Tuyết Nhi nhìn thân ảnh kia, sắc mặt cũng biến đổi mấy lần, vội vàng đối Thạch Côn giới thiệu tình huống thân phận nàng.
Thạch Côn bực tức trừng lấy Mai Siêu Phong, đều là hỗn đản này tham luyến nữ sắc làm hỏng đại sự của bổn công tử!
"Dưới đường là ai?" Chú ý tới sắc mặt biến hóa của mọi người, Tạ Dịch vội vàng hỏi.
Nữ tử được Sở gia thị vệ dẫn vào quỳ trên mặt đất: "Hồi thành chủ đại nhân, dân nữ Đàm Trương thị, chính là vợ của Đàm Uy."
"Đàm Uy?" Tạ Dịch tự nhiên biết Đàm Uy là ai, ánh mắt nhất thời trở nên nghiền ngẫm.
Tang Hoằng nhíu mày, xem ra hành động lần này của bọn họ lại muốn thất bại.
"Ngươi tới nơi này làm gì, mau trở về." Mai Siêu Phong rốt cục kịp phản ứng, vội vàng hướng nữ tử kia đánh tới.
Nữ tử kia vô ý thức co rụt lại về sau, hiển nhiên bị hù dọa.
Sở Sơ Nhan che ở giữa hai người, lạnh nhạt nói: "Ngươi đây là dự định đe dọa nhân chứng của ta à?"
Mai Siêu Phong vội vàng nói: "Nàng nào phải nhân chứng gì, chẳng qua chỉ là một cơ thiếp của ta mà thôi."
"Không, ta là thê tử của Đàm Uy, chỉ là bị ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ chiếm đoạt!" Một đôi mắt của Đàm Trương thị đều là hận ý.
Cả người Mai Siêu Phong như rơi vào hầm băng, nữ tử trước mắt khiến hắn có chút lạ lẫm, phải biết đoạn thời gian trước nàng có thể nói là đối với hắn y thuận tuyệt đối cầu được ước thấy, loại chinh phục kia khiến hắn một mực tương đương đắc ý, thậm chí còn kìm lòng không được mà khoe trước mặt Tuyết Nhi, nhưng hôm nay nhìn đến, nàng trước đó một mực là ngụy trang sao?
Tạ Dịch lặng lẽ liếc nhìn Tang Hoằng, thấy hắn không có bất kỳ biểu thị gì, trong lòng đã có tính toán: "Đàm Trương thị, ngươi có oan khuất gì cứ nhanh chóng nói ra, nơi này chư vị đại nhân đều có thể vì ngươi làm chủ."
Đàm Trương thị lúc này mới than thở khóc lóc kể rõ tao ngộ của mình, nguyên lai nàng và Đàm Uy cũng coi như thanh mai trúc mã, chỉ tiếc Đàm Uy nghèo quá, Trương gia một mực không quá đồng ý hôn sự của hai người, sau đó Đàm Uy gia nhập Mai Hoa Bang, bằng vào sự dám đánh dám liều, những năm này cũng dần dần lăn lộn ra mặt, có chút tiểu danh thanh và gia cơ sở.
Lại thêm nàng kiên trì, phụ mẫu mới miễn cưỡng đồng ý hôn sự của hai người, sau khi thành thân hai người ân ái không gì sánh được, thẳng đến một ngày bang chủ Mai Hoa Bang Mai Siêu Phong đến nhà bọn hắn làm khách, nhìn thấy vẻ đẹp của Trương thị, nhất thời gặp sắc nảy lòng tham.
Sau đó thiết kế chiếm đoạt Trương thị, Đàm Uy giận tím mặt xách đao muốn báo thù, chỉ bất quá tu vi song phương kém quá xa, dưới sự giúp đỡ của Trương thị, Đàm Uy thật vất vả mới thoát được tính mạng.
Vì an nguy của trượng phu, Trương thị liền lấy thân thể tùy tùng địch, tùy ý Mai Siêu Phong đùa bỡn, niềm tin duy nhất chèo chống nàng cũng là Mai Siêu Phong đã đáp ứng thả Đàm Uy một con ngựa.
