Logo
Trang chủ
Chương 33: Chí nguyện

Chương 33: Chí nguyện

Đọc to

Mai Siêu Phong cười ha ha một tiếng: "Ta vừa mới nói gì, chỉ một gã Đàm Uy sao có thể là đối thủ của Lão Thập Nhị."

Trong tiếng cười càn rỡ phách lối của hắn, ẩn ẩn xen lẫn tiếng khóc dưới bàn. Hắn trực tiếp vung tay đập xuống: "Khóc cái gì mà khóc, Đàm Uy đã chết, về sau theo ta, cam đoan để ngươi sống thoải mái hơn."

Mai Hoa Thập Tam nhịn không được nuốt nước miếng, thầm nghĩ sau này ta vẫn là nên cưới một bà nương xấu xí về cho an toàn, muốn nữ nhân xinh đẹp thì ra ngoài tìm là được.

"Báo ~" Lúc này, một giáo chúng khác vội vàng hấp tấp chạy tới, "Bẩm báo bang chủ, huynh đệ chúng ta tại Sài Lang Cốc phụ cận phát hiện áo dính máu của Thập nhị đại nhân."

"Cái gì!" Mai Siêu Phong bỗng nhiên đứng dậy, vỗ mạnh xuống bàn.

Mai Hoa Thập Nhị vô ý thức hơi nghiêng mặt tránh sang một bên, cảnh tượng trước mắt thật sự có chút cay mắt.

Mai Siêu Phong kéo chỉnh lại quần áo, bước nhanh vượt ra cửa, giật lấy bộ y phục rách rưới dính máu từ tay đám thuộc hạ, nhìn thấy trên đó mơ hồ có thể thấy chữ thêu mười hai: "Quả thật là Lão Thập Nhị!"

"Chẳng lẽ là Tổ An làm? Ta đi giết hắn!" Mai Hoa Thập Tam mặt đầy giận dữ, cầm lấy đao định xông ra ngoài.

"Hồ nháo, cái tên kia dù có phế vật cũng là con rể trên danh nghĩa của Sở gia, ngươi giết hắn trong thành chẳng lẽ không muốn sống nữa?" Mai Siêu Phong liếc hắn một cái, "Huống chi Lão Thập Nhị làm sao có thể bị phế vật kia giết chết."

Mai Hoa Thập Tam cũng có chút tỉnh táo lại, nếu thật sự công khai giết Tổ An trong thành, dù cho Sở gia có không coi trọng tên ở rể này, nhưng vì thể diện Sở gia, cũng nhất định phải trả thù.

Đừng nói là hắn, đến lúc đó thì toàn bộ Mai Hoa Bang đều phải chôn cùng theo.

Cho nên, ra tay trước đó chỉ có thể lén lút dùng thủ đoạn khác, giống như ban đầu Mai Hoa Thập Nhị lừa hắn đến ngoài thành trói trên cây dụ sét đánh, vốn là một kế hoạch hoàn mỹ, nào ngờ tên kia lại không chết?

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, nhịn không được nói ra: "Nghĩa phụ, có phải hay không Tổ An luôn giả heo ăn thịt hổ, nếu không sao giải thích được Sở gia đại tiểu thư lại để mắt đến một tên phế vật như vậy."

Mai Siêu Phong khoát tay: "Không có khả năng, ta có tin tức nội bộ, tên kia đúng là một kẻ phế vật từ đầu đến cuối, đến mức vì sao tiểu thư Sở gia lại chiêu hắn làm rể, nguyên do trong đó khá phức tạp, vài ba câu không nói rõ được."

"Nếu không phải hắn, vậy chỉ còn một khả năng." Mai Hoa Thập Tam trầm giọng nói.

"Ngươi nhiễm cái thói nói một nửa này từ khi nào vậy, có rắm thì mau thả." Mai Siêu Phong giận dữ nói.

Mai Hoa Thập Tam vội đáp: "Ta cảm thấy bên cạnh Tổ An có cao thủ thần bí che chở, Thập nhị ca trước đó dẫn thiên lôi đến bổ hắn kết quả thất bại, còn có lần này lừa hắn ra khỏi thành lại bị giết ngược, chắc chắn là có người âm thầm tương trợ."

"Có cao thủ tương trợ?" Mai Siêu Phong nhíu mày, "Không có khả năng, tư liệu về tên vô dụng kia ngươi và ta đều rõ ràng, làm sao có thể quen biết cao nhân nào."

"Có thể là hôm nay ta nhìn thấy hắn cùng người trong học viện. . ." Hắn tiến đến bên tai Mai Siêu Phong, nhỏ giọng miêu tả nữ tử mà hắn thấy hôm đó.

