Logo
Trang chủ

Chương 109: Coi là mang cái mũ ta cũng không nhận ra?

Đọc to

"Tuyết Nhi cô nương cứ yên tâm," Viên Văn Đống mỉm cười, lấy ra một cái mặt nạ mỏng như cánh ve, "Đây là dịch dung mặt nạ do phù văn đại sư gia tộc ta mới mời chế tác, mang lên sau đó có thể hoàn mỹ ngụy trang thành thiếu niên."

Lần này Viên gia có lực lượng công khai đối nghịch Sở gia, chủ yếu là vì sau lưng có Ngô gia tương trợ, bọn họ trợ giúp một đống lớn cao thủ tham gia gia tộc thi đấu.

Tuy nhiên sự kiện này mặc kệ Viên gia hay Sở gia đều lòng dạ biết rõ, nhưng mặt mũi công phu vẫn phải làm.

Đến thời điểm nhiều người vây xem như vậy, nếu bị nhận ra tất cả đều là người nhà họ Ngô, chính bọn hắn cũng xấu hổ.

Vì giải quyết vấn đề này, hai nhà tìm ra một biện pháp, đó chính là để phù văn đại sư gia tộc chế tạo một nhóm mặt nạ, chủ yếu là vì che lấp thân phận.

Loại mặt nạ này mang lên mặt cùng người thật không khác, trừ phi tiếp xúc thân mật, bằng không rất khó bị phát hiện.

Trung niên nhân tên Ngô Địch mang mặt nạ vào, quả nhiên biến thành một thiếu niên lạnh lùng, một đám người vây quanh nhìn thật lâu đều không nhìn ra dị thường, từng người tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Tuyết Nhi sắc mặt biến hóa: "Cái mặt nạ này khéo léo tuyệt vời như thế, chẳng phải là muốn giả mạo ai liền có thể giả mạo người đó?"

"Vạn nhất đối phương giả mạo công tử nhà ta, chính mình nhận ra được không?"

Viên Văn Đống lắc đầu: "Đâu có dễ dàng như vậy, mặt nạ này tinh xảo, nhưng chỉ có thể thay hình đổi dạng che giấu tung tích, muốn làm phải giống một người cụ thể, tuyệt đối không thể."

Trong lòng hắn nghĩ ta ngay từ đầu nghe đến mặt nạ này cũng có ý nghĩ đó, nếu có thể dịch dung thành ai thì dịch dung thành người đó, ta chẳng phải là muốn ngủ vợ người nào liền đi ngủ vợ người đó?

Trên đời này đâu có chuyện tốt như vậy!

Nghe hắn nói vậy, Tuyết Nhi vừa mới yên tâm lại, sau đó chú ý lực một lần nữa trở lại gia tộc thi đấu sắp cử hành ngày mai, thầm nghĩ theo ngữ khí vừa rồi của Viên Văn Đống, Tổ An kia coi như không chết cũng triệt để phế.

"Đáng tiếc, không phải mình động thủ."

Nghĩ đến thân thể thanh bạch lúc trước của mình bị hắn đụng vào, môi đỏ mỏng manh của Tuyết Nhi nhanh cắn chảy máu.

"Hắt xì ~"

Tổ An hắt xì, thầm nghĩ tiểu cô nương nhà ai đang nghĩ đến ta vậy?

Vừa rồi Mễ lão đầu thao luyện hắn nửa đêm, rốt cục để "Quỳ Hoa Huyễn Ảnh" của hắn biến đến giống thật mà là giả, lúc này mới thỏa mãn rời đi.

Tổ An rốt cục nhàn rỗi, nằm trên giường kiểm kê phẫn nộ giá trị hôm nay thu được, một cộng một bằng ba... Ân, tổng cộng 27489 điểm phẫn nộ giá trị.

"Ai, mới có thế thôi."

Tuy nhìn không ít, nhưng dựa theo xác suất trúng thưởng hố cha của bàn phím, đổi không được bao nhiêu thứ.

Quả không sai, một phen rút thưởng, phần lớn cống hiến cho "cảm ơn tham dự", còn lại quất được 27 quả nguyên khí, kỹ năng hay đạo cụ gì cũng không có.

"Thì không nên ôm hy vọng gì." Tổ An hậm hực hừ một tiếng, bất quá vẫn nuốt từng quả 27 quả nguyên khí, luyện hóa.

Cái thứ tư trận pháp cần 233 quả nguyên khí chi, mình bận rộn nửa ngày kết quả mới lấp đầy 10%.

