Logo
Trang chủ

Chương 90: Đưa tới cửa

Đọc to

Đậu đen rau muống thì đậu đen rau muống, học vẫn là phải nghiêm túc học. Rốt cuộc quan hệ đến sinh mệnh an toàn, thêm một cái chiến kỹ liền thêm một cái mạng a.

Nghiêm túc lắng nghe Bạch Tố Tố giảng giải mỗi một chiêu mỗi một thức, Vi Tác thì mấy lần tìm hắn nói chuyện đều không được đáp lời, khiến đối phương ánh mắt cực kỳ oán niệm: "Đại ca, ngươi có phải đến nhầm ban rồi không, Hoàng tự ban chúng ta không phải lấy tu luyện làm chủ a."

Tan học, Tổ An vẫn còn dư vị những điều vừa học được trong đầu, bỗng nhiên một nhân viên công tác trường học chạy đến tìm hắn: "Tổ... Lão sư, túc xá của ngươi đã an bài xong, muốn đi xem qua một chút không?"

Hắn không khỏi nhức trứng, rốt cuộc chuyện này thực sự quá hoang đường, mấy ngày trước hắn vẫn còn là học sinh, không ngờ nhanh như vậy đã thành lão sư, tiếng lão sư này kêu thật sự không quen miệng a.

"Là ngươi à." Tổ An ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi vui vẻ, đều là người quen cả, lúc trước vào trường cũng là vị nhân viên công tác này dẫn hắn đi gặp hiệu trưởng.

"Không phải sao." Nhân viên công tác kia ngượng ngùng cười, "Đi thôi, ta dẫn ngươi đi làm quen với hoàn cảnh."

"Tốt." Tổ An nhất thời phấn chấn, đằng nào giờ cũng đang là giữa trưa, còn một đoạn thời gian nữa mới đến tiết buổi chiều, vừa hay đi xem chỗ ở mới của mình rốt cuộc ra sao.

"Vị lão sư này xưng hô thế nào?" Trên đường, Tổ An không nhịn được lên tiếng hỏi, dù sao đã gặp mặt lần hai, làm quen biết cũng tốt.

Nhân viên công tác kia đáp: "Ta gọi Chu Cam, phụ trách một số công tác hậu cần của trường."

"Chu Càn? Tên hay đấy, cũng bá khí, sinh tử coi nhẹ, không phục thì làm." Tổ An nhịn không được buột miệng.

Nhân viên công tác kia tức xạm mặt, hiển nhiên không phải lần đầu bị hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Không phải cái 'làm' kia, mà là chữ 'cam' Tam Điểm Thủy một cái chữ 'kim'."

Tổ An một mặt xấu hổ, cười ha hả: "Tên cũng không tệ, nghe văn hóa đấy, ha ha, ha ha ha..."

Chu Cam mặt đầy phiền muộn, anh bạn khen người kiểu gì vậy a.

Hai người rất nhanh đến một khu "biệt thự" vắng vẻ - ít nhất trong mắt Tổ An là như vậy, nơi này là một vùng rừng cây thanh u, cỏ ven đường được cắt tỉa rất chỉnh tề, còn có đủ loại hoa xinh đẹp, cách một đoạn lại có một viện tử độc lập ẩn hiện giữa cây cối, nhìn rất giống những khu chung cư cao cấp ở kiếp trước.

"Tổ lão sư, đây là chỗ ở của ngươi, tấm lệnh bài này là chìa khóa, đã ghi thông tin của ngươi vào, trận pháp viện tử sẽ tự động phân biệt thông hành." Chu Cam giao cho hắn một tấm ngọc bài hơi mờ.

Tổ An nhận lấy xem xét, ừm, quả nhiên có chút dáng vẻ thế giới tiên hiệp, so với mấy cái chìa khóa ở kiếp trước nhìn cao cấp hơn nhiều: "Đúng rồi, cái này có mở được cửa của lão sư khác không?"

Chu Cam nhất thời nhức trứng, gia hỏa này ngốc à, dùng đầu gối nghĩ cũng biết không được rồi.