"Thương Lưu Ngư không thể lấy tu vi để đánh giá, bất quá ngươi làm rất đúng, dù sao sau lưng nàng cũng là học viện, hơn nữa nữ nhân này xưa nay có chút thần bí, không thể tùy tiện trêu chọc." Mai Siêu Phong suy nghĩ một chút rồi vẫn lắc đầu, "Có thể theo tính tình của nàng hẳn là sẽ không tham dự vào loại chuyện này."

"Nếu không phải phía học viện, có phải Sở gia đã an bài cho hắn một người hộ đạo?" Mai Hoa Thập Tam hỏi.

"Phế vật kia cần hộ đạo cái gì." Mai Siêu Phong hừ một tiếng, "Bất quá Sở gia ngược lại có thể phái người âm thầm bảo hộ hắn, ta tìm thời gian xác nhận với vị đại nhân kia một chút, trước mắt chúng ta chỉ có thể dùng trí, không thể dùng sức."

Mai Hoa Thập Tam cười hắc hắc lấy ra một tấm phiếu nợ: "Trước đó vốn tưởng thứ này vô dụng, không ngờ hôm nay lại có tác dụng lớn, ta đã gửi tối hậu thư cho hắn, nếu ba ngày sau hắn còn không mang tiền đến, dù là Thiên Vương lão tử cũng không ngăn được chúng ta chặt đứt hai tay của hắn."

Nỗi phiền muộn trong lòng Mai Siêu Phong tan biến không còn: "Tiểu tử ngươi không hổ là ta một tay bồi dưỡng, làm tốt lắm! Gia phong Sở gia xưa nay nghiêm cẩn, nghiêm cấm con cháu trong nhà đánh bạc, ta rất muốn xem Sở Trung Thiên có vì tên con rể phế vật này mà tự vả mặt không."

Tổ An không hề hay biết có người đang trăm phương ngàn kế đối phó hắn, hắn hỏi thăm đường đi, cuối cùng cũng tìm được Ngọc gia.

Nhìn sơn trang rộng lớn trước mắt, cửa lớn khí thế quy mô có kém Sở gia một chút, nhưng tổng thể lại thanh u hơn.

"Giản Nhị gia có ở đó không?" Tổ An tiến đến hỏi thăm thủ vệ ngoài cổng.

Hắn đã dò hỏi qua, trượng phu của Ngọc Yên La, Vân Trung Quận Công họ Giản, vị tiểu thúc tử dẫn đội chạy đến trong sơn cốc trước đó tự nhiên cũng họ Giản.

"Ngươi là ai?" Người gác cổng liếc nhìn hắn một cái.

Tổ An nhất thời có chút nhức trứng, đều nói Tể Tướng trước cửa thất phẩm quan viên, đám gia hỏa này đều khó tiếp xúc như vậy sao?

Hắn đảo mắt, trực tiếp nhét một khối bạc vụn qua, dù sao cũng là đồ vơ vét được trên người Mai Hoa Thập Nhị.

Thấy bạc, sắc mặt người kia nhất thời nhu hòa hơn nhiều, thay vì vẻ mặt xụ xị trước đó là nụ cười niềm nở, ghé sát tai nói nhỏ: "Nhị gia đã ra ngoài, không có ở trong phủ."

Tổ An thở phào nhẹ nhõm, xem ra nội bộ Ngọc gia cũng sóng ngầm gió nổi, Giản Nhị gia kia hình như không hợp với Ngọc Yên La, mình đã cứu Ngọc Yên La trước đó, nhỡ đâu lại làm hỏng chuyện của hắn, chẳng phải tự chui đầu vào rọ sao?

Cho nên, việc đầu tiên là dò hỏi tung tích của hắn, biết được hắn không có ở nhà mới thở phào nhẹ nhõm: "Ta muốn gặp phu nhân nhà các ngươi."

Người gác cổng cười hề hề: "Trên đời này muốn gặp phu nhân nhà ta nhiều vô kể, chút tiền của ngươi e là không đủ đâu."

Tổ An không phí lời với hắn, trực tiếp lấy ngọc bội mà Ngọc Yên La đưa cho hắn ra: "Có biết vật này không? Ta là bạn của phu nhân nhà các ngươi, ngươi đi thông báo, nàng chắc chắn sẽ gặp ta."

Nhìn chữ "Ngọc" to bằng cái đấu trên ngọc bội, người gác cổng trợn tròn mắt: "Tiểu nhân mắt chó coi thường người, xin hỏi xưng hô của ngài là gì?"