Trong oán niệm cùng đậu đen rau muống bàn phím, hắn dần dần tiến vào mộng đẹp.

Thành Thủ Bình lúc trở về thấy hắn đã ngủ, không quấy rầy nữa, nghĩ đợi cô gia tỷ thí xong rồi nói với hắn, hắc hắc, đến lúc cô gia thua khẳng định rất thương tâm, ta cầm tiền thắng cược nhất định khiến hắn vô cùng kinh hỉ, cũng có thể an ủi một chút tâm linh thụ thương của hắn.

"Cũng không biết đến lúc đó cô gia sẽ thưởng ta bao nhiêu bạc đây..."

Ngày thứ hai, hội trường gia tộc thi đấu vì công bằng lý do, không ở Sở gia, cũng không ở Viên gia, mà thiết lập tại một giáo trường trong thành.

Con em các đại gia tộc trong thành đều tụ tập ở đây, hiển nhiên giao đấu gia tộc đỉnh cấp thế này với các tiểu gia tộc là náo nhiệt hiếm thấy, mặc kệ xem náo nhiệt hay học hỏi, đến một chuyến chắc chắn không tệ.

Sở gia và Viên gia đến sớm nhất, rốt cuộc tuyển thủ hai bên cũng muốn làm quen sân bãi, đương nhiên đối với Tổ An đến góp đủ số, mọi người cảm thấy hắn đến sớm hay muộn không quan trọng.

Tổ An hiển nhiên không có tự giác của người dự thi, căn bản không đi làm quen sân bãi, mà ngồi tại chỗ hết nhìn đông tới nhìn tây, dường như cái gì cũng thấy hiếm lạ.

Tần Vãn Như đem phản ứng của hắn thu hết vào mắt, mi đầu thoáng cái nhăn lại, bất quá trước mặt mọi người không tiện quát lớn, đành phải âm thầm hừ một tiếng.

Hôm nay Tổ An mới lần đầu tiên nhìn thấy hai con trai nhị phòng tam phòng, Sở Hồng Tài nhị phòng nhất biểu nhân tài, trên mặt không có vẻ u ám như cha hắn, ngược lại có một loại cao ngạo, nhìn ra được bản chất là người kiêu ngạo.

Nghe nói hắn trước kia rất hăng hái, bất quá hôm nay trên đường theo Sở gia đến giáo trường cả người trầm mặc ít nói, không biết có phải vì chuyện Linh Tuyền bị ô nhiễm lần trước mà tự trách.

Sở Ngọc Thành tam phòng là một tiểu mập mạp manh manh, mắt híp híp cùng hình thể tròn trịa, xem xét cũng là con ruột Sở Nguyệt Pha tam phòng.

So ra mà nói, hắn hiền lành hơn nhiều, nửa đường còn tìm Tổ An bắt chuyện.

Một phen tiếp xúc, Tổ An thầm nghĩ đời sau nhị phòng tam phòng, nhìn đều thuận mắt hơn cha bọn hắn nhiều. Chuyện Sở Thiết Sinh và Sở Nguyệt Pha đủ kiểu âm dương quái khí chỉnh hắn trong từ đường vẫn còn rõ mồn một trước mắt.

"A, tiểu mập mạp này không biết có Thanh xuất Vu Lam mà Thắng Vu Lam không, bề ngoài nhìn hiền lành, thực tế cùng cha hắn một dạng âm hiểm?"

Tổ An âm thầm dâng lên vài tia cảnh giác, vô ý thức liếc nhìn hai người nhị phòng tam phòng, Sở Nguyệt Pha đang trò chuyện với người bên cạnh, còn Sở Thiết Sinh đang nhìn...

"A, hắn hình như đang nhìn bóng lưng Tần Vãn Như?"

Hôm nay muốn lộ diện tại trường hợp này, Tần Vãn Như hiển nhiên trang điểm kỹ càng, danh quý vật trang sức càng làm nổi bật vẻ cao quý diễm lệ, một thân váy dài tơ chất càng bao bọc thân thể uyển chuyển một cách tinh tế.

"Ai, sao Sở Hoàn Chiêu không di truyền gien đầy đặn này của mẹ nàng?"

Phảng phất chú ý tới ánh mắt hắn, Tần Vãn Như quay đầu, cho hắn ánh mắt sắc bén.

Đến từ Tần Vãn Như phẫn nộ giá trị +69!

Tổ An phiền muộn, thầm nghĩ ta có nhìn ngươi đâu, ngươi phát hỏa cái gì?

