Logo
Trang chủ

Chương 124: Thẩm vấn

Đọc to

"Vậy thì thật cảm ơn hai vị." Tổ An vừa mới kiếm lời của bọn họ một số tiền lớn, lại thêm phát hiện công dụng mới của Thành Thủ Bình, tâm tình còn rất tốt.

Tang Thiên cùng Trịnh Đán hơi hàn huyên vài câu liền rời đi. Vừa thoát khỏi phạm vi tầm mắt của hắn, nụ cười trên mặt Tang Thiên trong nháy mắt trở nên âm trầm: "Thật tức chết ta! Lúc trước vì sao ta lại bị ma quỷ ám ảnh mà giúp hắn đổi cửa đặt cược chứ!"

Trịnh Đán bên cạnh cũng cười khổ nói: "Ai có thể nghĩ tới một hạ nhân thư đồng lại to gan như vậy, dám cầm tiền của chủ nhân đi đặt cược lung tung."

Trong lòng Tang Thiên bỗng nhiên hơi động: "Chuyện này xác thực không hợp lẽ thường. Ngươi nói có phải Tổ An bày mưu đặt kế, đoán được chúng ta sẽ sửa đổi án đặt cược của hắn, cho nên cố ý giả vờ đặt cược mình thua, đồng thời lan truyền một tin tức sai lệch cho Viên gia?"

"Nếu như thế thì mưu trí của hắn quả thật yêu nghiệt," Trịnh Đán nhíu mày lắc đầu, "Ta cảm thấy hẳn không phải là hắn đoán được chúng ta sẽ sửa đổi phương án đặt cược của hắn, mà chính là hắn ngay từ đầu đã định dùng 10 ngàn lượng để lừa gạt người nhà họ Viên, chỉ là đánh bậy đánh bạ bị chúng ta đổi lại thôi."

"Mẹ kiếp!" Tang Thiên cảm thấy mình thật không gặp thời, vận khí thật tệ.

Đến từ Tang Thiên, điểm phẫn nộ +999!

"Kế hoạch thay đổi cược đơn vừa thất bại, tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Trịnh Đán từ trong ngực lấy ra cược đơn mới vừa chuẩn bị, mười ngón thon dài rất nhanh xé thành mảnh nhỏ.

"Xem ra chỉ có thể làm phiền ngươi lần nữa." Tang Thiên nhìn về phía Trịnh Đán.

Trịnh Đán nhướng mày, sắc mặt trong nháy mắt lạnh xuống: "Ngươi lại muốn ta dùng mỹ nhân kế?"

Tang Thiên ngượng ngùng cười nói: "Dù sao ngươi cũng phải đi tìm 7,5 triệu lượng phiếu nợ, vừa vặn lần này có thể làm cùng nhau..."

Trịnh Đán trực tiếp cắt ngang lời hắn, mặt đầy sương lạnh: "Họ Tang, sao ngươi cứ đẩy vị hôn thê của mình vào lòng nam nhân khác thế? Có phải ngươi có sở thích đặc biệt nào không?"

Tang Thiên nhất thời cuống lên: "Ta đâu có bảo ngươi thật sự ủy thân cho hắn. Chẳng phải ngươi nói hắn chưa chiếm được tiện nghi của ngươi sao, sao lại thành đẩy ngươi vào lòng hắn?"

Trịnh Đán làm bộ lã chã chực khóc: "Thường đi trên sông sao tránh khỏi ướt giày. Hơn nữa Tổ An này không phải loại phế vật như lời đồn, khó tránh khỏi sơ ý bị hắn chiếm tiện nghi thì ta còn mặt mũi nào mà sống nữa?"

Thực tế, qua những lần tiếp xúc trước đó, nàng cũng không quá kháng cự việc gần gũi Tổ An, nhưng nàng không thể biểu hiện ra điều đó. Chỉ khi để Tang Thiên áy náy, biết rằng nàng bị ép buộc bất đắc dĩ, đối phương mới trân trọng nàng hơn, và sẽ không lôi chuyện này ra để tính sổ sau khi thành thân.