Đáng tiếc đoạn thời gian trước nàng nhận được tin tức, Đàm Uy đã bị Mai Hoa Thập Nhị giết chết, nàng bi phẫn gần chết, vốn định chết theo trượng phu, nhưng lại cảm thấy như vậy quá tiện nghi Mai Siêu Phong.
Sau đó nàng thay đổi trạng thái bình thường, bắt đầu chủ động nghênh hợp Mai Siêu Phong, càng ngày càng chiếm được niềm vui của hắn, để Mai Siêu Phong lầm tưởng là mị lực của mình đã triệt để chinh phục người vợ xinh đẹp này, cho nên đối với nàng càng ngày càng lỏng lẻo phòng bị.
Trương thị yên lặng thu thập các loại chứng cớ phạm tội của hắn, chỉ chờ một cơ hội, hôm nay đại tiểu thư của Công tước gia đến đây, nàng lập tức ý thức được cơ hội tới.
"Nói bậy, rõ ràng là tiện phụ này lẳng lơ, tham luyến quyền thế và cường đại của ta, chủ động câu dẫn ta, Đàm Uy là xấu hổ giận dữ đan xen mới chủ động rời đi, nào có chuyện ta đi chiếm đoạt." Mai Siêu Phong vội vàng nói.
Một bên Tổ An trêu tức lên tiếng: "Ngươi cho rằng ngươi là ta à, có nữ nhân tham niệm nhan sắc của ngươi, chủ động câu dẫn ngươi? Ngươi cũng không soi gương xem bộ dạng kia của ngươi đi."
Một cỗ tà hỏa của Mai Siêu Phong thẳng hướng đỉnh đầu, thật hận không thể tiến lên cho hắn hai bạt tai, chỉ bất quá trên công đường, hắn cũng biết điều này chỉ có thể tưởng tượng mà thôi.
Đến từ Mai Siêu Phong phẫn nộ giá trị +501!
Bên cạnh Sở Sơ Nhan cũng là cạn lời, vừa rồi lời nói kia của Tổ An, nàng luôn cảm giác mình có chút bị mạo phạm.
Lúc này huyện úy Bàng Xuân nhắc nhở: "Đàm Trương thị, những gì ngươi vừa nói không liên quan đến bản án, chúng ta sẽ thẩm tra xử lý vụ án của ngươi sau."
"Đương nhiên là có liên quan!" Đàm Trương thị ngẩng đầu nói ra, "Hôm qua ta chính tai nghe được Mai Siêu Phong an bài thủ hạ làm chứng giả, mà lại Mai Hoa Thập Tam cũng là hắn tự tay giết, toàn bộ Mai Hoa Bang bên trong, dường như chỉ có hắn có năng lực bắt chước kiếm thuật của học viện."
Lời vừa nói ra, một mảnh xôn xao, ngay cả bạn thân của Mai Hoa Thập Tam cũng không thể tin mà nhìn Mai Siêu Phong.
"Tiện phụ, ngươi nói bậy!" Mai Siêu Phong hối hận không thôi, lúc trước đáng lẽ chơi chán thì nên trực tiếp trảm thảo trừ căn, cũng không đến mức có họa lớn như vậy, có điều hắn cũng biết nếu cho hắn một cơ hội nữa, hắn vẫn sẽ giẫm lên vết xe đổ, bởi vì hắn chơi chưa chán nữ nhân này a.
Đàm Trương thị không để ý tới hắn, tiếp tục nói: "Không chỉ có như thế, ta còn nghe được sự tình của Dương Hộ Tào cũng có liên quan đến hắn, tựa như là do nhân vật lớn gì an bài."
Tất cả mọi người vỡ tổ, thê tử của Dương Hộ Tào nghe vậy cũng điên cuồng bổ nhào qua Mai Siêu Phong vừa cào vừa cấu, may mắn bị nha dịch tranh thủ thời gian lôi đi.
Quần chúng vây xem nghị luận ầm ĩ, tuy nhiên còn chưa có chứng cứ thiết thực, nhưng mọi người đã tin tám phần, đặc biệt là hành động giết chồng bá vợ của Mai Siêu Phong, càng khiến người ta căm phẫn.
