Mễ lão đầu không nhìn thẳng lời này, Minh Nguyệt thành nổi danh phế vật thiên phú tốt ư? Chẳng lẽ những năm gần đây ánh mắt người khác đều mù cả rồi? Nghĩ tới nghĩ lui, lão nhân chỉ có một lời giải thích: "Có lẽ tình trạng cơ thể ngươi vừa vặn phù hợp bộ thân pháp này, rèn luyện thật tốt, dùng để tự vệ trước Viên Văn Đống ắt hẳn dư xài."
"Đúng, việc ta dạy cho ngươi bộ thân pháp này đừng nói với bất luận kẻ nào, mà cái tên 'Quỳ Hoa Mê Ảnh' tốt nhất cũng đừng nhắc đến, miễn cho rước họa vào thân."
Tổ An vội gật đầu không ngừng: "Biết, biết..."
Nhìn gia hỏa này đúng là Cẩu Thánh, bất quá nghĩ cũng phải, không cẩn trọng lời nói sao có thể nhiều năm như vậy ở Sở gia làm một nông dân chuyên trồng hoa không có tiếng tăm gì.
Thấy hắn đáp ứng, Mễ lão đầu lúc này mới yên tâm rời đi.
Tổ An liền bắt đầu luyện tập "Quỳ Hoa Huyễn Ảnh" vừa mới học được, luyện luyện bỗng sinh ra một ý niệm trong đầu: Thân pháp này quỷ dị mau lẹ như vậy, chỉ dùng để tránh né chẳng phải quá lãng phí, nếu dùng để công kích thì sao?
Hắn lập tức nghĩ tới "Sơ cấp kiếm thuật mười ba thức", những chiêu đi thẳng về thẳng coi trọng khoảng cách ngắn nhất, tốc độ nhanh nhất, gây thương tổn lớn nhất cho đối phương, tuy trong mắt cao thủ chân chính là trọng công khinh thủ, sơ hở một đống lớn, nhưng nếu tốc độ đủ nhanh, coi như ngươi thấy sơ hở thì đã sao?
Nghĩ đến đây, hắn có chút hưng phấn, trực tiếp đem "Sơ cấp kiếm thuật mười ba thức" phối hợp "Quỳ Hoa Huyễn Ảnh" bắt đầu luyện, vốn "Sơ cấp kiếm thuật mười ba thức" đi thẳng về thẳng có chút đơn điệu, nhưng một khi phối hợp "Quỳ Hoa Huyễn Ảnh", cái thân pháp quỷ dị kia, trong sân lập tức lạnh lẽo lóng lánh, kiếm khí tung hoành.
Nếu có ngoại nhân đến xem, chỉ thấy một cái bóng dáng quỷ dị lúc ẩn lúc hiện, nói không chừng còn bị hù dọa.
Bỗng nhiên Tổ An khẽ động lòng, vội vàng thu kiếm lại, mấy thị vệ nghe tin chạy đến: "Cô gia, ngài không sao chứ?"
Tổ An nhận ra mấy người này là sau vụ Tuyết nhi lần trước, Sở Trung Thiên an bài đến bảo vệ hắn, không khỏi âm thầm đậu đen rau muống, vừa rồi Mễ lão đầu tới sao không thấy các ngươi phản ứng gì.
"Không có việc gì, ta ở đây luyện kiếm thôi." Tổ An chà mồ hôi trên trán, khẽ cười nói.
"Há, vậy chúng ta không quấy rầy." Mấy thị vệ thấy không có dị trạng liền lui xuống.
"Cô gia thân thể yếu thật, luyện sơ cấp kiếm thuật mà đầu đầy mồ hôi."
"Thật đáng thương Đại tiểu thư nhà chúng ta."
"Vừa rồi bên kia truyền đến động tĩnh không nhỏ, chẳng lẽ ta nghe nhầm?"
"Thôi đi, chắc là dạo này tinh thần căng thẳng thôi, chẳng lẽ cô gia còn có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy?"
"Điều này cũng đúng."
...
Nghe thấy tiếng xì xào bàn tán từ xa truyền đến, mặt Tổ An tối sầm, xem ra hình tượng của mình cần cải thiện một chút.
Vốn còn có chút tâm thần bất định về gia tộc thi đấu, nhưng có "Quỳ Hoa Huyễn Ảnh", hắn lại hoàn toàn yên tâm, bộ thân pháp quỷ mị này cùng "Sơ cấp kiếm pháp mười ba thức" quả thực là tuyệt phối, giống như Tịch Tà Kiếm Phổ trong tiểu thuyết vậy.