Thấy nàng một bộ dáng Hoàn Quân Minh Châu rơi lệ, điềm đạm đáng yêu, Tang Thiên đau lòng, vội vàng an ủi: "Ta biết ngươi chịu ủy khuất, ngươi yên tâm ta sẽ bảo vệ tốt ngươi. Nếu họ Tổ dám khi dễ ngươi, ta nhất định liều mạng với hắn!"

"Thật không?" Trịnh Đán mắt to ngập nước nhìn đối phương.

"Tất nhiên là thật!" Nhìn vị hôn thê xinh đẹp, lòng Tang Thiên mềm nhũn, "Thôi, bỏ luôn 7,5 triệu lượng đó đi, chúng ta không tiếp xúc với hắn nữa là được."

Trịnh Đán lắc đầu: "Không được, 7,5 triệu lượng không phải là một con số nhỏ, huống chi lần này còn có 1 triệu lượng của chúng ta nữa. Vì tương lai của chúng ta, ta nhất định phải mạo hiểm."

"Uổng công cho nàng rồi." Tang Thiên nhìn người phụ nữ dịu dàng, xinh đẹp cổ điển trước mắt, nghĩ thầm mình cũng coi như may mắn, tìm được một người vợ hiền như vậy.

Trịnh Đán lại đang âm thầm suy nghĩ, tiếp theo ta phải tiếp cận Tổ An như thế nào đây?

Ở một bên khác, Tổ An hắt xì một cái thật lớn, vừa xoa xoa mũi vừa nói: "Chắc chắn lại có cô vợ nhỏ nhà ai đang nhớ ta rồi."

Thành Thủ Bình ở bên cạnh nịnh hót phụ họa. Hôm nay thấy cô gia đại phát thần uy, ngay cả cao thủ Ngũ phẩm cũng đánh bại được, quan trọng là còn giúp Sở gia thắng trong cuộc thi gia tộc. Rõ ràng sau này địa vị của mình trong gia tộc sẽ tăng lên đáng kể, vậy chẳng phải mình cũng sẽ "nước lên thuyền lên" sao?

Lúc này đừng nói là cô vợ nhỏ nhà người ta muốn cô gia, ngay cả con dâu nhà ta mà muốn cô gia ta cũng ủng hộ bằng hai tay!

"Ngươi nói lời này không sợ con dâu ngươi nghe thấy hả?" Lúc này một giọng trêu tức vang lên, Bùi Miên Mạn đã mang theo một làn hương thơm đi tới.

Tổ An cười ha ha một tiếng: "Vợ ta nói, nàng không ngại ta tìm thêm nữ nhân."

Bùi Miên Mạn sững sờ, không ngờ hắn lại nói một cách đường hoàng như vậy: "Sở Sơ Nhan sẽ nói như vậy thật sao?" Thật khó mà liên hệ câu nói này với bạn thân của mình.

"Không tin ngươi tự mình đi hỏi nàng, " Tổ An chỉ Sở Sơ Nhan cách đó không xa, "Thế nào, có hứng thú làm nữ nhân của ta không? Ngươi và Sơ Nhan vốn là bạn tốt, chắc chắn hợp nhau."

Thành Thủ Bình bên cạnh thì chấn kinh, nghĩ thầm cô gia thật là mạnh mẽ, trước kia mình thật sự đánh giá thấp hắn. Dám trước mặt vợ mình mà trêu ghẹo bạn thân của nàng, cái này cái này cái này... Ước gì cô gia chỉ điểm cho ta một chút thì tốt.

"Muốn ta làm nam nhân của ngươi?" Bùi Miên Mạn khẽ cười một tiếng, cũng không tức giận, "Cũng không phải là không được, chỉ tiếc thực lực của ngươi còn xa mới đủ."