Tổ An mất kiên nhẫn nói: "Ngươi quản ta là ai, cứ vào thông báo là được." Hắn không muốn để lại tin tức cho Giản Nhị gia kia tra xét.

"Thật không khéo, phu nhân nhà ta đã đến quận bên cạnh giải quyết chút chuyện kinh doanh." Người gác cổng cười khổ nói.

Tổ An ngớ người: "Vậy nàng khi nào trở về?"

"Ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng nữa." Người gác cổng nghĩ ngợi rồi nói.

"Mất công ta bày tỏ." Tổ An xoay người rời đi, trong lòng có chút bực bội, chẳng lẽ Ngọc Yên La cố ý cho mình ngân phiếu khống sao?

Đi được vài bước lại thấy không đúng, hắn quay trở lại trước mặt người gác cổng, chìa tay ra: "Trả bạc cho ta!"

Người gác cổng nhất thời mặt mày nhăn nhó, có ai lại hèn như vậy không, bạc đưa ra rồi còn đòi lại! Nếu là người khác hắn chẳng thèm để ý, nhưng tên này rõ ràng là bạn của phu nhân, hắn không dám đắc tội.

Đành phải không tình nguyện trả bạc lại.

Đến từ sự phẫn nộ của người gác cổng +66!

Tổ An thầm nghĩ tên này cung cấp điểm phẫn nộ giá trị ít ỏi như vậy, trách sao đến cả tên cũng không xứng có, hắn đã từng thu thập hơn 20 ngàn điểm phẫn nộ giá trị, giờ mấy thứ vụn vặt này thật sự có chút không quen.

Sau khi rời khỏi Ngọc gia, hắn lại dạo chơi trong thành Minh Nguyệt nửa ngày, làm quen với môi trường nơi này, dù sao rất nhiều biện pháp phải xây dựng trên thông tin đầy đủ, hắn thực sự vẫn còn hiểu biết quá ít về thế giới này.

Hắn vừa đi vừa nhìn, mất hơn nửa ngày trời đi hết các ngõ ngách lớn nhỏ của thành Minh Nguyệt, dù không nói là đi qua mọi hang cùng ngõ hẻm, nhưng hắn chí ít đã nắm được bố cục sơ bộ của thành Minh Nguyệt, cùng vị trí của một số địa điểm quan trọng, không còn mù mờ về thành Minh Nguyệt như trước.

Trời dần tối, Tổ An áng chừng thời gian không còn nhiều, liền trở về Sở phủ.

Hỏi thăm người hầu, phát hiện Sở Sơ Nhan vẫn chưa về, hơn nữa có vẻ như mấy ngày nay đều không ở nhà, hắn nhất thời cảm thấy đau răng.

Vốn định tìm nàng mượn ít tiền để giải quyết rắc rối bên Mai Hoa Bang, dù sao lần trước ở từ đường mượn nàng 300 lượng thoải mái thật.

Đến mức ngại tìm phụ nữ xin tiền? Không có chuyện đó, ăn bám thì phải có tự giác của kẻ ăn bám, hắn đã chịu bao nhiêu khinh thường và kỳ thị vì thân phận ở rể này, hưởng thụ một chút quyền lợi nên có thì sao?

Thực ra, kiếp trước Tổ An xem thế giới động vật, rất hâm mộ Sư Tử đực trên thảo nguyên Châu Phi, mỗi ngày trừ đánh nhau ra thì chẳng phải làm gì, có một đám hậu cung, đến cả việc đi săn cũng là đám Sư Tử cái hậu cung kia đi săn.

Ừm, quyết định rồi, chỉ ăn cơm chùa một nhà thì thật không có chí khí, ta phải làm Vương Nam của những kẻ ăn cơm chùa!

Nhưng hắn chợt nghĩ tới tiểu huynh đệ bất tài của mình, nhất thời chua xót rơi lệ.

"Sao ngươi lại khóc?" Một giọng nói già nua vang lên sau lưng.

Tổ An giật mình, quay lại, phát hiện Mễ lão đầu đang đứng ở cửa ra vào: "Sao ông đi lại không gây ra tiếng động vậy?"

Mễ lão đầu không đáp thẳng vào câu hỏi của hắn, mà hỏi ngược lại: "Vừa từ học viện về?"

"Ừm." Tổ An thầm nghĩ mình cũng không tính là nói dối, hôm nay xác thực đã đến học viện, chỉ là không vào thôi.

"Thế đã kết bạn với Vi Hoằng Đức chưa?" Mễ lão đầu khom người yên lặng nhìn hắn.