Nghĩ đến đây, nụ cười hắn bỗng cứng đờ, lập tức kịp phản ứng thân pháp này có chữ Quỳ Hoa, Mễ lão đầu vừa rồi còn nói tu luyện bộ thân pháp này có đại nạn, người bình thường không cách nào luyện, đồng thời ánh mắt còn liếc xuống giữa hai chân ta...
Ta siết cái một đi không trở lại!
Chẳng lẽ lão nhân ngắm nghía Quỳ Hoa Bảo Điển?
Ý nghĩ vừa nảy sinh, Tổ An hoảng sợ ném kiếm đi.
Cái này mẹ nó có hết không vậy, hắn cảm nhận được thế giới này ác ý sâu sắc, tiểu huynh đệ bị phong ấn chưa nói, giờ đến Quỳ Hoa Bảo Điển cùng Tịch Tà Kiếm Phổ cũng cho hắn phối hợp?
Tổ An thối mặt trở về ngã đầu ngủ, kiếm cũng không buồn luyện.
Lúc này, một người khác tâm tình còn tệ hơn, trong tổng đà Mai Hoa Bang, "phanh" một tiếng, một chén sứ Quan lò nung quý giá bị ném xuống đất vỡ tan.
Quỳ một chân trên đất, mí mắt Mai Siêu Phong giật giật, đây là chén trà hắn thích nhất, trước kia tốn rất nhiều công sức mới có được, ngày nào cũng nâng niu không rời, nếu là người khác, đừng nói nện, chạm vào thôi cũng bị hắn mang xuống nuôi chó, nhưng giờ khắc này, hắn không hề tức giận, chỉ run lẩy bẩy quỳ trên mặt đất.
Quỳ bên cạnh hắn còn có một người khác, mặc áo xanh lục, đầu bện thành những bím tóc xinh xắn, chính là Tuyết nhi trước đó la lối om sòm với hắn.
Trước hôm nay, Mai Siêu Phong nhìn nha đầu này luôn không vừa mắt, giờ lại có cảm giác đồng bệnh tương liên.
Trước mặt bọn họ, trên vị trí chủ tọa, một công tử trẻ tuổi ngồi xuống, hắn mặc cẩm bào màu tím đen, thắt lưng bằng đai lưng trắng, khuôn mặt tuấn mỹ vô song, mái tóc dài đen nhánh càng lộ vẻ tiêu sái thanh tao.
Chỉ là lúc này mặt hắn âm trầm, giận dữ nhìn hai người quỳ dưới, lộ vẻ u ám.
"Các ngươi đúng là thủ hạ tốt của ta, Tuyết nhi, ta nhớ không lâu trước kia ngươi còn truyền tin cho ta, nói mọi thứ trong tầm kiểm soát, sắp khiến tên phế vật Tổ An kia vĩnh viễn biến mất khỏi đời này, rồi giờ ngươi lại nói với ta thân phận của ngươi bại lộ, trốn khỏi Sở gia?" Công tử trẻ tuổi cười gằn, nhưng giọng nói không có chút ý cười.
"Công tử thứ tội, tại hạ gặp chút chuyện ngoài ý muốn." Tuyết nhi cắn chặt răng, mặt xấu hổ, vốn định giúp công tử giải ưu, ai ngờ lại làm hỏng việc, mà mục tiêu lại là một kẻ bất lực.
"Chút chuyện ngoài ý muốn?" Công tử trẻ tuổi cười lạnh, "Ngươi có biết để đưa ngươi vào Sở gia, công tử ta đã tốn bao nhiêu tài nguyên, dùng bao nhiêu nhân mạch? Ẩn mình mấy năm, mãi mới chờ đến lúc hái quả, kết quả ngươi lại làm hỏng hết!"
"Ta nhất định lập công chuộc tội, xin công tử khai ân!" Tuyết nhi dập đầu xuống đất, thân thể mềm mại run rẩy dữ dội.
Công tử trẻ tuổi không thèm nhìn nàng, quay sang Mai Siêu Phong: "Còn ngươi, Tuyết nhi còn nhỏ lại là nữ nhi, chưa trải sự đời làm việc không chắc chắn thì thôi, ngươi là lão giang hồ, là cự bá hắc đạo mà lại thua trong tay tên phế vật kia? Còn thua đến 7,5 triệu lượng, hắc hắc, số lễ ngươi dâng cho ta những năm nay, cộng lại có nhiều vậy không?"