Chờ hắn nhìn lại Sở Thiết Sinh, phát hiện hắn đang chuyện trò vui vẻ với người bên cạnh, làm hắn hoài nghi vừa rồi mình có phải hoa mắt.

"Uông gia gia chủ đến ~"

Tổ An nhìn theo tiếng gọi, thấy một trung niên nhân thon gầy dẫn một đám người vào giáo trường.

Hắn nghe nói Minh Nguyệt thành có bốn đại phú thương hào tộc: Sở gia, Viên gia, Trịnh gia, Uông gia, đây là lần đầu tiên nhìn thấy người nhà họ Uông.

Chỉ thấy Sở Trung Thiên và Tần Vãn Như cười nghênh đón, rất nhanh hai bên trò chuyện vui vẻ.

Tổ An sửng sốt, nhịn không được hỏi Sở Hoàn Chiêu: "Uông gia này có lai lịch gì, mà cha ngươi phải tự mình nghênh đón?"

Nếu Tổ An là kẻ góp đủ số thứ nhất, Sở Hoàn Chiêu là kẻ góp đủ số thứ hai, nàng cũng không hứng thú làm quen sân bãi, càng không khẩn trương trước đại chiến sắp tới, mà hưng phấn nhìn đông ngó tây.

Nghe hắn hỏi, nàng đáp: "Hình như không có lai lịch gì, chỉ biết Uông gia quan hệ rất tốt với nhà chúng ta."

Sở Sơ Nhan vốn nhắm mắt dưỡng thần từ từ mở mắt: "Uông gia chủ doanh số lượng lớn lương thực, còn kinh doanh tửu lâu lớn nhất Minh Nguyệt thành, quan hệ tốt với Sở gia là vì hai bên có nhiều giao dịch, Sở gia muốn bán muối, cần muối dẫn của triều đình, mà triều đình cấp muối dẫn căn cứ vào số lương thực thương nhân buôn muối vận chuyển đến biên quan, Sở gia không thể tự làm những việc này, cần Uông gia giúp vận chuyển lương thực đổi lấy muối dẫn, nên cha mẹ coi trọng họ như vậy. Tiểu Chiêu, con đừng cả ngày ham chơi, đến những việc cơ bản của gia tộc cũng không biết."

Sở Hoàn Chiêu le lưỡi, ôm cánh tay tỷ tỷ nũng nịu: "Còn có tỷ tỷ mà ~"

Sở Sơ Nhan cưng chiều liếc muội muội, bất đắc dĩ lắc đầu.

Tổ An thầm xem thường, nguyên lai em vợ cũng là bất tài, a, ta sao lại dùng từ này?

"Trịnh gia gia chủ đến ~"

So với Uông gia, Sở Trung Thiên không nhiệt tình với Trịnh gia bằng, hai bên chỉ khẽ gật đầu từ xa, Trịnh Ngọc Đường cũng rất ăn ý hướng Viên gia, nhanh chóng trò chuyện với người nhà họ Viên.

Tổ An thấy Trịnh Ngọc Đường tướng mạo nho nhã anh tuấn, dù đã trung niên vẫn có một kiểu mị lực khác, khó trách sinh ra Trịnh Đán xinh đẹp như vậy.

Hắn chợt phát hiện một mỹ nữ cổ điển trong đội ngũ Trịnh gia đang nhìn mình, khóe môi nhếch lên nụ cười yếu ớt, khẽ gật đầu, không ai khác ngoài Trịnh Đán.

Tổ An nháy mắt mấy cái với nàng, lộ ra ánh mắt chỉ hai người hiểu, Trịnh Đán đỏ mặt, vội tránh mặt sang bên.

"Tỷ tỷ tỷ tỷ, tên kia đang mắt đi mày lại với Trịnh Đán!" Sở Hoàn Chiêu bỗng nhiên kêu lên.

"Ta không có, ta không có, đừng nói mò." Bị bắt bao ngay trước mặt vợ, Tổ An có chút tâm hỏng, vô ý thức phủ nhận.

"Ta rõ ràng thấy! Ngươi còn vứt mị nhãn với hắn!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Hoàn Chiêu đỏ bừng.

Sở Sơ Nhan nhíu mày: "Nhỏ tiếng thôi, để người khác nghe được còn ra thể thống gì." May mắn giáo trường ồn ào, không ai chú ý tới động tĩnh bên này.