Tổ An thuận miệng ứng phó: "Hôm nay mới đi, vẫn chưa kịp biết hắn."

Mễ lão đầu "à" một tiếng, nhắc nhở: "Vậy ngươi phải tranh thủ thời gian."

"Ta biết." Tổ An ngược lại có chút xấu hổ, thầm nghĩ tìm một cơ hội đi hỏi thăm cái người họ Phùng kia, coi như có bàn giao với ông ta.

"Vậy ngươi nghỉ ngơi đi." Mễ lão đầu quay người rời đi.

Vừa đi đến cửa thì một bóng hình xinh đẹp đỏ rực chạy tới, tựa như một tinh linh lửa xinh đẹp: "Họ Tổ kia, sao hôm nay không thấy ngươi ở trường?"

Đến tự nhiên là Nhị tiểu thư Sở gia, Sở Hoàn Chiêu.

Nghe thấy lời nàng nói, Mễ lão đầu bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm Tổ An với ánh mắt hơi nghi hoặc.

"Không lớn không nhỏ, tỷ phu mà cũng không tha?" Tổ An giật mình trong lòng, vội trừng mắt nhìn Sở Hoàn Chiêu một cái.

Đến từ Sở Hoàn Chiêu, điểm phẫn nộ +24!

Sở Hoàn Chiêu định nổi giận, nhưng chợt nhớ đến vụ cá cược đêm đó, đành phải miễn cưỡng hô một tiếng: "Tỷ. . . Tỷ phu, sao hôm nay không thấy ngươi ở trường?"

Chú ý đến ánh mắt của Mễ lão đầu, Tổ An ngượng ngùng cười: "Trường học lớn như vậy, em tìm không thấy ta cũng là chuyện bình thường mà."

Sở Hoàn Chiêu lắc đầu: "Không đúng, ta tìm hết các lớp tân sinh rồi, đều không thấy ngươi, ngươi chẳng lẽ lại vừa đi đã lên lớp cao rồi."

Đến từ Mễ Liên Anh, điểm phẫn nộ +99!

Chú ý đến ánh mắt âm trầm của Mễ lão đầu, Tổ An biết ông chỉ sợ đã nhìn thấu chân tướng, đang lo lắng ông có đánh người hay không thì một thân ảnh hùng hùng hổ hổ xông tới:

"Hay cho ngươi, Tổ An, chúng ta có ý tốt đưa ngươi đến học viện rèn luyện, kết quả ngươi lại dám trốn học!"

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Gấu hơn mình 6 tuổi
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

2 tuần trước

Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu

Ẩn danh

Snow Kuribo

Trả lời

3 tuần trước

Chap 2738 lộn r ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

3 tuần trước

Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

3 tuần trước

Truyện này ngừng ra chap rồi à ad

Ẩn danh

Slamdrug

Trả lời

1 tháng trước

Truyện hay. Nhưng cảm giác tình cảm về sau gượng ép, nhạt nhẽo vãi. Mấy gái ban đầu trải qua đủ thứ mới yêu. Mấy gái về sau quanh quanh vài câu, đánh 1 trận yêu sâu đậm cmnr??? Tác giả viết tham hậu cung quá

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

1 tháng trước

Hóng ngày trở về 1 đêm chơi 2 vị sư phụ quá

Ẩn danh

Tử Thần Hades

Trả lời

1 tháng trước

Chap 2687 sao không có nội dung vậy ad?

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ok fix rồi bạn.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

1 tháng trước

Ohh mấy chương gần đây nguồn raw bị lỗi, đợi mình đổi nguồn mới rồi cập nhật lại nhé mọi người.

Ẩn danh

Snow Kuribo

Trả lời

1 tháng trước

Truyện lục địa kiện tiên từ chap 2643-2644 bị nhảy chap thiếu chap. Tập 2656 trở đi bị lộn sang truyện khác. Ad xem lại giùm

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

Ok bạn để mình coi lại.

Ẩn danh

Đấu Đế

Trả lời

3 tháng trước

Đớp từ con đến mẹ. Đớp từ bạn vợ đến e dì. Đớp luôn bạn học lẫn cô giáo... Tu tiên clg thế này :))))

Ẩn danh

stlinh2k1

1 tháng trước

đớp cả mẹ vợ á t mới đọc có chổ bị dính xuân dược mà chưa đớp đc còn sau này có đớp hay ko thì chưa biết hihi

Ẩn danh

duc anh

Trả lời

3 tháng trước

Truyện này đh nào dịch không mất phí thế có tâm hồn mấy Bọn đi copy bản dịch rồi cho mất phí