cho hắn một quyển bí tịch, nói là phương pháp tu hành của Kỵ Sĩ cổ đại.
Hội trưởng tiên sinh nói với hắn, vì Nguyên Thủy Thiên Tôn khóc lóc ôm đùi ta cầu cứu, ta mới đến đây, nhưng chỉ có thể giúp được ngần này thôi.
Cuối cùng có thể sống sót thông quan phó bản hay không, phải xem tạo hóa của chính Địch Thái.
Hội trưởng tiên sinh từ trong hư không lấy ra một chén Brandy, nhàn nhã nhấm nháp trong đống phế tích, nhún vai nói:
"Cuộc đời mà không có thử thách thì có gì thú vị! Ngươi là Kỵ Sĩ đơn truyền của Giáo Đình, đây là một lần lịch luyện dành cho ngươi."
Khóe miệng Địch Thái co giật:
"Cơ hội lịch luyện này có thể tặng cho người khác không? Mấy ngày nay, ta nhìn từng Kỵ Sĩ gục ngã. Trong đó có Siêu Phàm, có Thánh Giả. Ngay hôm trước, một Kỵ Sĩ cấp Chúa Tể đã chết rồi."
"Cường độ chiến tranh đang không ngừng tăng cao. Ta chỉ là một Kỵ Sĩ cấp 7, trong cuộc chiến tranh chém giết có sự góp mặt của Bán Thần như thế này, không chừng chết lúc nào không hay."
Hội trưởng tiên sinh không đáp lời, mà hỏi:
"Ngươi vào phó bản nửa tháng rồi, có ý kiến gì về việc Giáo Đình bị hủy diệt không?"
Địch Thái bản năng nhìn quanh bốn phía, thấy không có động tĩnh, liền tựa vào một bên tường đổ, nói:
"Trước mắt xem ra, phía Tự Do Minh Ước, nhiều nhất cũng chỉ có một Bán Thần. Dù sao ta cũng chỉ gặp qua một người. Theo lý thuyết, cho dù có nước tắm Ma chủng, Tà Ác trận doanh cũng không thể hủy diệt Giáo Đình."
"Ta cho rằng..."
Hội trưởng nói tiếp: "Ngươi cho rằng Ma chủng sẽ ra tay?"
Địch Thái gật đầu: "Chỉ có khả năng này. Nhưng ta hẳn là không thấy được. Dù sao ta chỉ là Chúa Tể, sống sót qua trận chiến của Chúa Tể, hẳn là có thể thoát ly phó bản."
Nếu để hắn tham dự chiến Bán Thần, dù chỉ là một phần trong chiến trường, tỷ lệ sống sót cũng gần như là không.
Phó bản cấp S dù khó đến mấy cũng khó có khả năng xuất hiện tình huống này. Dù sao cũng phải có một chút hy vọng sống chứ.
Hội trưởng trầm mặc một giây, thở dài nói: "Giống như ta nghĩ. Lúc trước thấy Hội trưởng Thợ Săn Công hội dị hóa thành Kẻ Bốc Khói, ta đã đoán được rồi."
Hắn nâng ly Brandy lên uống cạn, nhìn xem Địch Thái mặt mũi tràn đầy mong đợi, lắc đầu nói:
"Đừng suy nghĩ nữa. Ta không có khả năng đưa ngươi rời khỏi phó bản. Phó bản cấp S cấp Chúa Tể, cưỡng ép đưa ngươi ra ngoài, cơ chế trừng phạt của Linh cảnh, ta không thể chịu đựng nổi."
"Nếu là bình thường thì không sao, nhưng bây giờ Thủ Tự cùng Tà Ác trận doanh sắp quyết chiến, ta không thể làm suy yếu bản thân vào thời khắc mấu chốt. Một khi đại quyết chiến tới, ta có thể sẽ vẫn lạc. Trở về Linh cảnh ngược lại không quan trọng, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến quyết chiến cuối cùng. Lần này ngươi tiến vào phó bản cấp S không quá bình thường."
"Đương nhiên, ngươi còn có một lựa chọn, đó chính là cho ta đủ nhiều tổ chức huyết nhục cùng huyết dịch giàu linh tính. Ta sẽ thay ngươi làm một bộ phân thân, tương lai tìm cơ hội dùng Mẫu Thần Tử Cung phục sinh ngươi."
Địch Thái mắt sáng lên, vừa muốn đáp ứng, liền nghe hội trưởng nói bổ sung:
"Bất quá Mẫu Thần Tử Cung đang ở tổng đàn Binh Chủ Giáo. Có đoạt lại được hay không, vẫn còn là một ẩn số."
Nói thế thì thà đừng nói! Địch Thái nhẹ nhàng thở ra một hơi: "Xem ra ta chẳng có lựa chọn nào cả."
Đề xuất Voz: Pháp y Tần Minh
Bronya Zaychik
Trả lời1 tháng trước
chap 1400 lặp chap 1399
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
bị dư thôi k sao.
Denka
Trả lời1 tháng trước
chương 1562, nhân vật thời đường xuất hiện cuối chap là ai nhỉ ad
Trần Đức Hoàng
1 tháng trước
Bất lương soái
dunghung
Trả lời1 tháng trước
Truyện ổn mà mình ghét cái quan hệ dì cháu vl, đã là thằng mc nó hám gái đi nhưng thế nào hám cả người nhà ruột thịt hở tí là trộm đồ lót như kiểu phim não tàn anime
Nguyen Duc Trung
1 tháng trước
Là con linh bộc nó trộm mà chứ có phải nam chính chủ động đâu
Denka
1 tháng trước
đọc hiểu kiểu j ra thằng main lấy trộm thế này, con linh bộc mà ?
Denka
Trả lời1 tháng trước
có ai hiểu mấy câu trả lời trong chap này ko nhỉ, toàn mấy câu Trung mà lão tác ko giải thích j cả
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
Chương nào bạn ơi.
Denka
1 tháng trước
chương 532 giải thích giúp mấy câu hỏi của lưu mang bàn với ad
Nguyen Duc Trung
Trả lời2 tháng trước
Chương 615 sang chương 616 bị thiếu một chút nội dung thì phải, nhờ admin kiểm tra lại với ạ
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Mình coi lại không thấy thiếu.
Denka
Trả lời2 tháng trước
Chương 101 bị lỗi không cách dòng, đọc khó quá ad
Đức Lê
Trả lời2 tháng trước
chap 1144 bị lỗi ad ơi
lạp bùi
Trả lời2 tháng trước
chương 271 sang chương tiếp theo thiếu 1 đoạn thì phải
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Mình check nguồn thì không có thấy thiếu bạn ơi.
Đức Lê
Trả lời2 tháng trước
chap 967 hình như còn thiếu 1 đoạn nữa ad ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
ok đã fix
NGUYỄN VIỆT QUỐC
Trả lời2 tháng trước
1534 bị lộn truyện nha bn
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
chương này tác giả xóa rồi nên cũng không ảnh hưởng á bạn.