Logo
Trang chủ

Chương 152: Chủ Tớ Đổi Chỗ? Thiên Địa Vô Ngã!

Đọc to

Trước đó, các loại tinh chuẩn phân tích giống như Conan trong tay Triệu Trường Hà lúc này vẫn còn mơ hồ hoàn toàn, chỉ có thể ngây ngốc mà nhìn Tư Tư móc ra một cái la bàn nhỏ như đồ chơi, lải nhải thăm dò khắp bốn phía xem có điều gì khác thường. Khéo léo như vậy, một cái la bàn bỏ túi không dễ tìm đâu, rất có thể thứ đồ chơi này là nàng lấy trộm từ Đạo Thánh Diệp Vô Tung mà ra...

Triệu Trường Hà vốn rất không thông suốt chuyện trộm mộ phong thủy, chỉ tiếc ngày trước xem nhiều Lục Tiểu Phụng chứ không phải Quỷ thổi đèn, nên cũng chẳng học được gì. Người ta khinh công tốt, ngón tay linh hoạt hơn xa Katou Kata*, còn thứ này thì nặng như xe tăng, tra án còn phải ủy thác tặc, có ngón tay cũng chẳng biết dùng vào đâu. (vl chơi qua cả jp) Mất mặt thật. Hắn chỉ biết cẩn thận theo sau Tư Tư, dò hỏi:

- Ngươi đang thăm dò cái gì?

Tư Tư vừa thăm dò vừa nói:

- Bọn hắn có thể đang dùng thủ đoạn nào đó khiến sát khí theo kiếm trì hướng ra ngoài? Nếu có thủ đoạn này, bọn hắn đã sớm kiểm soát nơi này rồi... Ta có thể kết luận, ý đồ của bọn hắn chính là chủ động khiến Chủ lăng thủ hộ bộc phát, triệt để phá hủy mọi thứ xung quanh, mới có thể xông phá không gian, khiến Hổ Khâu phía trên rung chuyển, kiếm trì sụp đổ. Còn về phần thủ đoạn biến hóa khiến lão đầu chết thì chết, dù sao cũng chỉ thừa một tháng mệnh.

- Vậy nên ta nhìn con kiến này là đúng... Ngươi đo cái này chính là vị trí Chủ lăng?

- Tất nhiên rồi, không phải đo cái Long Tước lớn nhỏ của ngươi!

- ……

Hình như Tư Tư cũng không qua được cái từ “Long Tước” này... Bỗng nàng thu hồi la bàn, vọt ra ngoài:

- Đại khái biết rồi, đi mau!

Triệu Trường Hà theo ra ngoài, ngạc nhiên hỏi:

- Sao bây giờ ngươi lại gấp hơn ta?

- Nếu không thể ngăn cản bọn chúng, lăng mộ sụp đổ, chúng ta chẳng khác gì mất mạng, đương nhiên phải gấp! - Tư Tư nóng giận: - Ta làm tiểu nha hoàn mà êm đẹp, sao lại bị một kẻ chủ tử phong bì bệnh mang vào chỗ chết chứ! Triệu Trường Hà, ta cho ngươi biết, nếu lần này ta chết ở đây, làm quỷ cũng muốn cắn chết ngươi dưới cỗ quan tài!

- Ngươi đổi cái từ “dưới” trong câu cuối đi cho đỡ thảm hơn chút đi.

- ?!

- Sưu sưu sưu!

Bốn phía kiếm khí lại gào thét dữ dội, còn hung tợn hơn vừa rồi.

- Lão đầu kia chắc đã tiếp cận vị trí Chủ lăng, nhanh lên!

Tư Tư chẳng rảnh tranh luận, toàn tâm toàn ý triển khai chân thực tiêu chuẩn, phi tốc tiến lên. Trong mắt Triệu Trường Hà, nàng như Thiên Nữ Chi Vũ, Lăng Ba Nhi Độ, Thiên Đao Vạn Nhận sượt qua người, không chạm tới dù chỉ nửa mảnh da thịt. Mĩ lệ mà nhanh nhẹn, chỉ trong chớp mắt, váy khinh vũ liền đến thông đạo đối diện.

Điều nguy hiểm nhất chính là, dáng khinh công múa ấy của nàng lại khiến người đứng xem phải sinh dục vọng khiêu dẫn, dù không cần huyễn thuật, thân hình như huyễn ảo. Đó là sự kết hợp khinh công Đạo Thánh với Di Lặc Giáo Thiên Nữ Tán Hoa chi công, bản thân nàng đúng là thiên tài, tận dụng thành công vật trộm học được bốn phương để biến thành sở ngộ riêng, kiều diễm mà mang chết người sát cơ.

- Đến rồi! - Tư Tư quay đầu, trợn mắt nhìn.

Triệu Trường Hà cắm đầu cầm đao bổ tới. Tâm trạng lúc này chẳng còn giữ gì với lão gia nha hoàn, cảm tưởng như lão gia bây giờ rớt vào bùn hết rồi. Nha hoàn tiêu sái phiêu dật, lão gia như chó đất. Chẳng biết phải rớt bùn rồi hay còn gian nan hơn nữa.

