Tổ An không nhịn được bật cười, vốn cho rằng lần này Cộng Công vất vả lắm mới đứng được ở thế đạo đức cao, có thể khiến đối phương bị phun đến không ngẩng đầu lên được.
Vạn vạn không ngờ hắn căn bản không thèm phân rõ phải trái, trực tiếp bày tỏ thái độ, rằng cứ muốn làm ngươi đấy, ngươi còn chẳng có cách nào phản bác.
Quả nhiên không sai, mí mắt Đông Hoàng Thái Nhất giật giật, lạnh lùng nói: "Ngươi muốn đánh nhau cũng được, chỉ bất quá hôm nay ta còn có việc khác, để hôm khác cùng ngươi đánh thống khoái."
Cộng Công cười nhạo một tiếng: "Là ngươi ngốc hay ta khờ, ai thèm hẹn ngươi hôm khác, ta muốn đánh với ngươi một trận ngay bây giờ."
Lời vừa dứt, sóng nước dưới chân hắn đã hóa thành vô số dòng nước xiết, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Đông Hoàng Thái Nhất.
Đông Hoàng Thái Nhất hừ lạnh một tiếng, không gian xung quanh bỗng nhiên xuất hiện một cái chuông lớn màu vàng kim, phía trên Đạo vận lưu chuyển, đem những thủy tiễn kia toàn bộ ngăn lại: "Ngươi căn bản không phá được phòng ngự của ta, làm sao mà đánh?"
"Có đánh được hay không thì đánh mới biết," Cộng Công cười ha ha một tiếng, trong tay xuất hiện một cái trường côn, trực tiếp hướng đối phương đánh tới.
Trường côn kia kim quang lóng lánh, Tổ An không khỏi nhìn thêm vài lần, sao cảm giác có chút quen mắt, chẳng lẽ là Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không sau này?
Chỉ thấy thân hình Cộng Công không ngừng lóe lên quanh Đông Hoàng Thái Nhất, trong chớp mắt đầy trời đều là bóng dáng Cộng Công và Kim Bổng, từ các hướng khác nhau oanh kích Đông Hoàng Chung, phát ra từng trận tiếng chuông đinh tai nhức óc, khiến khí huyết mọi người chung quanh sôi trào, không nhịn được lui về sau ra trăm dặm mới thoáng chuyển biến tốt đẹp.
"Công tử, ta hiện tại đã khôi phục lại..." Vu Sơn Thần Nữ mặt đỏ lên, nhỏ giọng nhắc nhở.
Tổ An lúc này mới chú ý tới mình vẫn đang ôm nàng trong ngực, không khỏi cực kỳ lúng túng, vội vàng thả nàng xuống: "Thực sự xin lỗi, vừa rồi quá chú ý chiến cục..."
Hắn cũng có một thoáng hoảng hốt, trên tay tựa hồ còn nhớ được xúc cảm vừa rồi, thân thể nàng thật mềm mại.
Vu Sơn Thần Nữ cũng có chút tim đập rộn lên, thậm chí không dám nhìn hắn, chỉ có thể tìm đề tài chuyển di sự chú ý: "Công tử cảm thấy ai trong bọn họ có thể thắng?"
Tổ An nhìn lên trên trời hai bóng người đang giao chiến: "Cộng Công lúc này hiển nhiên đang thăm dò mỗi một phương vị phòng ngự của Đông Hoàng Chung, xem có tìm được điểm yếu nào không, nhưng lâu như vậy mà không có thu hoạch gì, xem ra Đông Hoàng Chung quả nhiên không hổ là chí bảo phòng ngự số một giữa đất trời, Đông Hoàng Thái Nhất đã đứng ở thế bất bại, Cộng Công chỉ sợ nhiều nhất chỉ có thể tranh thủ thế hòa không phân thắng bại."
Vu Sơn Thần Nữ ôn nhu nói: "Cộng Công thân là Tổ Vu, một thân thần thông cũng không thể khinh thường, chưa hẳn đã bại."
Lúc này ngoài trăm dặm chiến cục có biến hóa, nguyên lai lâu như vậy Đông Hoàng Thái Nhất tuy một sợi tóc cũng không bị tổn thương, nhưng trong mắt người không rõ chân tướng, lại tưởng hắn bị đánh mà không hoàn thủ.
Hắn đường đường Đông Hoàng, sao có thể để lại vết nhơ như vậy?
Một đoàn liệt diễm theo trên thân bỗng nhiên dâng lên, cả người rất nhanh hóa thành một Hỏa Điểu to lớn, hướng xung quanh đánh tới, những nơi nó đi qua, dường như cả mảnh trời hư không đều bốc cháy.
Những bóng dáng Cộng Công kia trong chớp mắt liền bị Hỏa Điểu thôn phệ, Đông Hoàng Thái Nhất cũng không tỏ vẻ mừng rỡ, ngược lại vẻ mặt nghiêm túc nhìn xuống mặt đất.