Nhưng nghĩ đến tính tình không theo lẽ thường của tên này, đến trường mấy ngày ngắn ngủi đã làm gà bay chó chạy, hắn vẫn không yên tâm nhắc nhở: "Đương nhiên là không được, trận pháp viện tử của mỗi lão sư nếu phát hiện xâm nhập ác ý, sẽ tự động triển khai công kích, ngươi tuyệt đối đừng làm bậy."

"À..." Tổ An nhất thời thất vọng, "Vậy viện tử của Thương Lưu Ngư Thương lão sư ở đâu, có gần ta không?"

"Ngươi nghĩ hay nhỉ." Chu Cam rốt cuộc nhịn không được, rốt cuộc Thương Lưu Ngư là tình nhân trong mộng của không biết bao nhiêu nam lão sư trong trường, đương nhiên bao gồm cả hắn, "Viện tử của Thương lão sư là độc lập, không ở đây."

Tổ An không thể không đậu đen rau muống cái thế giới học viện này thật sự quá chó nhà giàu, vậy mà cho mỗi lão sư đều an bài một cái viện tử riêng, vẫn là mấy trường học tốt ở kiếp trước, phòng học lầu ký túc xá thống nhất, nói không chừng sát vách còn có một cô giáo xinh đẹp, biết đâu nửa đêm lại đến cả ngày Lôi dẫn Địa Hỏa.

Chu Cam lại nhắc nhở vài câu rồi vội vàng rời đi, hắn lo lắng ở lại nữa sẽ không nhịn được muốn đánh tên này, rốt cuộc bộ dạng hắn quá đắc ý.

Tổ An thì nhìn chỗ ở thuộc về mình, viện tử có chút giống tứ hợp viện, tuy không tính là lớn, nhưng phòng ốc dư xài, bên trong các loại bày biện đồ dùng trong nhà cực kỳ tao nhã, đồ dùng sinh hoạt cũng được chuẩn bị đầy đủ, xem ra đãi ngộ lão sư của học viện này quả nhiên rất tốt.

Đỡ ta tốn tiền đi mua viện tử trong thành, hừ, sau này Sở gia còn dám làm ta bực, ta thì... Ta thì chạy đến đây ngủ!

Không biết học viện có cho phép ta mua mấy nha hoàn xinh đẹp dịu dàng về đây không...

Đúng lúc này, bên ngoài bỗng truyền đến một giọng nói ôn nhu như nước: "Tổ lão sư, ngươi ở bên trong à?"

Tổ An sững sờ, đúng là muốn gì được nấy, chẳng lẽ học viện còn cho mỗi lão sư một tiểu cô nương xinh đẹp à? Chỉ là giọng nói này sao nghe quen tai vậy.

Hắn vội vàng chạy ra mở cửa, chỉ thấy một mỹ nữ cổ điển đang thanh tú động lòng người đứng ở cửa, đôi mắt hạnh tràn ngập ý cười, ôn nhu nhìn hắn.

"Ngươi là... Trịnh Đán?" Tổ An chớp mắt mấy cái, vận đào hoa của ta mạnh vậy sao? Bị một mỹ thiếu nữ mở miệng gọi một tiếng lão sư, cảm giác thật thoải mái a.

Hừ, phải lôi hết người trong trường đến đây mà xem, xem người ta tiểu cô nương kêu ngọt và tự nguyện thế nào, học tập mà xem.

Thiếu nữ xinh đẹp đối diện cười ngọt ngào: "Tổ lão sư quả nhiên trí nhớ siêu phàm, vẫn còn nhớ đến ta."

Tổ An nghĩ thầm, buổi sáng mới gặp qua, nếu nhanh vậy đã quên thì hóa ra là người già si ngốc rồi.

"Vậy Trịnh tiểu thư đến tìm ta có chuyện gì?" Tổ An nhớ đến lời em vợ nhắc nhở buổi sáng, không bị sắc đẹp làm choáng váng đầu óc.

"Buổi sáng quá vội vàng, chưa kịp cảm ơn ân cứu mạng của ngươi," Trịnh Đán giơ tay lên, lay lay hộp cơm, "Hiện tại vừa hay giữa trưa, nghĩ là lão sư chắc chưa dùng bữa, ta cố ý xuống bếp làm mấy món nhắm, mong lão sư đừng chê."