Đây là thượng cổ Kiếm Hoàng chi lăng, dù chưa vào hạch tâm, kiếm khí bên ngoài hơn phân nửa là tạp binh, nhưng đã tiếp cận được lão giả nhân bảng, có thể gây cản trở cực lớn, khiến hắn buộc phải cẩn trọng bảo lưu lực lượng để ứng phó.

Tư Tư thân pháp tuyệt diệu, đúng lúc thích ứng hoàn cảnh này, chiến lực rõ ràng cao hơn Triệu Trường Hà. Bốn phương tám hướng kiếm khí xâm nhập, vừa chơi đao nam nhân thật là khó làm.

- Liền như ngươi này, lão gia... - Thấy Triệu Trường Hà vọt tới nửa đường, trên người bị cào rách bươm, Tư Tư rốt cục không kiềm chế, khinh bỉ nói: - Liền ngươi vậy ta rất nghi ngờ có thể đi tới nơi không.

Triệu Trường Hà nghiến răng:

- Ngươi muốn phản ta?

Tư Tư hừ lạnh:

- Mấu chốt là phải nhanh tới chỗ đó! Không phải xem ngươi có phải lão gia hay không!

- Cái đó đơn giản mà... - Triệu Trường Hà bỗng cười: - Ta còn nhanh hơn ngươi, ngươi tin không?

Tư Tư sửng sốt, chưa kịp phản bác thì Triệu Trường Hà buông bỏ phòng vệ yếu chỗ, để kiếm khí vạch xé thân thể, càng nhanh hơn nhiều, như một con man ngưu vọt tới trước mặt nàng.

Tư Tư trợn mắt há hốc:

- Ngươi... ngươi không đau sao?

- Ban đầu ta lo giết lý trí bởi sát khí, ngại bị kiếm khí làm thương, giờ thử một chút thì cảm thấy cũng chịu được, vậy thì buông ra thôi.

Lúc này tới phiên Triệu Trường Hà hối thúc:

- Hướng nào? Dẫn đường đi!

Tư Tư im lặng một lúc, quay đầu dẫn đường bay lượn, nói:

- Nếu thật là thượng cổ Kiếm Hoàng chi lăng, kiếm khí nơi này vốn là trấn thủ, không nên hàm sát. Nhưng nguyên nhân hàm sát không rõ ràng, nếu chỉ vì Lục gia gây thương vong quá nhiều thì cũng không phải việc lớn. Ta thật lo chính là...

- Cái gì?

- Kiếm Hoàng chưa chết, hỗn loạn trùng sinh, loại báo thù ý niệm bắt đầu lan tràn, khiến sát khí bên trong lăng mộ bùng phát, cũng đẩy kiếm khí lan tràn ra không gian bên ngoài. Đây là khả năng lớn nhất, cũng nguy hiểm nhất. Nếu Kiếm Hoàng thật sự tỉnh lại, chẳng nói Cô Tô, cả Thần Châu đều có thể chìm trong sát khí.

Khả năng này kinh khủng đến mức khiến Triệu Trường Hà rùng mình, dù kiếm khí xé rách thân thể ngày một nặng nhưng tâm thần vẫn tỉnh táo:

- Cái này...

Kỷ Nguyên Trước hiện thực cắt đứt, hắn từng trải qua nhiều lần cảm nhận, nếu trong Kỷ Nguyên Trước có tồn tại “Hoàng” còn thức tỉnh thì Thần Châu sẽ chìm đắm, chẳng ai có thể chống lại.

Tư Tư suy nghĩ rồi nói:

- Khả năng không đến nỗi khoa trương vậy... Nhìn theo lý lẽ thông thường, dù ngoại vi tạp binh thủ vệ năng lực không phải ngươi ta có thể đối phó, nhưng kiếm khí nơi này cũng không mạnh cho lắm, qua nhiều thời đại hao mòn, lực lượng suy yếu nhiều. Dù Kiếm Hoàng thật sự tỉnh lại, chắc cũng không bằng lúc xưa.

Triệu Trường Hà gật đầu, có kiếm khí cường độ làm bằng chứng, càng tin tưởng. Nếu đúng như vậy, Thiên Bảng nhân vật có thể phân tranh với Kiếm Hoàng. Đã trời sập xuống thì có to có lớn cũng phải chịu, đám người này vẫn đang trong ao Tiềm Long, không cần nghĩ xa như vậy. Hiện khắc này, ngăn chặn Lục gia làm chuyện ngu ngốc là quan trọng nhất.

Nói cho cùng, Tư Tư dường như rất rõ về Kỷ Nguyên Trước, còn có chút nhận ra Lục gia lão giả sắp chết. Đây là sau nửa năm ẩn núp trong Đạo Môn, Quý Thành Không Đạo Môn dòng chính có biết chuyện này không? Họ rất hiểu Kỷ Nguyên Trước, lại hoàn toàn không biết gì về Hoàng đế khai quốc bảo đao Long Tước của đương kim... Câu chuyện rốt cuộc là thế nào?