Chỉ thấy mặt đất bỗng nhiên có một con cự xà dâng trào mà lên, đó không phải thân thể máu thịt thật sự, mà dường như được tạo thành từ Thủy nguyên tố, chiều cao trực tiếp đạt tới vạn trượng, hiển nhiên là Cộng Công biến thành.
Cự xà há miệng táp về phía Hỏa Điểu, Hỏa Điểu cũng không cam chịu yếu thế, một tiếng chim hót thanh thúy, rất nhanh liền cùng cự xà đánh lẫn nhau thành một đoàn, các loại pháp tắc cùng Đạo vận va chạm, quả nhiên là thiên địa vì đó biến sắc.
Chỉ bất quá Cộng Công vẫn thoáng rơi vào hạ phong, Hỏa Điểu bốn phía mơ hồ có thể thấy được hư ảnh Đông Hoàng Chung, khiến mỗi lần song phương đối bính, Hỏa Điểu đều chiếm ưu thế không nhỏ.
"Cộng Công đại nhân, ta tới giúp ngươi!" Hình Thiên hiển nhiên cũng nhìn ra điểm ấy, thân thể cao lớn khua búa lớn và thuẫn bài tiến lên.
"Cút đi, đây là chuyện của ta và hắn!" Tiếng Cộng Công gào thét phẫn nộ truyền đến, hiển nhiên rơi vào hạ phong đã có chút khó chịu, ai ngờ tên tiểu bối này vậy mà đui mù còn muốn lên giúp đỡ.
Hai đánh một coi như thắng hắn cũng mất mặt!
Hình Thiên lộ vẻ xấu hổ vô cùng, nhất thời lên không được, mà không lên cũng không xong.
Tổ An đã bay đến bên cạnh hắn: "Đừng quá để ý, hắn chỉ là nhất thời không bỏ được mặt mũi mà thôi, còn lại giao cho ta đi."
Chợt mở Xạ Nhật Cung, nhắm chuẩn Hỏa Điểu trên trời kia.
Hình Thiên vội vàng khuyên nhủ: "Ngươi làm vậy Tổ Vu cũng sẽ mắng ngươi."
"Ta không phải Vu tộc, không cần nghe Tổ Vu các ngươi." Khóe môi Tổ An treo một tia lãnh ý, bây giờ cơ hội khó được, nếu để Đông Hoàng Thái Nhất rời đi, sau này phiền phức của hắn sẽ rất lớn, đâu phải lúc nào cũng có Cộng Công, Hình Thiên ra giúp đỡ.
"Xú tiểu tử, ngươi làm gì?" Cộng Công cũng phát hiện tình hình bên này, con cự xà kia nói tiếng người.
"Ta chỉ là giãn gân cốt một chút thôi, đừng suy nghĩ nhiều." Xạ Nhật Cung trong tay Tổ An sớm đã kéo căng, nhưng mãi vẫn không bắn ra.
Cộng Công thấy hắn quả thực không xuất thủ, ngược lại cũng không tiện nói gì thêm, lại thêm Đông Hoàng Thái Nhất công kích gấp gáp, hắn chỉ có thể chuyên tâm ứng phó địch nhân.
Ngược lại tâm tình Đông Hoàng Thái Nhất không tốt như vậy, vốn tính đối phương bắn tên hắn cũng không sợ, dù sao có Đông Hoàng Chung.
Nhưng bây giờ đối phương Xạ Nhật Cung vẫn nhắm chuẩn hắn mà không bắn, khiến hắn luôn phải đề phòng đối phương công kích.
Mũi tên trắng trên đồng cung của đối phương lại là Thần khí, nếu không cẩn thận bị đánh lén thành công thì thật có khả năng lật thuyền.
Vừa phân tâm như vậy, khi đánh với Cộng Công cũng có chút thiệt thòi.
Thực lực Cộng Công vốn không kém hắn, ưu thế lớn nhất của hắn cũng là Đông Hoàng Chung.
Nhưng hôm nay phải tùy thời dùng Đông Hoàng Chung để phòng bị Xạ Nhật Cung, tự nhiên có chút không chiếu cố được Cộng Công bên này, rất nhanh chiến cục bắt đầu nghịch chuyển, nhiều lần đều hiểm tượng hoàn sinh.
Hắn vừa tức vừa gấp, nhiều lần xông lại muốn giết Tổ An trước, nhưng Cộng Công đâu cho hắn cơ hội, luôn quấn lấy hắn không buông.
Đến từ Đông Hoàng Thái Nhất phẫn nộ giá trị +888 +888 +888...
Thấy cảnh này, Vu Sơn Thần Nữ không khỏi mỉm cười, nhìn Tổ An con ngươi càng thêm dị sắc liên tục.
Quả nhiên uy hiếp lớn nhất là trạng thái bắn mà chưa bắn, nam nhân này thật tài trí trác tuyệt, vậy mà nghĩ ra biện pháp như vậy.