"Tự mình xuống bếp?" Tổ An thần sắc cổ quái, "Trịnh tiểu thư buổi sáng không có lên lớp à?"

Đây là đang sỉ nhục IQ của ta à, rõ ràng buổi sáng thấy ngươi ở trường, ngươi làm gì có cơ hội về nhà làm đồ ăn.

Trịnh Đán lại là Thất Khiếu Linh Lung Tâm, lập tức đoán được hắn đang nghĩ gì, không chút hoang mang giải thích: "Trịnh gia chúng ta cũng chuẩn bị cho ta một viện tử ở trường, ta làm ở đó."

"À, học sinh cũng có viện tử như vậy à?" Tổ An ngẩn người.

Trịnh Đán mím môi cười: "Người bình thường tự nhiên không thể, nhưng Trịnh gia chúng ta ở Minh Nguyệt thành dù sao cũng có chút ảnh hưởng, nên mới có chút đặc quyền nho nhỏ như vậy."

Tổ An giật mình, chắc hẳn trừ nàng ra, chỉ sợ đám công tử tiểu thư nhà đạt quan quý tộc kia cũng có viện tử riêng trong học viện.

Phì, còn tưởng học viện cao thượng thế nào, hóa ra cũng lưu hành cái kiểu này.

"Tổ lão sư, có thể cho ta vào rồi nói không, nếu bị người đi ngang qua nhìn thấy, e là ảnh hưởng không tốt lắm." Trịnh Đán dịu dàng nhìn hắn, ánh mắt kia đủ làm mềm lòng bất kỳ người đàn ông nào trên thế giới.

Tổ An tự nhiên không ngoại lệ, vừa nghiêng người để nàng vào, vừa trêu tức hỏi: "Lo lắng truyền đến tai Tang tướng quân, hại danh dự tiểu thư à?"

Trịnh Đán thở dài: "Thì ra lão sư đã biết chuyện hôn ước của ta, ai, sinh ra trong đại gia tộc, hôn sự không do mình làm chủ, để lão sư chê cười."

Tổ An nể phục nghệ thuật nói chuyện của nữ nhân này, nàng không hề nói xấu Tang Thiên nửa lời, lại rất rõ ràng lộ ra mình thân bất dĩ kỷ trong chuyện hôn ước này, thậm chí còn có thể cảm nhận được nàng không hề tình nguyện.

Nhưng nghĩ kỹ thì nàng thực sự không nói gì, dù có truyền đến tai người kia cũng chẳng có gì to tát.

"Không nhắc đến những chuyện đó nữa, lần này ta đến là để cảm ơn ngươi." Đôi mắt to ngập nước của Trịnh Đán nhìn hắn như vậy, khoảng cách gần đến mức dường như trên người nàng phát sáng.

Dù mỗi ngày thấy mấy đại mỹ nhân Sở gia, Tổ An vẫn phải thừa nhận, thiếu nữ trước mắt là một đại mỹ nữ cực kỳ xuất chúng, khó trách có thể sánh ngang Sở Sơ Nhan trên bảng hồng nhan.

Lúc này, Trịnh Đán đã chậm rãi bưng từng đĩa thức ăn từ trong hộp gỗ ra, cả quá trình không nhanh không chậm, động tác cực kỳ ưu nhã, toát ra một khí chất cổ điển đặc biệt, dường như những cung nữ Giang Nam mặc áo dài trên TV ở kiếp trước, dù là ăn cua cũng có thể ăn được cực kỳ ưu nhã mê người, khiến người ta miên man bất định.

Rất nhanh trên bàn đã bày đầy mấy bàn thức nhắm, món nào cũng đủ sắc hương vị, chỉ nhìn thôi đã là một sự hưởng thụ.

Trịnh Đán có chút đắc ý, phải biết nàng không chỉ giỏi pha trà, mà còn giỏi xuống bếp, nàng rất tự tin vào tài nghệ nấu nướng của mình, có điều ngày thường nàng ít khi xuống bếp, hoàn toàn là xuất phát từ hứng thú, đến Tang Thiên còn chưa có phúc hưởng thụ, ngược lại để tên này được lợi trước.