Mồ hôi lạnh Mai Siêu Phong lập tức tuôn ra, tự hỏi ý tứ trong lời công tử, dường như phạt Tuyết nhi chỉ là hình thức, còn đang bắt mình chịu tội? Hắn vội vàng giải thích: "Đều do thủ hạ làm việc bất lợi, khi ta nhận được tin thì đã muộn, dù nghĩ nát óc ta cũng không ngờ có người có thể thắng 7,5 triệu lượng chỉ trong hai ván."
"Hơn nữa, ta vốn không định thừa nhận 7,5 triệu lượng, nhưng Kiều cô nương lại bắt ta phải đồng ý, ta bất đắc dĩ mới viết giấy nợ."
Hắn không thể không khẩn trương như vậy, nam tử trước mắt là Thạch Côn, Lục công tử của Kinh Thành Thạch gia, phụ thân là Đại Tư Mã đương triều, Thạch gia là một trong những gia tộc đỉnh phong ở Kinh Thành, bản thân Thạch Côn không chỉ tuấn tú tiêu sái mà còn là thiên tài được công nhận, được Thạch gia trên dưới yêu thích, thường xuyên được giao trọng trách.
Một số việc khuất tất của Thạch gia đều do hắn phụ trách, Mai Siêu Phong biết, những bang hội như Mai Hoa Bang có mặt ở nhiều châu phủ đều do Thạch gia chống lưng.
Đừng thấy Mai Hoa Bang bề ngoài ngăn nắp, thực tế các loại lợi nhuận đều phải nộp cho Thạch gia, cho nên việc hắn nợ 7,5 triệu lượng mới khiến đối phương tức giận như vậy.
"Ồ? Là Tuyết nhi bảo ngươi viết?" Thạch Côn nhìn Tuyết nhi, "Ngươi rốt cuộc là nằm vùng của Thạch gia hay của Sở gia?"
Tuyết nhi vội vàng kể lại tình hình lúc đó: "Công tử, trong tình huống đó nếu không viết thì khó mà kết thúc, ta cũng không muốn làm phức tạp, nghĩ rằng có thể dễ dàng lấy lại giấy nợ nên không suy nghĩ nhiều."
Thạch Côn hừ một tiếng: "Uổng công Thạch gia bồi dưỡng ngươi lâu như vậy, tầm nhìn vẫn kém, ta không tin Sở gia dám dùng Hồng Bào quân, chỉ cần hắn dám động, ngày hôm sau sẽ bị triều đình tấn công ngay."
Tuyết nhi cúi đầu: "Là thuộc hạ suy xét không chu toàn."
Thạch Côn hỏi tiếp: "Chuyện này thôi đi, mấu chốt là vì sao ngươi lại thất bại khi đi giết Tổ An?"
Tuyết nhi đáp: "Gã kia luôn giấu tài, bề ngoài là phế vật, thực tế lại là người tu hành."
"Người tu hành? Mấy phẩm!" Thạch Côn lập tức ngồi thẳng người.
"Nhiều nhất là tam phẩm, nhưng chiến lực của hắn có chút kỳ lạ..." Tuyết nhi không chắc chắn nói, nguyên khí ba động của đối phương đúng là chỉ ở mức tam phẩm, nhưng khi đánh nhau lại không như vậy.
"Ngươi tu vi ngũ phẩm mà không giết được một tên tam phẩm?" Thạch Côn tức giận bật cười, "Mấy năm nay ngươi sống uổng phí à?"
Mặt Tuyết nhi hơi đỏ lên: "Lúc đó ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, bỗng nhiên bụng đau dữ dội..."
Sau khi sự việc xảy ra, nàng đã tìm rất nhiều đại phu khám, thân thể không có vấn đề, theo miêu tả của nàng, các đại phu đều nói đó là cảm giác của phụ nữ mang thai sinh nở, nhưng nàng là khuê nữ chưa chồng, sao có thể mang thai, hơn nữa sau khi sự việc xảy ra, các triệu chứng đó biến mất không dấu vết, khiến nàng không hiểu chuyện gì.
