- Tôi cười đểu rồi nhìn từ mặt tới ngực đi xuống rồi trở lên mặt em và ung dung trả lời: Ờ thì suy nghĩ làm sao quen được em nè? Làm sao cưới em nè? Làm sao mà em đẹp dữ vậy, anh có phải mơ hay không? Rồi làm sao bắt cóc em đem bán. Kiếm khối tiền..... Aaaaaaaaaa đau... dừng dừng! Đừng nhéo anh, em giỡn. Tha mạng, tha anh. AAAA! Đau quá!
- T vừa nhéo vừa trợn mắt: Mới quen vài bữa mà dám giở trò hả? Tôi chưa có đồng ý mà sao ông bay cao thế. Ông muốn chết hả?
- Tôi đứng dậy chạy xa xa: Nhìn giống cặp đôi đang giỡn nhau không?
- T đỏ mặt: Đừng đùa nữa! Người ta cười. Đi đâu đây anh?
- Tôi: Thì ra quán cafe hồi 2 bữa trước gặp nhau trước đi, rồi từ từ tính cái khác, chịu không?
- T ngơ ngác: Ơ! Đi bằng kiểu gì anh?
- Tôi trợn mắt: Thế cái xe anh vứt đây, rồi đi bộ hả?
- T: Xin lỗi anh, em quên! Em toàn quen đi bằng xe hơi. Lần đầu thấy lạ lạ!
- Tôi: Hôm nay cho em đổi không khí. Lên xe đạp. Chở đi chơi!
- T hơi lo: Có an toàn không anh?
- Tôi: Chết hay bị thương anh chịu trách nhiệm. Có gì thì bắt luôn cho dễ. (Nói xong, tôi co cẳng chạy xa ra một tí ngoài tầm với của em.)
- T giọng lo lắng xen lẫn hồi hộp: Không giỡn nữa nha. Nhưng em sợ, lần đầu đi xe đạp!
- Tôi: Khỏi lo. Anh lái lụa lắm. Đường bụi bặm có cần mang khẩu trang, nón, áo khoác không? Nắng đen da à.
- T: Đợi em vào lấy.
Tôi thở dài, đúng là tiểu thư. Xe đạp chưa đi bao giờ, toàn đi xe hơi. Nhưng kệ, từ từ tập cũng quen thôi. Rồi hai chúng tôi bắt đầu một ngày đi chơi cực kỳ ấn tượng và nhiều niềm vui.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Gấu hơn mình 6 tuổi