"Mai Siêu Phong phế vật này!" Thạch Côn sao có thể không giận, hắn mưu đồ lâu như vậy, mắt thấy có thể khiến Tổ An vạn kiếp bất phục, kết quả lại hủy ở trên người một nữ nhân.
"Công tử không cần lo lắng, lần này công tử không có tự mình ra mặt, Đàm Trương thị kia không biết thân phận công tử, mặt khác Mai Siêu Phong trong lòng hiểu rõ, nếu như thế không thể làm được sẽ chống đỡ tất cả tội danh, sẽ không khai ra công tử." Thạch Nhạc Chí ở bên cạnh truyền âm nói.
"Hừ, hắn cũng không dám!" Thạch Côn hừ một tiếng, bất quá trong lòng lại nửa điểm cũng không cao hứng nổi.
Tạ Dịch ho nhẹ một tiếng: "Người đâu, bắt giữ Mai Siêu Phong, mặt khác vừa rồi những 'người chứng kiến' vu cáo Tổ An giết người cũng phân biệt nhốt lại thẩm vấn, bản quan nhất định sẽ giải oan cho người chết oan, trả lại công đạo cho bách tính."
Mai Siêu Phong là cự bá ngang dọc thế giới dưới lòng đất nhiều năm, ngày bình thường đâu có coi những nha dịch này ra gì, phản ứng đầu tiên là muốn chạy mất dép, chẳng qua hiện nay Thái Thú, thành chủ, đại nhân Công Tước đều ở nơi này, thậm chí ngay cả tu vi của huyện úy Bàng Xuân cũng không kém hắn, thật muốn chạy thì chạy đi đâu được, ngược lại còn khẳng định mình làm có tật giật mình.
Chi bằng cứ ở lại, nói không chừng còn có một tia cơ hội, dù sao mình trong thành vẫn là có không ít người quen, huống chi năng lượng sau lưng Thạch công tử càng là kinh người, có lẽ vẫn có cơ hội thoát tội.
Nghĩ tới đây hắn liền từ bỏ chống lại, tùy ý những nha dịch kia đeo lên gông xiềng.
Lúc bị mang đi Tổ An cười tiến đến bên cạnh hắn: "Không ngờ a không ngờ, một canh giờ trước ngươi còn muốn để ta đeo lên gông xiềng, không ngờ bây giờ lại là ngươi thành tù nhân, thế giới này thật đúng là kỳ diệu."
"Chết tạp chủng, ngươi cũng đừng đắc ý, hôm nay chẳng qua là vận khí ngươi tốt, nhưng ngươi không có khả năng lần nào cũng vận khí tốt như vậy, chỉ cần thua một lần, ngươi sẽ sống không bằng chết." Mai Siêu Phong nghiến răng nghiến lợi nói.
Có Thạch công tử ở đó, hắn có thể dùng các loại thủ đoạn đối phó Tổ An, coi như thất bại thì đổi phương pháp khác mà thôi; Tổ An có thể thắng 99 lần, nhưng chỉ cần thua một lần, hắn thua cả mạng.
Đến từ Mai Siêu Phong phẫn nộ giá trị +998!
"Chỉ tiếc ngươi chỉ sợ không nhìn thấy ngày đó." Tổ An một mặt ý cười, ám sát mệnh quan triều đình, lại thêm mấy món án giết người của hắn, còn có những chuyện xấu xa Ngân Câu đổ phường làm những năm này, đầy đủ hắn chết nhiều lần.
"Họ Tổ, ta dù là trước khi chết cũng sẽ kéo ngươi làm đệm lưng." Dù là Mai Siêu Phong bị dẫn đi, vẫn xa xa vọng lại tiếng gầm gừ của hắn.
"Rõ ràng làm không được lại thích thả vài câu lớn lối." Tổ An lắc đầu, một mặt xem thường.
Đang muốn tổn hại Thạch Côn vài câu, lại kiếm chút phẫn nộ giá trị, nào biết bọn họ đã biến mất không thấy từ lúc nào, hiển nhiên kế hoạch thất bại nên không muốn ở lại đây nữa.