Nàng đang chờ đối phương khen ngợi tài nghệ nấu nướng của mình, sau đó nàng sẽ khiêm tốn một chút, cả quy trình nàng đã nắm tương đối quen, những năm gần đây nàng luôn kinh doanh hình tượng tiểu thư khuê các hoàn mỹ, coi như là quen tay hay việc.

"À, cái hộp cơm này của ngươi còn có chức năng giữ ấm à." Tổ An cầm hộp gỗ trên bàn lên lật qua lật lại xem.

Trịnh Đán nghẹn thở, nàng thực sự không hiểu đối phương có ý gì, nhưng vẫn nhàn nhạt cười nói: "Quanh hộp gỗ có khắc phù văn giữ ấm, cũng không có gì hiếm lạ."

"Thì ra là thế." Tổ An bừng tỉnh đại ngộ, xem ra không thể coi thường thế giới này, tuy khoa học kỹ thuật không phát triển bằng kiếp trước, nhưng họ có thể dùng đồ tu luyện để đạt được hiệu quả tương tự. Trước đây xe ngựa của Sở Sơ Nhan có phù văn giảm xóc, chén xúc xắc ở sòng bạc Ngân Câu có phù văn cách ly nguyên khí, nghe nói những binh khí tốt của Sở gia cũng phải khắc phù văn tương ứng, sau này phải chú ý hơn đến kiến thức về lĩnh vực này.

Nhìn bộ dạng hắn, Trịnh Đán chợt nhận ra, gia hỏa này một tháng trước vẫn còn là một tên lưu manh ăn chơi lêu lổng trong thành, vừa được Sở gia chọn làm con rể, có lẽ còn chưa thấy những thứ này của đại gia tộc, quả nhiên chim sẻ bay lên đầu cành cũng không biến thành phượng hoàng được.

Dù lòng sinh ra khinh thường, trên mặt vẫn là nụ cười không thể bắt bẻ: "Lão sư mau mời ngồi đi, lát nữa đồ ăn nguội mất thì tiếc, ta rót rượu cho ngài."

"Uống rượu?" Nhìn đối phương rót rượu, để lộ ra nửa cổ tay trắng như bạch ngọc trong tay áo, Tổ An cười như không cười nói: "Uống rượu vào dễ mất lý trí lắm."

Đề xuất Bí Ẩn: Vu hiệp Quan Sơn - Ma Thổi Đèn
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hà Nguyễn

Trả lời

6 ngày trước

Sao chap2696 -2697 rối thế không ăn khớp í cuối 2696 là ở tương Dương thành chỗ đồ Long đao sang chap kia thì gần xong thử thách rồi ad xem lại sửa đi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

3 ngày trước

ủa bạn có báo nhầm chương không?

Ẩn danh

Phách Thiên

Trả lời

3 tuần trước

Truyện hay mà lão tác ra chương rề rề quá

Ẩn danh

Kugiant

3 tuần trước

Nghe audio trên youtube nó vượt hơn chắc 1,2 chap ở đây rồi

Ẩn danh

Tử Thần Hades

1 tuần trước

kugiant, audio kênh nào vượt chương ở đây vậy, tìm ko thấy.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

4 tuần trước

Sorry ae. Truyện này không có nguồn raw luôn, tìm được 1 nguồn thì suốt ngày nó chơi đăng raw sai xong cập nhật lại. Mình mới sửa hết lại các chương lỗi rồi nhé.

Ẩn danh

Tử Thần Hades

Trả lời

4 tuần trước

Lại đăng cái gì nữa!

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

1 tháng trước

Alo Ad ơi cập nhật sai truyện rồi kìa

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

à chương chuẩn nhất là đến 2766. tìm được nguồn chuẩn mình sửa lại tiếp.

Ẩn danh

Tử Thần Hades

Trả lời

1 tháng trước

Ủa sao nó thành cái truyện gì kỳ vậy???

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

1 tháng trước

Đăng lộn sang truyện nào thế ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

Trả lời

2 tháng trước

Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu

Ẩn danh

Snow Kuribo

Trả lời

2 tháng trước

Chap 2738 lộn r ad

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

2 tháng trước

Truyện này ngừng ra chap rồi à ad