Thành Thủ Bình nhìn một chút liền đỏ mặt cúi đầu xuống, tim đập thình thịch. Thật là một yêu tinh, đôi mắt đào hoa kia chỉ cần liếc một cái thôi đã khiến người ta không chịu nổi. Cô gia thật sự là Nhân Trung Long Phượng, vậy mà có thể trấn định tự nhiên nói chuyện phiếm với nàng.

"Vậy khi nào thì mới đủ?" Tổ An cười hỏi.

"Đến lúc đó tự nhiên sẽ biết, " Chú ý thấy Sở Sơ Nhan đi về phía này, Bùi Miên Mạn không còn tâm trí đùa nữa, "Được rồi, ta đi trước, chuyện chúng ta đã hẹn đừng quên."

Nói xong nàng nhẹ nhàng lướt đi, chỉ để lại từng trận hương thơm trong không khí.

"Các ngươi đã hẹn chuyện gì?" Sở Sơ Nhan đi tới, nghi ngờ nhìn hắn.

"Chúng ta hẹn nàng sau này làm tiểu lão bà của ta." Tổ An đáp. Thành Thủ Bình nghe xong thì choáng váng, cô gia đúng là dũng sĩ!

Sở Sơ Nhan cạn lời, rõ ràng không coi lời hắn là thật: "Mau đi với ta, bọn họ có rất nhiều lời muốn nói với ngươi."

Tổ An cùng nàng trở về, không ít người Sở gia đã vây quanh:

"Cô gia, không ngờ ngươi lại lợi hại như vậy, đây là thuốc trị thương đặc chế trong Hồng Bào quân..."

"Người ta cô gia vừa mới dễ dàng đánh bại đối thủ, có chút thương tổn nào đâu, ngươi lấy thuốc này làm gì?"

"Thuốc này không chỉ hữu dụng với vết thương, mà còn có thể khôi phục nguyên khí nhanh chóng. Vừa rồi cô gia hai trận đại chiến, chắc chắn hao tổn nguyên khí rất lớn."

...

"Một đám nịnh hót!" Hồng Tinh Ứng nhìn bọn họ tranh nhau chen lấn xum xoe, không nhịn được hung hăng nhổ một bãi nước bọt.

Vừa rồi còn không ít người hỏi han ân cần hắn, kết quả bây giờ cả đám đều chạy sang bên họ Tổ kia, thật là bợ đỡ!

Nghĩ đến Tổ An hôm nay nổi danh, việc hắn quật khởi ở Sở gia là không thể tránh khỏi, mặt hắn liền âm trầm. Sau này hắn phải làm sao đây?

Đúng lúc này, trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hai gia đinh khiêng một cái bàn đi tới trước mặt hắn, nhìn thẳng vào hắn. Hắn giận tím mặt: "Các ngươi làm gì vậy?"

Thật là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, bây giờ a miêu a cẩu nào cũng có thể chọc tới ta sao?

"Vừa rồi ai nói nếu tỷ phu thắng, hắn sẽ ăn hết cái bàn này tại chỗ?" Một giọng cười hì hì truyền đến. Sở Hoàn Chiêu ngồi trên cáng cứu thương, tuy tay bị trật khớp, nhưng lúc này tâm trạng nàng hiển nhiên rất tốt, hai chân thon dài trắng nõn lắc lư giữa không trung.

Nếu là ngày thường nhìn thấy, Hồng Tinh Ứng chỉ cảm thấy tiếng lòng mình bị đôi chân nhỏ xinh của nàng làm cho xao xuyến, nhưng giờ phút này nghe những lời nàng nói, mặt hắn nhất thời đỏ bừng.