Tổ An tuy nhiên ngoài mặt chỉ đang uy hiếp, nhưng hắn quả thực hết sức chuyên chú nỗ lực tìm sơ hở của Đông Hoàng Thái Nhất, để cho một kích trí mạng.
Bỗng nhiên trong lòng hắn báo động tăng vọt, bên cạnh truyền đến hai tiếng kinh hô: "Cẩn thận!"
Một vệt kim quang xẹt qua, hắn chưa từng thấy công kích nào nhanh như vậy.
Nếu là bình thường, hắn có lẽ còn có cơ hội miễn cưỡng tránh thoát, nhưng bây giờ toàn bộ tâm thần của hắn đều đặt trên Đông Hoàng Thái Nhất, sao kịp phản ứng.
May mắn bên cạnh còn có Hình Thiên, chỉ nghe hắn hổ gầm một tiếng, cả người như ngọn núi cao che trước mặt Tổ An, giơ cự thuẫn chuẩn bị phòng ngự đạo kim quang kia.
Ai ngờ đạo kim quang kia vậy mà trực tiếp xé toạc một góc thuẫn bài của hắn, sau đó không chút dừng lại tiếp tục xẹt qua.
Đầy trời máu tươi như mưa dâng trào, đầu Hình Thiên bay lên tận trời.
Vu Sơn Thần Nữ cả người hóa thành một đoàn mây mù, bao lấy Tổ An, mang hắn chuyển dời đến nơi xa.
Bất quá vẫn bị đạo kim quang kia xẹt qua một góc.
Vu Sơn Thần Nữ rên lên một tiếng, mây mù khôi phục hình người.
Cảm giác được nàng sắp ngã xuống, Tổ An vội vàng ôm lấy nàng, chỉ thấy sắc mặt nàng tái nhợt vô cùng, khóe miệng chảy máu, hiển nhiên đã bị thương nặng trong một kích vừa rồi.
Hắn vội vàng nhìn về phía nơi xa kẻ cầm đầu, chỉ thấy đạo kim quang kia đã dần hóa thành hình dáng một người trung niên nam tử, đầu đội lưu miện rủ xuống mười hai ngọc tảo, quanh thân vờn quanh Thái Dương Chân Hỏa, sau lưng lơ lửng Chu Thiên Tinh Thần Đồ, xung quanh tự động sinh ra từng đóa từng đóa ngọn lửa màu vàng.
Hắn rõ ràng rất tuấn tú, nhưng lúc này ánh mắt có chút hung ác nham hiểm, lại thêm chiếc mũi ưng, khiến người ta có cảm giác mỏng lạnh.
"Thật đáng tiếc, vậy mà để ngươi nhặt lại một mạng trong tình huống vừa rồi." Âm thanh lạnh lẽo vang lên, hắn đứng trên không, dường như nhìn con kiến hôi, chỉ là ánh mắt đạm mạc lúc này lại xen lẫn mấy phần hận ý nồng đậm.
Trong lòng Tổ An nặng trĩu, đối phương một thân trang phục Đế Vương, lại thêm Thái Dương Chân Hỏa tương tự Đông Hoàng Thái Nhất và Kim Ô thái tử, thân phận cũng không khó đoán.
Thiên Đế đời kế tiếp, một trong Chí Cao Thần, Đế Tuấn!
Đề xuất Tiên Hiệp: Quân Hữu Vân
Hà Nguyễn
Trả lời1 tuần trước
Sao chap2696 -2697 rối thế không ăn khớp í cuối 2696 là ở tương Dương thành chỗ đồ Long đao sang chap kia thì gần xong thử thách rồi ad xem lại sửa đi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tuần trước
ủa bạn có báo nhầm chương không?
Phách Thiên
Trả lời4 tuần trước
Truyện hay mà lão tác ra chương rề rề quá
Kugiant
3 tuần trước
Nghe audio trên youtube nó vượt hơn chắc 1,2 chap ở đây rồi
Tử Thần Hades
1 tuần trước
kugiant, audio kênh nào vượt chương ở đây vậy, tìm ko thấy.
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời1 tháng trước
Sorry ae. Truyện này không có nguồn raw luôn, tìm được 1 nguồn thì suốt ngày nó chơi đăng raw sai xong cập nhật lại. Mình mới sửa hết lại các chương lỗi rồi nhé.
Tử Thần Hades
Trả lời1 tháng trước
Lại đăng cái gì nữa!
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Alo Ad ơi cập nhật sai truyện rồi kìa
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
à chương chuẩn nhất là đến 2766. tìm được nguồn chuẩn mình sửa lại tiếp.
Tử Thần Hades
Trả lời1 tháng trước
Ủa sao nó thành cái truyện gì kỳ vậy???
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Đăng lộn sang truyện nào thế ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời2 tháng trước
Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu
Snow Kuribo
Trả lời2 tháng trước
Chap 2738 lộn r ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.
Kugiant
Trả lời2 tháng trước
Truyện này ngừng ra chap rồi à ad