-Tôi cười thật tươi để em thấy: Vậy thế này dễ lắm. Anh có thể làm bạn trai hay đúng hơn là người yêu em một tháng. Chịu không? Nếu không hợp thì trong thời gian đó em có quyền nói rõ hoặc muốn anh quay lại như bạn bè thế nào? (cùng với ánh mắt đợi chờ)
Em suy nghĩ về lời đề nghị; còn tôi nhìn em chăm chú và chờ đợi. Trong lòng tôi cũng hy vọng em chấp nhận đề nghị ấy. Thời gian trôi qua, bỗng em ấy nắm chặt tay và nhìn thẳng mặt tôi. Lúc ấy tôi chỉ ước thời gian có thể dừng lại mãi... để tôi được nhìn khuôn mặt em, đôi mắt ấy một đôi mắt đầy nghị lực và yếu đuối hòa trộn. Rồi bất ngờ tay em vung lên: "CHÁT" tôi định xoay người né nhưng không kịp đành hứng chịu cái tát ấy. Dù không mạnh nhưng cũng đủ đau để ghi nhớ.
-Tôi giật mình và xoa má: Sao em lại tát anh?
-T cười khì khì: Thủ tục xong!
-Tôi hơi bất ngờ đành hỏi: Hả thủ tục gì?
-T vừa nói vừa xoay xoay tay như hù tát thêm cái nữa: Cái tát đó xem như là em chấp nhận anh làm bạn trai em. Nếu trong thời gian đó anh làm em thất vọng thì anh sẽ đau như cái tát đó!
-Tôi lầm bầm: Người kì cục. Thích người ta thì nói đại đi còn màu mè!
-T liếc mắt: Vừa làm người yêu đã nói xấu à!
-Tôi vẫn xoa xoa má: Tát đau chết được. Đền bù thiệt hại gọi: "ANH YÊU" nào cô bé!
-T đỏ mặt: Không... không gọi.
-Tôi đe dọa: Không gọi là không chở đi chơi, chở về nhà à.
-T kiên quyết: Không... chết không gọi!
-Tôi: Được! Vậy anh đi chơi một mình. Ở đó đi nhá! (rút tiền trả cho cả hai rồi đứng lên giả bộ ra cửa không quên liếc liếc xem em thế nào)
Bất chợt T vội với cái xắc tay, bám chặt tay trái mình như kiểu gấu trúc bám người và em ấy nghiêng đầu thỏ thẻ chỉ mình đủ nghe: "Anh yêu! Xin lỗi! Em hứa không dám thế nữa". Lúc ấy tôi cảm giác như não nổ tung, cảm giác lâng lâng còn hơn say rượu, tôi không thể tả lại cảm giác lúc ấy... chỉ biết là nó vượt quá giới hạn định nghĩa của hạnh phúc. Tôi gượng đứng lại xoa đầu em và nở nụ cười hạnh phúc nhất có thể, tôi cũng nghiêng đầu trả lời: "Em yêu! Ngoan vậy anh thương. Giờ chúng ta đi chơi nhé. Anh còn nhiều chỗ chỉ cho em lắm"
Tới đây thôi nhé! Còn chuyện về sau thì các bác khỏi đoán già đoán non... suy nghĩ chúng mình đi đâu, làm gì. Khai luôn ngắn gọn: trưa đi ăn búp phê, chiều lấy xe đạp chạy vòng vòng quanh thành phố, tối thì đi chợ đêm vì em thích thế. Em mua cho tôi một sợi dây chuyện mặt đôi, còn tôi mua cho em con gấu bé bé để em có thể nhìn nó mà nhớ tôi như em muốn. Rồi 9h em dở chứng lại bắt tôi cõng một đoạn dài tới chỗ lấy xe, không quên bắt mua nước mía như hôm qua.
Kết thúc một ngày nữa. Chinh phục một cô tiểu thư xinh đẹp với 4 ngày gặp gỡ đó là một trong những kết quả huy hoàng nhất trong cuộc đời chinh chiến với con gái.
Các bạn đọc xong part IX, sẽ cảm giác tại sao tôi không nói với T: "Anh làm người yêu hay bạn trai em nhé?" mà tôi đưa ra thời gian 1 tháng; vì với con gái nếu khi bạn đã xác nhận làm người yêu của nhau các bạn mất rất nhiều thứ, rất nhiều thật đấy: các bạn mất đi tự do, mất đi sự ham muốn tìm hiểu, ham muốn chinh phục và nhất là ham muốn làm mình hoàn thiện. Tôi cũng vậy, tôi không thích tỏ tình, cũng không thích xác định mối quan hệ với ai chỉ với người nào tôi xác định sẽ lâu dài với người đó.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Ngôn Tình: Tinh Hán Xán Lạn