Tiếp đó Tạ Dịch an bài Đàm Trương thị được quan phủ bảo hộ, sau đó tuyên bố bãi đường, đám đông vây xem cũng dần dần tản đi, chỉ bất quá nhìn sức lực hưng phấn nghị luận của bọn họ, sự tình phát sinh hôm nay ở đây chắc chắn sẽ truyền khắp toàn bộ Minh Nguyệt thành trong vòng mấy ngày.
Lúc rời đi Tang Hoằng nhìn Sở Trung Thiên nói ra: "Minh Nguyệt Công, ta có chút bội phục ngươi."
Sở Trung Thiên sững sờ: "Bội phục ta cái gì?"
Tang Hoằng liếc nhìn Tổ An: "Bội phục ngươi tuệ nhãn thức châu, phải biết tất cả mọi người xem nhẹ hắn, không ngờ ngươi có thể lực bài chúng nghị, chiêu hắn làm tế, khiến ta mặc cảm."
Khó được thấy Tang Hoằng ăn quả đắng, trong lòng Sở Trung Thiên một trận thoải mái: "Thái Thú đại nhân nói quá lời, ha ha ha ~"
Hai người hàn huyên xong, liền mỗi người rời đi.
Trên đường về Sở gia, Sở Sơ Nhan nhịn không được hỏi: "Sao ngươi biết Đàm Trương thị sẽ giúp ngươi?"
Tổ An mỉm cười: "Thực ra lúc trước ta ra khỏi thành thì đụng phải Đàm Uy, lúc trước từ miệng hắn biết được Đàm Uy còn có một khoản tiền giấu trong tường của khu nhà cũ. Lúc đó ta tương đối nghèo, thấy hắn dù sao cũng chết rồi, liền lặng lẽ đi qua tìm kiếm số ngân tử kia, nào biết được đúng lúc đụng phải Đàm Trương thị lén lút đến khu nhà cũ tế bái vong phu."
"Lúc đó ta liền nghĩ đến lời đồn đãi trong thế gian Đàm Trương thị cam nguyện làm tình nhân của Mai Siêu Phong chỉ sợ là sai, một nữ nhân vẫn chạy tới tế bái vong phu, hiển nhiên đối với tình cảm rất sâu, lại thêm bộ dáng lén lút của nàng, chắc là vì tránh tai mắt của Mai Hoa Bang, kết hợp các loại nhân tố, ta đại khái đoán ra dự định của nàng, cho nên trước đó mới bảo ngươi đi tìm nàng."
"Cũng chỉ có ngươi là Công tước chi nữ có thân phận siêu phàm, mới có thể khiến nàng quyết định buông tay đánh cược một lần."
Sở Sơ Nhan không khỏi cảm khái không thôi: "Quả nhiên là một nữ tử hiếm có, vì báo thù cho trượng phu, không tiếc nhẫn nhục sống tạm bợ, cuối cùng đạt được ước muốn."
"Đúng là một nữ tử hiếm có!" Tổ An cũng lòng sinh bội phục, "Đúng, nếu như ta xảy ra chuyện, ngươi có thể hay không cũng sẽ không tiếc hết thảy báo thù cho ta?"
Sở Sơ Nhan trợn mắt trừng một cái: "Người tốt không sống lâu, tai họa sống ngàn năm, ta thấy ngươi chỉ sợ không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy."
"Ha ha, không ngờ trong lòng ngươi ta lại lợi hại như vậy." Tổ An cười ha ha một tiếng.
Sở Sơ Nhan nghĩ thầm đây là đang khen ngươi à: "Đúng, ngươi vừa nói ngươi đi tìm ngân tử của Đàm Uy, vợ chồng bọn họ đã đủ đáng thương, ngươi đừng nói là đến chút tiền ấy cũng chiếm lấy nha?"
"Đương nhiên không có," Tổ An nói ra, "Lúc đó ta đã đưa khoản tiền kia cho nàng, nếu không sao chắc chắn nàng lần này sẽ hỗ trợ?"