Sở Hoàn Chiêu vỗ vỗ cái bàn bên cạnh: "Cố ý chọn một cái bàn gỗ tử đàn tốt nhất, tuy là vật quý nhưng chất gỗ mềm hơn so với các loại gỗ khác. Thấy bản tiểu thư đủ thông cảm ngươi chưa? Đúng rồi, ở đây còn chuẩn bị cho ngươi một bình nước, nếu không đủ thì ta sẽ bảo họ mang thêm một bình, ngươi cứ thoải mái mà ăn nhé?"

"Ta..." Hồng Tinh Ứng há miệng, nhưng không biết nói gì cho phải, có chút hối hận vì sao vừa nãy không nhân cơ hội giả vờ ngất đi, để khỏi phải đối mặt với cục diện khó chịu này.

Đều tại cái tên họ Tổ kia!

Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm phẫn nộ +999!

Tổ An ở một bên đang vui vẻ nhận quà của mọi người, cảm nhận được điểm phẫn nộ từ hậu trường đổ về, nhất thời ngẩng đầu nhìn Hồng Tinh Ứng. Thấy Sở Hoàn Chiêu chỉ huy hạ nhân khiêng một cái bàn lớn suýt nữa dán vào mặt hắn, không khỏi mừng rỡ: Em vợ đây là đang giúp ta hả giận sao?

Lúc này Sở thị phu phụ cũng cảm nhận được sự khác thường bên kia. Thấy Hồng Tinh Ứng đang cực kỳ lúng túng, Sở Trung Thiên trừng mắt nhìn con gái: "Hồ nháo!"

Sở Hoàn Chiêu bĩu môi: "Vừa rồi là chính hắn nói, đâu phải ta ép hắn. Vừa rồi tỷ phu thi đấu, hắn còn la hét nếu tỷ phu thắng thì hắn sẽ ăn hết cái bàn tại chỗ, mọi người chắc cũng nghe thấy rồi chứ."

"Được được, lời nói đùa mà con cũng coi là thật, " Tần Vãn Như nháy mắt, hai gia đinh khiêng bàn như được đại xá, vội vàng giơ bàn lên rời đi, "Tất cả mọi người là người một nhà, vừa rồi Tiểu Hồng cũng chỉ là quan tâm quá nên lỡ lời, con đừng làm loạn nữa."

Dù là nể mặt quản gia Hồng Trung hay là vì những năm trước Hồng Tinh Ứng làm việc cần cù cho Sở gia, bà đều phải giữ thể diện cho hắn. Bất quá trong lòng bà cũng có chút oán trách, đứa trẻ Tiểu Hồng này càng ngày càng không đáng tin như trước kia.

Sở Hoàn Chiêu còn muốn nói thêm, nhưng bị tỷ tỷ giữ tay lại, nàng đành phải bĩu môi quay mặt đi chỗ khác, một mình phụng phịu.

"Thật cảm tạ lão gia, cám ơn phu nhân." Hồng Tinh Ứng vội vàng hành lễ cảm tạ, nhưng trong lòng thì đau khổ vô cùng. Hắn dường như có thể cảm nhận được ánh mắt dị dạng của mọi người xung quanh, tất cả đều là do cái tên họ Tổ kia hại.

Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm phẫn nộ +999!

Tổ An nhất thời nhức cả trứng, cái này mẹ kiếp cũng giận ta sao?

Đã như vậy, hiển nhiên quan hệ hai bên không thể hòa hoãn được. Điểm phẫn nộ có thể kiếm mà không kiếm thì ngu sao? Hắn bỗng nhiên mở miệng nói: "Thực ra ăn bàn cũng không khó lắm, có thể ngâm nước vài ngày cho mềm rồi ăn, hoặc là nghiền thành bột rồi nuốt với nước. Nếu cảm thấy không có vị thì có thể trộn với cám, chiên vàng lên, nói không chừng ngươi sẽ thèm khóc đấy."

Hồng Tinh Ứng: "..."

Sở Trung Thiên: "..."

Tần Vãn Như: "..."

Gã này là người gì vậy, người bình thường ai lại nghiên cứu cách ăn bàn chứ?