Đang suy nghĩ thì từ phía trước vang lên âm thanh bạo phá, Tư Tư biến sắc:

- Đám ngu xuẩn này quả thật không chút chủ ý, dùng cách làm tức giận Kiếm Hoàng ở Chủ lăng, ý đồ khiến sát khí cuồng bạo quét sạch bên trong, phá vỡ không gian phía trên! Họ không nghĩ Kiếm Hoàng nổi giận sẽ tỉnh lại sao? Bọn chúng toàn chạy theo ý muốn mai táng, thật nghĩ chỉ xông vào Đường gia kiếm trì thôi sao!

Triệu Trường Hà lười trả lời, hắn xông tới đã bị kiếm khí cào xé thân thể đầy thương tích, không còn tâm trạng nói chuyện. Lén vượt qua giao lộ phía trước Tư Tư mở đường, liếc thấy cánh cửa đá khổng lồ, Lục gia lão giả điên cuồng oanh kích, cuồng tiếu trong miệng:

- Phẫn nộ mà đi! Xông phá! Phá chết không gian này! Để lão phu xem cái này bắt đầu tra tấn sát khí Lục gia, lại phá Đường gia kiếm trì là gì tư vị!

Thật sự tình thế này... Triệu Trường Hà không có thời gian chơi, liền một chiêu Thần Phật Đều Tán, phóng qua mấy trượng không gian, chém thẳng về phía lão giả đầu.

Khắp nơi sát khí ngày càng dày đặc, đã ngưng kết thành khí thế, quanh lão giả kiếm khí biến thành màu đỏ tươi như huyết lệ, Chủ lăng đại môn trước đó biến thành quỷ ngục đỏ rực, có huyết tinh vòi rồng ý đồ xông lên.

Cả không gian đều có cảm giác đất rung núi chuyển, khiến Triệu Trường Hà kinh hãi, cảm thấy cửa lớn kia có sự xuất hiện của thượng cổ Kiếm Hoàng đang bò lên.

Một chiêu này dường như đã vận động toàn lực, thân hắn đầy vết thương rớm máu, như huyết nhân giữa quỷ ngục đỏ rực, mà lại khác thường tương hợp.

- Ngươi tưởng lão phu có chỗ tiêu hao? Thật sự không đối phó được các ngươi mấy tên Huyền Quan tứ ngũ trọng tiểu quỷ sao? - Lão giả cười điên, đột nhiên một kiếm đâm thẳng về Triệu Trường Hà Thiên Trung.

Thần Phật Đều Tán rõ ràng nhất là sơ hở duy nhất, Triệu Trường Hà dời huyệt chi pháp cũng không thể dùng trong cảnh này, phương pháp duy nhất là thu đao vẩy đẩy ra kiếm này, nhưng cũng phá hủy chiêu Thần Phật Đều Tán một cách triệt để.

Vấn đề nghiêm trọng là, Huyền Quan ngũ trọng lực lượng, thật sự nên mở cửu trọng một kiếm mới đúng? Sai lệch lớn như vậy, sơ hở lộ ra, chẳng khác gì muốn chết!

Triệu Trường Hà thu đao hạ quét, đẩy kiếm lão giả ra, thậm chí cảm thấy lực lượng của mình còn hơn hắn. Lão giả kinh hãi lui lại một bước, định chỉnh thế công, càng khiếp sợ nhìn thấy Triệu Trường Hà đôi mắt đã hoàn toàn đỏ như máu, mặt mày dữ tợn điên cuồng, như ngụy trang Huyết Sát phát cuồng tằng tôn tử vậy.

Lúc này Triệu Trường Hà không biết hắn là ai, cũng không biết mình là ai.

Thiên Địa Vô Ngã! Lần thứ hai vận dụng cấm chiêu Huyết Sát Đao Pháp.

Trên đường đã chịu nhiều sát khí hàm sát kiếm khí, giờ này khí huyết trong hắn tràn ngập sát khí quá mức, không dùng chiêu này cũng không được, dù sợ sẽ mất trí cuồng loạn, phải chủ động tụ hợp sát khí sử dụng nên uy lực còn vượt tiêu chuẩn ban đầu.

Dự định trợ công Tư Tư nuốt ngụm nước bọt, lặng lẽ lui ra phía sau.

Chẳng ngờ thằng này chiến đấu khứu giác cùng ý chí chiến đấu thật đáng sợ, trên đường bị đâm vạn đao cào thân, bây giờ lại hấp thu sát khí chuẩn bị phát cuồng...

Tư Tư vừa nãy còn tưởng mình có thể đứng vững, giờ lại phải lạy tiếp... =))

(Chương tấu xong)

Đề xuất Bí Ẩn: SCP quỹ hội: D cấp thu dụng chuyên gia
Quay lại truyện Loạn Thế Thư
BÌNH LUẬN