Nói xong nàng quay đầu nhìn Tổ An, đôi mắt bình tĩnh như hồ nước trong núi sâu: "Ngươi quen Trịnh Đán?"

Không biết vì sao, dưới ánh mắt tinh khiết như nước của đối phương, Tổ An khó hiểu tâm hỏng: "Cũng không tính quen lắm, trước đó ngẫu nhiên cứu nàng một lần." Đại khái miêu tả quan hệ hai người, đương nhiên tỉnh lược chuyện phát sinh trong túc xá học viện.

"Ngươi không cần sợ, ta có trách cứ ngươi đâu," Sở Sơ Nhan mỉm cười, "Nếu ngươi thật sự có thể tù binh thể xác và tinh thần Trịnh Đán, lôi kéo Trịnh gia về phía chúng ta, ta mừng còn không kịp."

Tổ An nháy mắt, người phụ nữ này không phải cố ý nói vậy đào hố chờ ta nhảy đấy chứ.

"Tỷ tỷ ~" Sở Hoàn Chiêu nhất thời bất mãn, thái độ gì vậy, sao còn không sốt ruột bằng ta?

Sở Sơ Nhan tự lẩm bẩm: "Đáng tiếc Trịnh Đán đã đính hôn với Tang Thiên, nếu đoạt nàng, cũng là mối thù không đội trời chung với Tang gia, không đáng..."

Tổ An lộn xộn, hóa ra ngươi thật sự đang suy nghĩ tính khả thi đấy à.

"Minh Nguyệt học viện Khương hiệu trưởng đến!"

Nghe đến cái tên này, mặc kệ bên Sở gia hay bên Viên gia, mọi người dừng nói chuyện nghênh đón đối phương, hiển nhiên thân phận hiệu trưởng Minh Nguyệt học viện xứng đáng được bọn họ lễ ngộ như vậy.

Chung quanh nhanh chóng vang lên tiếng nuốt nước miếng:

"Oa đôi chân này, ta muốn liếm muốn liếm!"

"Bà nương nhà ta mặc tất chân thì có ra cái gì?"

"Nếu không ta lột da mặt bà nương nhà ngươi, phối hợp tất chân thì đủ ta tưởng tượng."

"Các ngươi muốn chết à, dám sau lưng bàn luận Khương hiệu trưởng như vậy!"

...

Tổ An phát hiện một thân ảnh quen thuộc trong đám người, Kỷ Đăng Đồ kia lén lút tránh trong đám người, ngươi phong tao như vậy, dù đội mũ ta cũng nhận ra!

Đồ háo sắc này thừa cơ đến xem mỹ nữ, a, nhưng sao hắn không nhìn Khương hiệu trưởng?

Đề xuất Voz: [Tư vấn] cưa cô bạn thân nhất
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hà Nguyễn

Trả lời

6 ngày trước

Sao chap2696 -2697 rối thế không ăn khớp í cuối 2696 là ở tương Dương thành chỗ đồ Long đao sang chap kia thì gần xong thử thách rồi ad xem lại sửa đi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

4 ngày trước

ủa bạn có báo nhầm chương không?

Ẩn danh

Phách Thiên

Trả lời

3 tuần trước

Truyện hay mà lão tác ra chương rề rề quá

Ẩn danh

Kugiant

3 tuần trước

Nghe audio trên youtube nó vượt hơn chắc 1,2 chap ở đây rồi

Ẩn danh

Tử Thần Hades

1 tuần trước

kugiant, audio kênh nào vượt chương ở đây vậy, tìm ko thấy.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

4 tuần trước

Sorry ae. Truyện này không có nguồn raw luôn, tìm được 1 nguồn thì suốt ngày nó chơi đăng raw sai xong cập nhật lại. Mình mới sửa hết lại các chương lỗi rồi nhé.

Ẩn danh

Tử Thần Hades

Trả lời

1 tháng trước

Lại đăng cái gì nữa!

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

1 tháng trước

Alo Ad ơi cập nhật sai truyện rồi kìa

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

à chương chuẩn nhất là đến 2766. tìm được nguồn chuẩn mình sửa lại tiếp.

Ẩn danh

Tử Thần Hades

Trả lời

1 tháng trước

Ủa sao nó thành cái truyện gì kỳ vậy???

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

1 tháng trước

Đăng lộn sang truyện nào thế ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

2 tháng trước

Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu

Ẩn danh

Snow Kuribo

Trả lời

2 tháng trước

Chap 2738 lộn r ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

2 tháng trước

Truyện này ngừng ra chap rồi à ad