"Đúng lúc quan trọng lại đau bụng, thật vô dụng!" Thạch Côn hừ lạnh, sắc mặt trở nên khó coi, "Nếu Tổ An không phải phế vật, vậy chứng tỏ mọi chuyện trước đây của hắn đều là cố ý, sự thật chứng minh cách đó có hiệu quả, giảm bớt cảnh giác của Sở gia, thành công trở thành con rể Sở gia."
"Nếu hắn là phế vật ta còn không lo, nhưng nếu hắn giấu tài, vậy thật sự có thể chiếm được thể xác lẫn tinh thần của Sở tiểu thư!"
Vừa nghĩ tới Sở Sơ Nhan tư dung tuyệt thế, dịu dàng ngoan ngoãn nằm trong ngực Tổ An, Thạch Côn chỉ cảm thấy ghen tị đến phát điên.
Tuyết nhi hiểu rõ tâm tư của hắn, vội nói: "Công tử đừng lo, hai người chia phòng ngủ, hơn nữa Đại tiểu thư không thích Tổ An, sẽ không để hắn đạt được."
"Nhất thời thì không biết, sau này ai nói trước được," Thạch Côn bỗng đứng dậy, "Không được, phải nhanh chóng giải quyết cái phiền toái này, đúng rồi, kế hoạch trước đây của các ngươi là gì?"
Mai Siêu Phong liếc Tuyết nhi, có chút hả hê nói: "Vốn Kiều cô nương nói đã sắp xếp người đuổi Tổ An khỏi Minh Nguyệt học viện, ta có thể tìm cơ hội dễ dàng giết hắn ở bên ngoài, không ngờ nàng tìm người không những không đuổi được Tổ An mà còn bị đuổi ra."
Thạch Côn quả nhiên tức giận bật cười: "Nếu không phải vì Dao Quang bí cảnh mở ra ta chạy tới, chắc cũng không biết bên này xảy ra nhiều chuyện đặc sắc như vậy, nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!"
Mặt Tuyết nhi cũng xấu hổ: "Ta dùng quan hệ của ngài ở Minh Nguyệt thành, mời Dương hộ tào giúp đuổi Tổ An khỏi học viện, ai ngờ trình độ số học của gã Tổ An kia còn lợi hại hơn Dương hộ tào, cuối cùng khiến Dương hộ tào bị trường học đuổi việc."
"Cái gì, gã này sao cái gì cũng giỏi?" Thạch Côn kinh hãi, đây là gã phế vật trong tình báo trước đây ư?
Mặt Tuyết nhi đỏ lên, nghĩ thầm gã kia ít nhất có một thứ không được, nhưng chuyện này nàng không định nói với công tử.
Đề xuất Voz: Vũng Linh Du Ký
Hà Nguyễn
Trả lời6 ngày trước
Sao chap2696 -2697 rối thế không ăn khớp í cuối 2696 là ở tương Dương thành chỗ đồ Long đao sang chap kia thì gần xong thử thách rồi ad xem lại sửa đi
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 ngày trước
ủa bạn có báo nhầm chương không?
Phách Thiên
Trả lời3 tuần trước
Truyện hay mà lão tác ra chương rề rề quá
Kugiant
3 tuần trước
Nghe audio trên youtube nó vượt hơn chắc 1,2 chap ở đây rồi
Tử Thần Hades
1 tuần trước
kugiant, audio kênh nào vượt chương ở đây vậy, tìm ko thấy.
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời4 tuần trước
Sorry ae. Truyện này không có nguồn raw luôn, tìm được 1 nguồn thì suốt ngày nó chơi đăng raw sai xong cập nhật lại. Mình mới sửa hết lại các chương lỗi rồi nhé.
Tử Thần Hades
Trả lời4 tuần trước
Lại đăng cái gì nữa!
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Alo Ad ơi cập nhật sai truyện rồi kìa
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
à chương chuẩn nhất là đến 2766. tìm được nguồn chuẩn mình sửa lại tiếp.
Tử Thần Hades
Trả lời1 tháng trước
Ủa sao nó thành cái truyện gì kỳ vậy???
Kugiant
Trả lời1 tháng trước
Đăng lộn sang truyện nào thế ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời2 tháng trước
Thể loại tương tự khó lắm mới kiếm được đây: Ta Thành Tâm Ma Của Nữ Ma Đầu
Snow Kuribo
Trả lời2 tháng trước
Chap 2738 lộn r ad
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Ok truyện này giờ ít nguồn cập nhật chuẩn quá.
Kugiant
Trả lời2 tháng trước
Truyện này ngừng ra chap rồi à ad