Tần Vãn Như hừ một tiếng: "Người đâu, đưa người bị thương về trước đã."

Bà lo lắng nếu tiếp tục để Hồng Tinh Ứng ở lại đây thì lát nữa hai bên lại xảy ra chuyện gì, cho nên vội vàng tách họ ra.

Tổ An nhìn hậu trường liên tiếp thu được 666 điểm phẫn nộ, đã rất hài lòng. Cái đồ chơi này kiếm được phải có thể phát triển lâu dài, vừa rồi đầu họ Hồng đã bốc khói, nếu ép quá thì mất vui.

Sau khi đưa Hồng Tinh Ứng và những người bị thương khác đi, những người khác trong Sở gia cũng trở về Sở phủ.

Về đến Sở phủ, Sở thị phu phụ bảo những người khác chờ ở bên ngoài, sau đó một mình gọi Tổ An vào thư phòng.

Những người còn lại trong Sở gia nghị luận ầm ĩ, đều cảm thấy Tổ An lần này dương mi thổ khí, mỗi người suy nghĩ xem tương lai nên thân cận với hắn như thế nào. Những người trước đây có đắc tội với hắn cũng âm thầm hối hận, suy nghĩ cách vãn hồi.

Sau khi đóng cửa lại, Tổ An cười ha ha một tiếng: "Thực ra các ngươi không cần phải cảm ơn ta nhiều đâu, Sơ Nhan dù sao cũng là lão bà của ta, vì Sở gia xuất lực là đương nhiên. Đương nhiên nếu các ngươi thật sự muốn thưởng ta 100 ngàn 80 ngàn thì ta cũng không để ý đâu, Thiên Tài Địa Bảo gì ta cũng không cần, hoặc là an bài cho ta mấy mỹ tỳ cũng không phải là không được."

Sở Trung Thiên: "..."

Tần Vãn Như: "..."

Sở Sơ Nhan: "..."

"Còn muốn cả mỹ tỳ!" Tần Vãn Như rốt cục nhịn không được, đập mạnh xuống bàn, "Nói, rốt cuộc ai phái ngươi đến!"

Đề xuất Tiên Hiệp: Sai Thế
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hà Nguyễn

Trả lời

1 tuần trước

Sao chap2696 -2697 rối thế không ăn khớp í cuối 2696 là ở tương Dương thành chỗ đồ Long đao sang chap kia thì gần xong thử thách rồi ad xem lại sửa đi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

4 ngày trước

ủa bạn có báo nhầm chương không?

Ẩn danh

Phách Thiên

Trả lời

3 tuần trước

Truyện hay mà lão tác ra chương rề rề quá

Ẩn danh

Kugiant

3 tuần trước

Nghe audio trên youtube nó vượt hơn chắc 1,2 chap ở đây rồi

Ẩn danh

Tử Thần Hades

1 tuần trước

kugiant, audio kênh nào vượt chương ở đây vậy, tìm ko thấy.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

1 tháng trước

Sorry ae. Truyện này không có nguồn raw luôn, tìm được 1 nguồn thì suốt ngày nó chơi đăng raw sai xong cập nhật lại. Mình mới sửa hết lại các chương lỗi rồi nhé.

Ẩn danh

Tử Thần Hades

Trả lời

1 tháng trước

Lại đăng cái gì nữa!

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

1 tháng trước

Alo Ad ơi cập nhật sai truyện rồi kìa

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

à chương chuẩn nhất là đến 2766. tìm được nguồn chuẩn mình sửa lại tiếp.

Ẩn danh

Tử Thần Hades

Trả lời

1 tháng trước

Ủa sao nó thành cái truyện gì kỳ vậy???

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

1 tháng trước

Đăng lộn sang truyện nào thế ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

2 tháng trước

Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu

Ẩn danh

Snow Kuribo

Trả lời

2 tháng trước

Chap 2738 lộn r ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

2 tháng trước

Truyện này ngừng ra chap rồi à ad