"Tính ngươi còn chưa xấu đến tận cùng." Khóe môi Sở Sơ Nhan hơi hơi giương lên, hiển nhiên rất hài lòng với cách làm của hắn.
Lúc này Tổ An lại ý thức được một vấn đề mới, nếu Mai Siêu Phong xong đời, Mai Hoa Bang hẳn là cũng sẽ bị thanh toán a? Vậy 7,5 triệu lượng phiếu nợ của mình chẳng phải là đổ xuống sông xuống biển?
May mắn đã sớm quyên tặng cho Minh Nguyệt học viện, còn lại thì để mỹ nhân nhi hiệu trưởng đau đầu đi.
Trời tối người yên, trong đại lao của huyện nha, Mai Siêu Phong đang tĩnh tọa tu luyện, bỗng nhiên trong lòng hơi động, mở mắt ra.
Vài tiếng trầm muộn vang lên, hiển nhiên là tiếng thủ vệ tuần tra bị đánh bại.
Rất nhanh một thân ảnh đi vào trước phòng giam, lấy ra chìa khóa vừa thu được mở khóa đặc chế của phòng giam.
"Thạch tiên sinh!" Cứ việc đối phương che mặt, nhưng Mai Siêu Phong vẫn nhận ra thân phận đối phương.
Thạch Nhạc Chí trầm giọng nói: "Công tử phái ta tới cứu ngươi ra ngoài."
Mai Siêu Phong nhướng mày: "Thì cứ như vậy chạy đi? Chẳng phải là khẳng định tội danh của ta à?"
Thạch Nhạc Chí hừ một tiếng: "Chẳng lẽ ngươi còn có ảo tưởng gì cảm thấy có thể tẩy thoát tội danh? Ai bảo ngươi không quản được hai lạng thịt dưới đũng quần."
"Tiện phụ kia, ta nhất định phải giết nàng!" Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Mai Siêu Phong trong nháy mắt dữ tợn.
"Đàm Trương thị được Phủ thành chủ che chở, ngươi đừng hòng, " Thạch Nhạc Chí lạnh nhạt nói, "Lần này công tử sở dĩ phái ta cứu ngươi, là cho ngươi một cơ hội cuối cùng, chỉ cần ngươi có thể giết chết Tổ An, công tử vẫn có thể an bài ngươi đến thành thị khác tiếp tục tiêu dao, nếu không, hừ hừ, ngươi biết một kẻ vô giá trị sẽ có kết cục gì."
Đề xuất Tiên Hiệp: Ngự Thú Chi Vương
Hà Nguyễn
Trả lời1 tuần trước
Sao chap2696 -2697 rối thế không ăn khớp í cuối 2696 là ở tương Dương thành chỗ đồ Long đao sang chap kia thì gần xong thử thách rồi ad xem lại sửa đi
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 ngày trước
ủa bạn có báo nhầm chương không?
Phách Thiên
Trả lời3 tuần trước
Truyện hay mà lão tác ra chương rề rề quá
Kugiant
3 tuần trước
Nghe audio trên youtube nó vượt hơn chắc 1,2 chap ở đây rồi
Tử Thần Hades
1 tuần trước
kugiant, audio kênh nào vượt chương ở đây vậy, tìm ko thấy.
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời1 tháng trước
Sorry ae. Truyện này không có nguồn raw luôn, tìm được 1 nguồn thì suốt ngày nó chơi đăng raw sai xong cập nhật lại. Mình mới sửa hết lại các chương lỗi rồi nhé.
Tử Thần Hades
Trả lời1 tháng trước
Lại đăng cái gì nữa!
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Alo Ad ơi cập nhật sai truyện rồi kìa
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
à chương chuẩn nhất là đến 2766. tìm được nguồn chuẩn mình sửa lại tiếp.
Tử Thần Hades
Trả lời1 tháng trước
Ủa sao nó thành cái truyện gì kỳ vậy???
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Đăng lộn sang truyện nào thế ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời2 tháng trước
Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu
Snow Kuribo
Trả lời2 tháng trước
Chap 2738 lộn r ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.
Kugiant
Trả lời2 tháng trước
Truyện này ngừng ra chap rồi à ad